Trang

TG . CÁC ĐÀN CHIẾU MINH

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021

ĐẠO ĐỨC - TÌNH THƯƠNG VÀ SỰ SỐNG CHAN HÒA LẪN NHAU


Linh Tháp, ngày 16-12-ĐĐ.33 Mậu Tuất (24-01-1959)

THI

THÁI bình duyên khởi ở từ đây,
BẠCH bạch minh minh đã hiện bày;
KIM nhựt quyết tâm tùng Chánh Pháp,
TINH minh vẹn ở chỗ tin THẦY.

Chào chư Thiên ân chư Chức sắc Chức việc và toàn thể Đạo tâm.Đứng trước ngôi Linh Tháp các Đấng Tông đồ chư Đạo tâm quá cố, Lão bùi ngùi giọt lệ, hạ cố tỏ lòng quí mến!Lật qua các trang sử Đạo, những nét oai hùng một chấm, một phết đều tỏ ra cương cường mảnh liệt! Kéo qua những bức màn, trông cả một sự uy nghi Quyền Pháp, ai thấy không kinh sợ e dè! Những Thiên ân Hướng Đạo giác ngộ lãnh lấy một trọng trách, xây dựng công cuộc cứu thế, đã trải qua không biết bao đoạn đường đầy ghê sợ, mà lòng không nao núng trước một sứ mạng tiền đồ sự nghiệp ngày mai.

Nền Đạo chỉ 32 năm, mà trên lịch sử đã đánh dấu nhiều giai đoạn quan trọng vô cùng, Hướng đạo đã làm gì đóng góp vào công cuộc truyền bá Đạo Trời xây dựng nền tự do hòa bình cho nhơn loại?

Ôi! Biết bao người đã tuẫn tiết hy sinh đổi lấy hạnh phúc cho đời, hoàn cảnh đã đưa đến cho đời trăm ngàn gay go thắc mắc, đường đầy chông gai, thân nhiều tai nạn, khắp trên dãi đất Việt Nam làm nơi nung đúc can trường chí hướng không đầu hàng bất cứ một trường hợp nào nghịch với lương tâm, chống cùng Thánh ý, nên họ phải chịu tù đày ở khắp các Côn Đảo cheo leo, những rừng sâu nước độc, những khám ngục hiểm nghèo, các nhà giam yếu trọng, họ từng đói rét, chưn cùm tay kẹp, thân bị nỏ bị tra, ngồi trên ổ kiến, nhốt trong ngục mù, lấy thân chịu đựng với Đất Trời, ngọn roi xé thịt, tiếng chửi đầy tai! Ngày một vắt cơm, đời cùng gió bụi, cũng có người bị treo hàng tháng, bị trói hàng tuần, bị xô thân vào lửa, ném thân xuống hầm, đổ thân ra bể, đời của Hướng Đạo trăm đắng ngàn cay, cũng đã biết bao nhiêu người chết vì súng, chết vì dao, chết vì ngộp thở, chết vì hỏa thiêu, vì thuốc độc, mà lòng họ luôn luôn tươi cười bình tĩnh không một mảy may lo sợ, không một lời chối cãi, họ đã nhận ra sứ mạng cứu thế đã đến, Quyền Pháp đã trao bày, người của họ lúc nào cũng tinh minh thể Thiên hoằng Đạo, họ thân yêu gần gũi cùng mọi người mà nhất là lân mẫn hòa thân cùng Đạo hữu, chia sẻ nỗi lòng chung sống với người trong mọi cảnh ngộ, nên giữa Hướng đạo và nhơn sanh đã kết chặt một tràng thân yêu tin cậy.

Người Hướng đạo vị nhơn sanh thế Trời mà dìu dắt, nên lòng thiết tha, ngày hằng ưu tư, dù khổ dù sướng cũng cùng với Đạo hữu mà chia sẻ mối tình thiêng liêng huyết thống, lòng vô ngại như như, nhơn sanh đói khổ họ không dám ăn ngon ngủ ấm, Đạo hữu gặp tai biến họ rất lo buồn, cởi áo ngoài cho kẻ rách, đưa nón che cho người gặp mưa, nhường cơm cho kẻ lỡ bước, lòng Hướng Đạo lân mẫn ân cần, lúc nào thái độ cũng tỏ ra khoan thai đúng đắn.

Vì vậy mà họ đi đâu nhơn sanh theo đó, ở trong ngục cũng đến thăm, xa vắng đôi ngày đều nhớ thương han hỏi. Nhơn sanh cùng Hội Thánh xe săn một mối thân hòa, một niềm tin tưởng. Vì vậy mà bao phen dời đổi mà lòng giữa nhau chẳng chút mẻ sờn, chinh biến mấy lần Hội Thánh tản cư Đạo đồ đều kéo nhau đến đốn lá che chòi, khai rừng làm ruộng để cùng ăn cùng ở, chết sống có nhau, tình thiêng liêng cột chặt, đôi bên ràng rịt yêu mến, kẻ sĩ làm công chức chia lương, kẻ nông làm ruộng nhà bỏ lúa, người buôn lấy lãi góp vào, người thợ người thuê đến cất trại làm nhà, hiến công bỏ của.

Ôi! Quí hóa thay! Hội Thánh anh minh ta ôi! Hướng đạo anh dũng ta ôi! Chư Đạo đồ nhiệt tín trung thành ta ôi! Gương tốt đẹp kia còn treo đó, cả một sự mạnh mẽ oai hùng. Nào Huỳnh Ngọc Trác, Trần Nguyên Chất, Cao Hữu Chí, Nguyễn Chơn Khai, Nguyễn Như Sơ và biết bao người nữa. Họ làm những việc phi thường lãnh lấy chức anh hùng vô danh.

Và còn bao người sống sót lại đây, đứng trong hàng Thiên ân Hội Thánh để hoàn thành sứ mạng, thì người Hướng đạo ngày nay không ai khỏi những hoàn cảnh mài giũa, thời gian nấu nung, từng vào tù ra tội quên thân lãnh lấy gánh Đạo, xa gia đình, lìa vợ con, bỏ lợi danh, quên khổ nhọc, suốt một thời gian liên tiếp không chối chạy lơ là, qui giới vững, đạo hạnh tròn, thịt cá nhét vào miệng họ cũng nhả ra, tiền bạc đưa vào tay họ không chịu lấy, gươm súng giơ trước mặt, họ cũng một dạ vì Đạo cùng THẦY, không đầu hàng trước mọi ngăm nghe cám dỗ. Người ấy cũng đã xứng đáng làm anh Hướng Đạo của chư Đạo hữu!

Chư Đạo hữu Nam, Nghĩa, Bình, Phú ôi! Có thấy những vai Quyền Pháp lãnh đạo, THẦY đã nhắc lên để dẫn đầu đưa bước cho thiện tín tìm đến đường sống chơn thật đời đời. Thời các Đạo hữu coi ai là người chưa đáng làm anh Hướng đạo.

Bởi vậy mà hôm nay người tài ba lý trí sao thấy được công phu sự nghiệp tu hành, cả một quá trình của họ đầy yêu thương lành mạnh rồi chê hay nói dở, so sánh nhứt thời, làm sao thấu được lẽ huyền vi mối công bình của THƯỢNG ĐẾ.

Đây Huỳnh Ngọc Trác còn đứng kia, sừng sững uy nghi, đưa tay dắt nhơn sanh theo về với Đạo, Huỳnh Ngọc Trác đã dẫn đầu một số Đạo hữu ở tỉnh này tỏ ra một can trường Bồ Tát. Chết chết mà thôi không chịu bỏ tu chối Đạo. Họ anh minh trung tín, quyết đổ máu đào nhuộm cờ Đạo, họ chui thân xuống hầm để người ta lấp. Họ lớn tiếng hô lên CAO ĐÀI THƯỢNG ĐẾ Cha lành đến cứu con! Ôi! Cái chết đã trở nên giá trị tô thêm cho trang sử Đạo oai hùng. Nên hôm nay nơi đây con mất cha, vợ mất chồng, anh mất em, cũng vì Đạo cả. Họ đã hiện thân trong trắng mà xây nên lầu đài bình đẳng bác ái, xương họ sắp theo thứ tự để xây nên bức tường kiên cố cho Đại Đạo, thịt họ đổ ra để đắp lấy móng nền chan máu đỏ lòng lành mà làm hồ tô vách.

Ôi! Các Thánh Tử Đạo danh dự thay! Thế mà họ chết rồi! Nhà của họ cũng bị đoạt phá! Của ruộng họ cũng bị tịch thu! Con vợ họ bị hà hiếp, sử Đạo nét mực đậm đà, nơi đây là những ngôi sao tỏ sáng các Thánh anh minh!Thế giới nhơn loại sau nầy ai đi ngang qua không kính mến mà cúi đầu trước Đài Tử Đạo.Bởi vậy nhờ lòng nhiệt tín trung thành, nhờ cái can trường Bồ tát, nhờ tình đồng Đạo thương yêu mà hôm nay THẦY mới chọn lấy nơi nầy nhắc lên Hội Thánh, trao sứ mạng Trung Hưng.

Sứ mạng Trung Hưng đã chọn đặt vào Hội Thánh Truyền Giáo, là bởi toàn Đạo có cái lòng hy hữu, có cái chí yêu đời, có cái gan Bồ tát mà THẦY mới trao Quyền Pháp, dựng huyền cơ đưa bước nhơn sanh mở con đường sống.Sử Đạo đã nên giá trị, mà nơi đây được đóng góp một phần xương máu thì ân phước biết ngần nào. Nền móng và sự nghiệp con anh của Đạo hữu đã đắp nên vững chắc, thì sao được Đạo hữu nơi nầy không cố gắng để gìn giữ cái gia tài kia mà hưởng, lại thờ ơ tu hành bê trễ, qui giới không gìn, Quyền Pháp không trọng, công phu công quả không chuyên còn ngắm đó trông đây, sao không noi cái chí anh dũng cao cả kia, thật Lão lấy làm thương, mong sao mạnh bước tiến lên kẻo để trễ lỡ cơ hội quí. Thôi tái cầu THẦY đến ban phước huệ.

Lão chào, Lão thăng.

TIẾP ĐIỂN:

THẦY các con, THẦY mừng các con.

THI

NGỌC lành sao trẻ chẳng giồi trau,
HOÀNG phụ mong con gắng tạo đào;
THƯỢNG chí chớ sờn gan tiết nghĩa,
ĐẾ đầu sớm tối Pháp Quyền trao.

THẦY lấy làm khổ tâm cho những con kém giác ngộ, lời châu tiếng ngọc đã lắm phen to nhỏ dạy bày, tình thương yêu điều độ như phăng gan rút ruột để vào lòng các con, rồi tỉnh đó, mê đó, thiệt là căn quả nặng nề; nghiệp oan lôi cuốn, mà phải lanh quanh trong rọ tài, sắc, lợi, danh bỏ không đứt, dứt không đành, thì cơ xáo lộn đến đây còn phương nào cứu ra cho khỏi.Bởi vậy, đời còn mê luyến mà có thấy gì phải quấy chánh tà. Nếu mãi vầy, thì chừng nào mới ăn năn quay về cảnh cũ!

Nơi Tỉnh Đạo nầy các con còn kém sút quá! Không mạnh mẽ tiến lên, để đón lấy Hồng ân mà đóng góp một phận sự Quyền Pháp để cứu đời độ mình.Ân phước lắm là Tỉnh nầy đã có nhiều kỳ công xá sinh vong kỷ mà đắp tô nền tảng giáo lý. Sao các con không kế tiếp xây dựng lên đó một lâu đài hạnh phúc cho mình. Các con cũng thấy sự đời sớm có, chiều không, thở vô thì còn, thở ra thì mất, danh lợi tợ chiêm bao, tài sắc như khói lửa, mà không lo cứu lấy phần hồn. THẦY chỉ mong con giác ngộ. Có giác ngộ mới thấy đạo đức là quí, tu hành là phước, thì đức tin mới cứng mạnh, lòng thành hiện ra, Quyền Pháp mới trọn, Thánh linh được đến, con đường thành Tiên tác Phật cũng chẳng khó gì!

Vì nơi nầy các con thiếu giác ngộ mà công quả cũng ít, công phu cũng lơ là, mà công phu lơ là thì trí tuệ đâu được, trí tuệ không có thì vô minh phiền não dẫn dắt đời con. Công quả không làm thì phước đức đâu thấy, phúc đức không có thì tai họa đến thân, nghiệp chướng kéo lôi vào vòng đen tối. Nên THẦY muốn cứu con, đòi hỏi vào lòng con bằng sự giác ngộ, có giác ngộ mới trọng Đạo mến đức, yêu người kỉnh Trời. Lòng tin kỉnh đã có, thì con đường Phật Tiên cũng dễ như lật bàn tay.Vậy các con bình tĩnh mà suy xét, dừng bước đời mà trở lại cùng THẦY, thì lo gì Quyền Pháp không được giao phó.

THẦY muốn tạo cho con nơi nầy một trường công quả, để các con thi nhau mà chuộc lấy tội tình, xây dựng một cuộc đời hạnh phúc ở đời này, khi chết thì linh hồn cũng thong dong nơi miền Cực lạc. Nếu các con tu mà không sửa thì suốt kiếp khó thành. Tu không lập đức bồi công cũng như ở không mà chờ của bổng.

Vậy mạnh lên mà giỏi giắng đi con! Qui giới là bờ bạn của người tu, lời răn của Quyền Pháp, rán lo giữ giới trọng Tam qui.Chư Thiên ân phải làm gương mà đẩy bước Đạo cho con cái của THẦY, đâu đâu cũng được tiến đều, đâu đâu cũng sống liền trong Thánh thể. Các con phải thương yêu và thành thật với nhau, để giúp lẫn nhau mà thẳng bước về THẦY, đừng để phiền lòng THẦY, mệt cho Hướng Đạo mà mất phước đi con!Các lời giáo hóa của Lý Bạch nghe đó mà mau mau tỉnh ngộ!

BÀI

Đường về Thiên quốc mau lên,
Có THẦY dẫn lối con nên vững lòng.
Theo THẦY thì được thong dong,
Không nghe thì mãi lòng dòng trầm luân.

Đường đời danh lợi dừng chân,
Còn mê luyến phải tấm thân đọa đày.
Có không như lật bàn tay,
Khổ vui, vui khổ mấy ai tỉnh hồn.

Tu hành con sớm lo bôn,
Cho tròn đạo hạnh kỉnh tôn d.(?)
Cuộc đời diễn biến kinh thiên,
Không tu sao được bình yên cho mình.

Đây kìa thế giới đao binh,
Nhơn dân khốn đốn yêu tinh hại đời.
Lo tu để được phước Trời,
Tránh tai thoát khổ thảnh thơi cho lòng.

THẦY ban ơn các con, THẦY thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét