Thánh Thất Thái Hòa, ngày 02-09-ĐĐ.30 (Ất Mùi)
(17-10-1955)
THI
QUAN tâm cải tạo cuộc đời tàn,
THÁNH đức trau giồi độ thế gian;
ĐẾ Đạo lần Ba minh Chánh Đạo,
QUÂN thần phụ tử vẹn song toàn.
Chào chư Thiên sắc, chư nhu.
Trung trinh giữ lấy đạo quân thần,
Tiết nghĩa làm người phải nhắc cân;
Trị loạn tùy nghi quyền pháp sự,
Làm trai gặp hội có bao lần.
Bao
lần gặp hội thăng bình,
Bao lần gặp được Đạo Huỳnh hoát khai;
Bao
lần thấy được NHƯ LAI,
Bao lần có cuộc đức tài đua chen.
PHÚ
Chen trong cảnh trần ai danh với lợi
Miếng đỉnh chung lui tới nỏ nên gì;
Buổi đời tàn, bốn biển thêm thảm khổ khuynh
nguy!
Nào bom đạn, gươm đao, lửa chiến tranh hực đỏ tứ
vi, nạn áo cơm giành xé
Ai không biết nay mai một cuộc đời điêu tàn,
nhơn dân lầm than la ré.
Chất chồng cao bao lẻ tẻ hóa liên minh.
Hóa thành cơ xáo lộn tán khuynh.
Hóa thành trận đao binh, lôi cuốn cả sanh linh
vào trong trận địa.
Trận thế đã bày ra, trông thấy phải kinh hồn
khiếp vía.
Những doanh cơ dũng nghĩa trở nên người say máu,
làm bốn phía kinh hoàng.
Chuyển thần công, xô thành lũy, lầu cát đổ tan.
Xô
núi cả, lấp sông
ngang, thâu ngũ hành, che nhựt nguyệt.
Nhơn loại ôi! Có phải ngày núi sông tận tuyệt.
Ngày chúng sanh lưu huyết để trả lấy nợ tổ tông.
Ngày Bàn môn triệt giáo dụng lấy hết thần thông.
Kêu sơn thú hổ lang, rủ đoàn kiến, nhóm bầy ong
để hú ma lừa quỉ.
Đời không lẽ không tuần hoàn phục thỉ.
Xóa nhòa đi! Lỵ mị phải tiêu vong.
Chẳng phải đời không có Hóa Công.
Còn nguyên nhân ắt còn lòng đạo đức.
Trời mầu nhiệm, không cần dùng mưu đấu sức.
Cũng không lo quyền lực phép lạ của Yêu Đạo Bàn Môn.
Còn người tin huyền diệu Tạo hóa CHÍ TÔN.
Thì còn thấy sinh môn mở đường giải thoát.
Ai người biết cõi trần nầy sớm chiều tan tác.
Xáo trộn rồi đổ nát, hành hạ bằng tâm hồn, bằng
thể xác, để tròn câu thiện ác đáo đầu.
Thật rõ ràng hóa bể ở ruộng dâu.
Truyện Phong Kiếm, Phong Thần có phải đâu chuyện
lạ?
Giờ Đại Đạo mở huyền linh TAM KỲ đại xá.
Chuyển Ngũ Châu, khai giáo hóa, đánh hồn người,
nâng đỡ các Tôn giáo đứng lên.
Đồng một lời vang dội, mượn nhiều pháp nhiều
tên.
Đánh trống rung chuông, xây đắp lại móng nền
Thiên Nhân đạo đức.
Nước Cam lồ nhúng Dương chi, rảy bốn phương lửa
đời đương hực.
Thả thuyền linh ra ngoài lưu vực biển khổ trần,
vớt các bực nguyên căn.
Thuốc trường sanh, hoàn tiên đơn, ban tặng cho
người thiếu mặc thiếu ăn.
Cho kẻ khổ được vui, kẻ đau được mạnh, kẻ thống
trị được công bằng, cảnh đời trở nên vinh hạnh.
Mồi chung đỉnh dầu thơm ngon, khuyên ai mau sớm
lánh.
Mùi thơm ngon phải tránh, vì có lưỡi câu, có
ngạnh bén vô cùng!
Cõi đời, ai đủ nghìn tứ muôn chung.
Ruộng cả ao liền, cũng chưa chắc lẽ tồn vong,
nay của mình, mai về kẻ khác.
Mồi vật chất khoe khoang, kế ma tà phỉnh gạt.
Có gì đâu? Hữu hình hữu hoại, thân con người còn
tan nát, thì vạn sự mộng huỳnh lương.
Cuộc dinh hư tiêu trưởng, một kiếp đời đã gặp
phải bao trận tang thương.
Nháy mắt thấy khóc cười vui khổ.
Đời ảo ảnh, vạn bang, chi đâu gọi rằng có?
Hai bàn tay đen đỏ Tạo hóa đã cân đo.
Chi cho bằng vui với thú tự do.
Thú ấy được đời đời, không lo nghèo lo khổ.
Tự do ấy là con đường sinh lộ.
Đường Thiêng Liêng diệt khổ, giải thoát hoàn
toàn.
Tự do là tự tại, làm chủ lấy Thính, Thị, Khứu,
Xúc, giác quan.
Không
nô lệ cho
lục dục thất
tình, cho trần gian ám ảnh.
Tự do được thì mình nên tài Tiên Thánh.
Nên danh thơm, vui thắng cảnh cờ sớm rượu chiều.
Bốn phương Trời, ngày tháng tiêu diêu.
Thân phận vững, không bị vật chất đảo xiêu,
không bị tình yêu lừa gạt.
Nghe lời dạy, sớm hồi tâm, quày chơn về Cực lạc.
Lo tu trì để xốc vác gánh nợ đời tàn.
Gánh giúp người qua khỏi nẻo thương tang.
Cứu đời lúc bá ban loạn ly tai ách.
Bao tội lỗi oan khiên, phất trần đây quét sạch.
Chuỗi Từ bi lau lách, niệm lần lần cho hồn phách
định an.
Tu hành thì sớm bế tỏa ngũ quan.
Phải có chí có gan mới làm nên TIÊN PHẬT.
Nuôi lòng thành phụng tuân theo lẽ thật.
Dưới tòa sen ẩn dật lánh tai đời.
Nếu ngày nầy còn say đắm ăn chơi, thì cái khổ
ngày mai mới thấy lời Lão khuyên là chí Đạo.
Giờ nầy các Hiền nơi đây phải chuyên cần công phu cầu nguyện, lo
tu thân độ kỷ sớm chiều, lo học kệ xem kinh cho thấy đường giác lộ, lo chung
sức mà tìm phương phổ độ, để cứu đời trong lúc loạn ly.
Bước bước mau đi bước bước đi!
Bước đi cho kịp đến khoa kỳ;
Công phu công quả đem theo nhỉ,
Hạnh đức lòng thành mấy món thi.
Thi nhau cúng sám với quì hương,
Thi lập quả công ở Thánh đường;
Thi luyện tinh thần, tâm tịnh định,
Thi câu hòa ái độ mười phương.
Phương châm hành pháp nắm quyền đây,
Có ở trò lâu, mới được thầy;
Chuyên luyện con người nên thánh đức,
Lo gì xe hạc chẳng cung mây!
Cung mây ai muốn để chơn,
Thì đừng tính thiệt so hơn chuyện đời.
Ngày
mai muốn ở cung Trời,
Ngày nay bổn phận làm người cho nên.
Ngày
mai để lại tuổi tên,
Ngày nay chịu nhọc làm nên cho đời.
Ngày
mai tránh cuộc đổi dời,
Ngày nay quay bước nẻo đời lo Tu.
Ngày
nay Công quả Công phu,
Ngày mai hạnh hưởng vân du mỹ miều.
Ngày
nay ta tạo lòng yêu,
Ngày mai THƯỢNG ĐẾ nâng niu ẵm bồng.
Ngày
nay ruộng phước gieo trồng,
Ngày mai hái trái hái bông được nhiều.
Ngày
nay biết chuộng biết chiều,
Ngày mai là cái Thiên kiều bắc sang.
Ngày
nay say đắm trần gian,
Ngày mai sa lạc suối vàng khổ thân!
Ai
người cầm thước nhắc cân,
Ai người biết tính lo gần lo xa.
Ai
người thật sự thiết tha,
Không danh chẳng lợi thật thà được ơn.
Ai
chừ cương tỏa dừng chơn,
Muối dưa giải thoát, nấu đơn trị lòng.
Ai
còn hết mật dở ong,
Ai còn khó tánh hẹp lòng nên thôi!
Vào
tu sớm sớm cho rồi!
Đừng đi vơ vẩn, đừng ngồi ngẩn ngơ!
Có
gì mộng ảo mà mơ?
Có chi giả tạm mà chờ uổng công?
Tay
cầm tràng hạt có bông,
Thung dung rảo bước Tiên Bồng chiều mơi.
Lợi
danh trả lại cho đời,
Của đời không mến, cõi Trời được lên.
Lên
Trời thế sự đều quên,
Quên thù, quên oán, mới nên phận trò.
Của
đời chung hưởng chung lo,
Đừng vì cá tánh so đo hẹp hòi.
Đừng
bày vẽ muỗi thành voi,
Niệm câu danh hiệu lóng còi Thiên quân.
Chung
nhau tay bắt mặt mừng,
Gần nhau cũng thể như chừng xa nhau.
Nghèo
cùng trái bắp đũa rau,
Mảnh tơi, chiếc áo, nêu cao công bình.(…)
Thôi
Lão chào chư đệ ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét