Thánh Thất Nam Trung Hòa, ngày 18-4-ĐĐ.11 Bính Tý (07-6-1936)
THI
Hòa Nam, hiệp Bắc chẳng lo gì,
Lo nỗi Thiên cơ chúng bất tri;
Nỗi kẻ đại đồng còn lận đận,
Chung trần để phạt, một huyền vi.
x
Máy Trời thay đổi cảnh Thiên linh,
Độ chúng Nam Bang thoát ngục hình;
Nam, Bắc rồi đây chung một giống,
Đông, Tây sắp đặt cuộc an bình.
x
Hỏi ai chí cả vì nhơn chúng,
Mấy kẻ trượng phu phát đại minh?
Thấy cuộc thế tàn lo độ thế,
Đừng cam chi chút tánh vô minh.
Mối Đạo hoằng khai cũng do nơi nhơn trí, mà nhờ phù hiệp Thiên cơ, các đệ cũng chỉ biết như Lão đây muốn lập một nước nhỏ nhen, cần phải nhơn tâm quán nhứt. Hàng HỚN bất hàng TÀO, sức tận từ lúc ấu niên, đã trải bao phen dày công đạp tuyết, hội nghĩa Đào Viên, cũng có lúc chém thuê, trận mướn mà lo ung đúc một chủ nghĩa nhỏ nhen. Ôi Biết bao phen, vì thời gian, vì hoàn cảnh, ngày lo không kịp, đêm nghĩ suốt canh, cũng vì sự công tâm, cũng vì nhơn chúng. Song chẳng qua ý Trời mắc mỏ, khó chỗ đo lường. Trải qua mấy chục năm trời, mưu mô kế thuật mà tạo dựng nhà HỚN, đó là sự nhỏ nhen. Các đệ hành mối Đạo ngày hôm nay lớn lao biết chừng nào. THƯỢNG ĐẾ đã hội Ngũ chi, chư Phật, Tiên, Thánh, Thần, Nhơn chung lại gồm một mối Đạo Trời. Than ôi! Chúng quá lẳng lơi, chẳng mấy ai tâm huyết vì THẦY, lòng hy sinh vì Đạo. Thảm, thảm! Kẻ hiểu đặng cũng không ngoài hai câu: quyền lý, tài lý. Ôi! Các Hiền đệ cũng chán biết như Tây Ninh, có phải vì đâu! Hay là vì chỉ tâm lập nhiều phe phái. Vậy nay, các Hiền đệ là kẻ đi sau, phải coi chừng người sụp trước, chớ nhắm mắt mà lội đùa. Các Hiền đệ phải thấy như Lão đây một kiếp giáng phàm mà có làm gì lợi ích cho toàn chúng tàn linh chăng? Chẳng qua là nước nhỏ nhen đó thôi, mà còn phải nhiệt tâm, lao trí thế ấy. Huống chi các Hiền đệ ngày hôm nay là một mối Chơn truyền của vạn loại, đáng lẽ... mới phải bực nhơn sanh.
BÀI
Trên Thiên đình phụng thừa sắc chỉ,
Giáng trần gian chung thỉ đôi câu;
Chúng sanh còn lắm đoạn sầu,
Cũng vì đất Việt, bấy lâu chưa thành.
Lời nhắc nhở tam canh giảng luận,
Cho chư Nho sắc phụng nhớ lời;
Nam phương ánh nhựt chói ngời,
Hào quang rỡ rỡ, đổi dời chuyển xoay.
Cuộc thành lập Trung này chẳng muộn,
Ít lâu đây, sẽ xuống Bắc thành;
Khâm thừa Thiên mạng tam canh,
Cho chư Hiền đệ biết rành cơ quan.
Hội Long Vân, Thiên đình sắc chiếu,
Sắp cơ quan còn thiếu chút giờ;
Cuộc đời nhiều nỗi bơ vơ,
Vì chưng lòng chúng còn ngờ ý sâu.
Lão ngắm lại lỡ sầu, lỡ thảm,
Cũng khó khăn cho đám chúng khờ;
Thấy đời mà nỡ làm ngơ,,
Máy linh xoay chuyển ngày giờ lại qua.
Nhắc đến, Lão thôi đà chán ngán,
Bớ chư Nho biết toán theo thời;
Việc chi chớ đổi, chớ dời,
Chớ bàn ý vụng, chớ lời thị phi.
Làm việc lớn nài chi lợi nhỏ,
Câu cá to, phải bỏ mồi nhiều;
Ôi thôi! Lòng chúng khó yêu,
Chẳng nên vì ít, mà nhiều ra chi.
Đây sắp tới, kỳ thi đặt để,
Lập Hưng Trung độ thế Tam Kỳ;
Bắc hà chẳng phải lo chi,
Còn lo một nỗi Trung kỳ chưa xong.
Vì nhơn sanh nhiều lòng đố tật,
NAM TRUNG HÒA lập Thất chiếu phê;
Để cho sắp đặt mọi bề,
Tạo thành chủ nghĩa, bản đề vô vi.
Này bớ Tý, Tý đi chậm chậm,
Đợi sông Ngân trâu tắm sẽ về;
Lo gì kẻ siểm người chê,
Đố ai chạy khỏi mới ghê phen này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét