Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

Tác phong đạo hạnh của người tu

NAM THÀNH THÁNH THẤT, Tuất thời mùng 8 tháng 8 Kỷ Dậu (19-9-1969)
____________
THI:
Khói lửa quê hương phủ mịt mù,
Nạn dân ách nước mấy mươi thu;
Con đường thạnh trị không xa bấy,
Hướng đạo người ơi rán chí tu.
      LIÊN-HOA THÁNH-MẪU, chào chư Thiên mạng, chư hướng đạo. Chị mừng các em nam nữ hiện diện đàn tiền.
      Hôm nay Chị thỉnh lịnh Đức MẪU TỪ đến trần gian cùng các em để giúp đỡ các em những điều cần bổ túc. Chị mời toàn thể đồng an tọa.
      Hôm nay ngoài trời mưa gió không ngừng suốt cả ngày trời, dầu ở trong nhà cũng cảm thấy lạnh thấu xương, Chị cũng cảm thấy lạnh vô cùng. Nhưng các em ơi! Cái lạnh của Chị khác hơn cái lạnh của nhân thế: Chị lạnh không phải vì mưa giông rét mướt, mà lạnh bởi nhơn tình nhạt nhẽo chia phôi !
      Chị hài lòng nhận thấy các em đã vì đạo sự mà vượt qua những trở ngại ấy để đến đây cùng Chị sắp bày mọi việc chu đáo hơn cho ngày lễ sắp tới. Trước khi dặn dò công việc, Chị cũng không bỏ lỡ cơ hội để tâm tình cùng các em ít lời đạo lý.
      Các em ơi! Tạo Hóa đã hóa sanh vạn vật và cũng đã cung ứng sẵn mọi phương tiện cần thiết để vạn vật sinh trưởng – trong vạn vật đó có các em – và Tạo Hóa cũng đã ban cho vạn vật mỗi mỗi đều có bản năng để tự vệ tự tồn.
      Song song với bản năng đó lại còn ban cho con người có tâm có trí để biết và biệt phân được sự nào là chơn là giả, điều nào là thiện là ác, cái nào là tốt là xấu, việc nào là thuận lẽ Trời hạp lòng người, đúng đạo lý và trái lại.
      Con người nhờ có tâm trí và bản năng để tự phát triển những gì Thiên phú để hòa nhịp cùng thiên nhiên. Có hòa nhịp mới được sinh trưởng bảo tồn. Nếu trái lại sẽ bị hủy diệt.
      Do những lý lẽ ấy, con người phải phấn đấu trong lãnh vực của mình đang tiến. Phấn đấu ấy gồm có sáng tạo, phát triển nuôi dưỡng để bảo tồn. Vì vậy mà trong lãnh vực tu thân lập hạnh hành đạo, Thiêng Liêng thường dạy môn đồ phải gia công hành đạo, vì nhờ có công mới có đức, gọi tắt là công đức. Về giá trị con người trong hàng tín hữu chức việc hoặc chức sắc, muốn có được phẩm vị cao quý để thể hiện đức độ của người tu, đều cần yếu là phải lập hạnh, vì có hạnh đương nhiên có phẩm, gọi tắt là phẩm hạnh.
      Bốn tiếng công đức phẩm hạnh luôn luôn phải được gắn bó nhau để con người tu thân hành đạo có được tác phong đúng đắn, dễ gây thiện cảm kính nể mến yêu với những người chung quanh mình.
      Thiêng Liêng thường dạy các môn đồ tu thân lập hạnh bồi công lập đức, nhưng người hiểu được, chấp hành được, kể ra cũng hiếm có. Do đó, trong hàng chức việc chức sắc Đại-Đạo Tam-Kỳ Phổ-Độ nói riêng, và trong lãnh vực các tôn giáo nói chung, thường vấp phải và tự thán rằng tôi đã nhiều tuổi đạo, đã tốn phí lắm của nhiều công, đã hy sinh những thụ hưởng xa hoa phù phiếm để phục vụ đạo lý, nhưng sao thường khi lại bị đồng đạo khinh thường gièm pha chỉ trích, đừng nói chi đến kính nể mến yêu. Đó là tại chưa hiểu và chấp hành được tác phong đạo đức và công đức phẩm hạnh.
      Thánh xưa thường răn mình mỗi khi gặp sự bạc đãi phũ phàng, luôn luôn phản tỉnh để sửa chữa đến khi được người mến yêu kính trọng. Sự muốn được người mến yêu kính trọng không phải vì thích ưa hoặc háo danh háo vị, mà đó chỉ là muốn thấy được cây thước đo đạt mức tiến phẩm hạnh tác phong đạo đức của mình xem đến đâu, chớ không phải để được người khen.
      Còn đời nay, trái lại, hay trách bỉ, có mấy ai trách kỷ.
      Các em vào Đạo cũng như nhơn sanh vào Đạo, là để tìm thấy học hỏi những gì cao quý trong cửa Đạo mà thế gian thường tình không có.
      Các em và nhơn sanh vào Đạo là để tránh những điêu ngoa xảo trá thủ đoạn mánh lới của thế tình, vào Đạo để tìm cái chơn, cái thiện, cái mỹ. Các em vào Đạo lâu năm cần phải thể hiện điều chơn thiện mỹ ấy cho đời noi theo. Đó là các em làm sáng danh Đạo danh Thầy, và đó là phương tiện phổ độ nhơn sanh vào đường chánh giáo. Thế nên, dầu gặp cảnh ngộ nào trái tai gai mắt nghịch ý, đừng vội vàng bực bội để tánh nóng nổi lên rồi phát ngôn thiếu cẩn thận, hành động thiếu cẩn thận, để hóa ra thua kẻ tầm thường ngoài thế gian chưa biết đạo đức là gì.
      Tác phong đạo hạnh của người tu không cho phép hành động hoặc phát ngôn thất đức, bất nhơn, hoặc trái lẽ phải. Dầu cảnh ngộ nào cũng có phương cách xử sự theo hạnh của người tu.
      Chị thương các em ngoan lắm. Nhờ có được những đức tánh ấy, tuy còn thiếu sót rất nhiều nên các em mới còn đeo đuổi với việc đạo đức từ thiện mà sự hiện diện của các em hôm nay là bằng chứng cụ thể.
      Những lời Chị vừa đàm đạo là ý nói tổng quát để các em ghi nhớ, đem kiểm điểm so sánh lại những gì mình đã có mà mừng, và những gì mình chưa có chưa làm được để bổ túc. Các em hiểu được Đạo là cao quý, nên các em đã phấn đấu vượt qua những quyến rũ hấp dẫn của thường tình thế sự.
THI:
Giã từ thương mến các em hiền,
Có chí thỉ chung với Phật Tiên;
Vượt mọi khó khăn hành đạo sự,
Hài lòng rút điển lại đào nguyên.
      Chị xin giã từ các em tất cả, thăng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides