Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011

ĐÂU LÀ CHÁNH TÍN VỚI MÊ TÍN

TRÚC-LÂM THIỀN-ĐIỆN, Ngọ thời 18 tháng 7 Kỷ Dậu (30-8-1969)
____________
THI:
DI-LẠC THIÊN-TÔN giáng cõi trần,
Chào chư Thiên mạng bực nguyên nhân;
Mừng chung thiện tín hàng tâm đạo,
Để nghiệm lời đây đạo đức phân.
      HOÀNG-CỰC CHỦ-NHƠN DI-LẠC THIÊN-TÔN, Bần Đạo chào mừng chư Thiên mạng, Thiên phong chức sắc, chư thiện tín nội ngoại đàn tiền.
      Bần Đạo đến trần gian giờ này để chứng tâm thành của chư môn sanh nguyện cầu thành kỉnh ngày lễ kỷ niệm theo lệ hàng năm. Bần Đạo miễn lễ, đồng an tọa.
      Lời nói trước tiên là Bần Đạo chứng lòng thành trong tình mộ đạo liên hữu hòa ái của các phái đoàn đại diện khắp nơi đến đây dự lễ.
      Này chư môn đồ! Đương giữa lúc thế trần đau khổ, ách nước nạn dân, chư môn đồ là những thành phần giác ngộ sớm, tìm Đạo, học Đạo để tu thân và đem Đạo dìu dẫn người đời. Đó là chư môn đồ đã  làm đúng theo lòng Thượng-Đế.
      Cõi đời là tạm bợ, hãy nương vào đây để lập công bồi đức, chớ đừng xem đây là cõi thiệt vĩnh cửu trường tồn rồi đắm say trần lụy quên mất cả căn xưa không ngày trở lại ngôi xưa vị cũ.
      Một xã hội loài người muốn hưởng cảnh đất Thuấn trời Nghiêu, thái bình thạnh trị, cần phải có đa số con người lương thiện để xây dựng xã hội đó.
       Chư môn đồ ngày nay đang dấn thân vào nghiệp duyên trần cấu, chịu sự trả quả chung của dân tộc, đừng bi quan, đừng thối chí, hãy nương trong cảnh ấy mà tu thân hành thiện, tự giải thoát cho mình và giúp người khác cùng giải thoát.
      Hằng ngày Bần Đạo thấy đa số nhơn sanh bá tánh đến trước chánh điện lễ bái kỉnh thành hiến dâng lễ vật, nghĩ thiệt là tội nghiệp! Thương thay cho lòng mê muội của nhơn sanh còn quá nặng. Có mấy ai thấy được mặt Di-Lạc Thiên-Tôn bao giờ chưa? Bần Đạo chắc là chưa ai thấy, chỉ nghe lời truyền tụng hoặc lời huấn dụ xuyên qua đàn cơ cùng thánh giáo.
      Sự tạc tượng thờ phượng đó là do lòng kỉnh thành của nhơn sanh thiện tín để cụ thể tướng và thể hiện lòng kỉnh thờ đối với bậc trọn tốt, trọn lành đem Đạo dạy đời. Thương hại thay cho người đời lầm tưởng rằng đem hiến dâng lễ vật lễ bái để cầu xin một việc tư riêng sẽ được Bần Đạo hộ trì và giúp đỡ!
      Ngày hôm nay, Bần Đạo vì lòng thương để bù đắp lại sự hiện diện khó nhọc của bá tánh nên đem lời sau đây để giác ngộ kẻo bị lầm lẫn trong sự tu hành tín ngưỡng.
      Đâu là chánh tín và đâu là mê tín?
      Có câu: “Nhơn hữu thiện nguyện, Thiên tất tùng chi” – người có nguyện lành, Trời ắt sẽ theo phù trợ cho lời nguyện đó.
      Phải hiểu như thế nào là nguyện lành.
      Bần Đạo đã từng khuyên dạy bá tánh nơi này điều đó rồi, tuy vậy hôm nay vì lòng thương cần phải dạy thêm nữa. Cũng có câu: “Thiên địa vô tư, Thần minh ám sát. Bất vị tế hưởng nhi giáng phước, bất vị thất lễ nhi giáng họa”.
      Trời đất không riêng cho ai, Thần minh cầm cân công lý coi xét người đời, không vì sự cúng tế hiến dâng lễ vật mà cho phước, không vì sự không cúng tế hoặc thất lễ mà gieo họa. Sự họa phúc may rủi tốt xấu đến với người đời là do căn nguyên tội phúc của mỗi người mà thị hiện. Do đó lời Thiêng Liêng thường dạy mỗi người phải rán lo tu, cải ác tùng thiện. Thiện nhiều được phước, gặp sự an lành, còn ngược lại cải thiện tùng ác, ác sanh gây nhiều tội lỗi thất đức thì tai họa rủi ro sẽ đến với mình không sớm thì chầy.
Luật nhân quả không sai một mảy,
Gieo giống nào giống ấy sẽ lên;
Tạo Hóa đã sanh trưởng muôn loài,
Vẫn có đủ phương cách an bài cho vạn loại.
      Sự thờ phượng hiến dâng cũng là hình thức để thể hiện lòng tôn kính chớ không phải vì sự thờ phượng hiến dâng ấy để được độ rỗi an bài và siêu thoát. Nếu trong nếp sống thường nhựt, bản thân không được trong sạch, lương thiện, hành động mình thất đức, lời nói mình bất nhơn, cách đối xử mình tàn ác, thì dầu chay lạc suốt đời, cúng lạy tứ thời, hiến dâng lễ vật đầy chùa thất cũng không được sự hộ trì và cứu rỗi.
      Như vậy, Đạo dạy người đời phải trở lại với bản tánh thuần lương như con người sơ sinh.
      Sự lễ bái cúng lạy quỳ mọp ngoài ý nghĩa trịnh trọng thi lễ với Phật Trời, lại còn có ý nghĩa câu thúc thân mình trong sự khó khăn để trừ bớt nghiệp thân; tịnh khẩu hoặc niệm Phật tụng kinh để trừ bớt nghiệp khẩu; nhắm mắt tham thiền hoặc ngó ngay vào tượng Phật hoặc ngọn nhang hay ngọn đèn lưu ly là để trừ lần nghiệp nhãn; tham thiền định ý khép chặt không tư tưởng suy nghĩ vẩn vơ phóng túng để trừ lần nghiệp ý; thiền định không chấp nhận mọi tiếng động vào tai để trừ lần nghiệp nhỉ.
      Tóm lại, tất cả những điều ấy là những phương pháp trợ cho người tu hành được yên ổn trả dứt nghiệp cũ, không gây nghiệp mới và tạo thêm âm chất để làm vốn liếng  sản nghiệp vô hình cho kiếp lai sanh hoặc cho ở bên kia thế giới.
      Người tu hành nhờ rất nhiều phương pháp để trợ duyên. Đừng quá chú trọng những hình thức đó và cho là để Trời Phật thương rồi cho thành chánh quả.
      Mặc áo Đạo để được nghiêm chỉnh không nói, không dám làm điều trái Đạo. Làm cho thân thể  mình mất mỹ thuật như thí phát, áo bả nâu sồng, chân đi không dép đó là ngăn chận sự quyến rũ của tha nhơn quấy rầy mà không được an thân hành Đạo. Ăn chay lạt cho nhiều để thể hiện lòng bác ái hy sinh, bác ái với loài vật không nỡ giết chúng để nuôi mình sống. Hy sinh sự thèm thuồng rượu ngon thịt béo để làm chủ được thất tình lục dục. Đó là những phương tiện cần kíp cho người tu và cũng đừng chú trọng đến đó là được thành chánh quả.
      Nói rõ hơn: ăn chay, niệm Phật, cúng lạy, hiến dâng lễ bái, áo bả nâu sồng là những phương tiện không lấy đó làm đề tài chính để thành chánh quả. Nhưng muốn thành chánh quả phải có những phương tiện đó gắn bó bên mình từ nội tâm đến ngoại thể.
      Chư môn đồ ơi! Kỳ này là kỳ đại ân xá, ai tu hành cũng có thể được đắc quả vị, mà cũng chính thời kỳ này là thời kỳ hoàng kim, khoa học tiến bước vượt bực. Những chủ thuyết hiện sinh đang tràn ngập thị trường sách báo, những vật chất xa hoa đua đòi thụ hưởng cũng dễ quyến rũ hấp dẫn. Vì vậy, cũng chính thời kỳ này là thời kỳ dễ sa đọa, làm tiêu tán bổn chơn linh, nguyên nhân khó trở lại.
      Đa số môn đồ tín hữu đều có lòng mong vọng ngày Long-Hoa Đại-Hội, Phật Vương ra đời cầm quyền thưởng phạt. Ý niệm đó cũng tốt, nhưng muốn được Phật Vương ban thưởng, ngay từ bây giờ hãy làm những phương tiện, phương pháp hành đạo mà Bần Đạo vừa dạy khuyên. Có làm đúng được, ví như làm bài trúng, sẽ thi đậu trong kỳ chung cuộc của Đại-Hội Long-Hoa.
      Còn một điều quan trọng nữa sau đây: tất cả những môn đồ tín hữu hoặc con chiên của Trời, của Phật, của Chúa, v.v... hãy vì lòng Đạo mà thương yêu đoàn kết, quay quần với nhau thành một khối vĩ đại để kết tụ một khối tinh thần đạo đức vĩ đại, thường xuyên liên giao thân hữu, thăm viếng để trao đổi học hỏi đạo lý thuần chơn. Hễ đạo đức thắng thì ma vương tà mị thối. Ngược lại, nếu đạo đức còn chia rẽ là đạo đức thối, ắt ma vương tà mị thắng.
      Nhớ đạo đức nơi đây có nghĩa là thuần túy tôn giáo. Có thuần túy tôn giáo mới thuận lòng Trời, hạp lòng người, mới mong thế gian được đạo đức bảo tồn trong kỳ Hạ-Nguơn mạt kiếp nầy.
THI:
Vì thương nên nhắc chúng nguyên căn,
Sớm sớm lo tu tánh tục dằn;
Tánh Đạo hoát khai trong chí thiện,
Đón chờ linh điển ánh hồng quang.
THI:
Hồng quang thiên điển trợ người lành,
Che chở dắt dìu nẻo tắt quanh;
Âm chất tô bồi kỳ lọc lược,
Duyên lành chắc chắn đặng tồn sanh.
      Thăng .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides