Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

TU LÀ SỐNG TỰ NHIÊN AN VUI TRONG BẤT CỨ THỜI NÀO, LÚC NÀO, CẢNH NÀO.

Huyền Quan Đàn. Tý thời, ngày 01-08 Bính Thìn
25-08-1976. Đại Đạo 51

Thầy các con, Thầy mừng các con!
THI.
Ngọc lành sẵn có ở nơi con
Hoàng Phụ ban cho khá giữ tròn
Thượng hạ nữ nam cầu giải thoát
Đế kinh thẳng bước chí cho giòn.
Hôm nay Thầy đến ban cho mỗi con một yếu quyết trên đường tu,
nếu giác ngộ thì sớm hiệp cùng Thấy để tỉnh giác nhơn sanh kịp Kỳ Long Hoa Đại Hội.
Thầy miễn lễ các con thanh tịnh nghe dạy.
Các con nam nữ nơi đây cũng như rải rác xa gần đều có chí tu cầu Đại Đạo, trải qua nhiều năm khổ công tu luyện nhưng chưa có đứa nào xứng đáng thấu triệt chơn lý giác ngộ của Thầy, hầu hết quẩn quanh trong vòng sắc tướng hữu vi, nghiệp nghiệp duyên duyên quấn chặt, tâm hồn mờ mịt chưa thấy được tự tánh thanh tịnh của mình thì ngày nào các con thoát khỏi bánh xe luân hồi, đoạn nghiệp tử sanh mà thanh an tự tại. Các con không chấp cái nọ thì chấp cái kia, chấp chặt những cái tập tục giáo điều, ỷ lại người quyền pháp hướng đạo, bậc thầy bậc anh bảo sao làm vậy, nói sao nghe vậy, xưa sao nay vậy, chẳng một chút tự giác ngộ lấy bản thân khai thị cho tâm linh trực nhập Chơn Không Đại Đạo. Không một đứa nào tự đốt đuốc lấy mà đi soi sáng cho con đường mình phải tới, mà chỉ trông vào kẻ làm đầu một nhóm một đoàn chúng dẫn đi đâu đi đó, bao nhiêu người chỉ có kẻ đầu bầy có đuốc, đuốc ấy dẫn đầu. Ôi! Khổ cho kẻ nắm đuốc là kẻ mắt mờ tâm loạn, hễ khi kẻ ấy sa nhào thì bao nhiêu kẻ khác cũng nhào theo đồng chung nghiệp khổ.
Ôi! Cái chấp của người hướng đạo to lớn lắm thay, lấp cả mắt người đời mà cũng che luôn cái đạo của Trời Đất. Chấp đây đúng đó lại sai, thầy mình mới là Phật, thầy chúng là ma. Tu như vậy là sai, luyện như vầy là đúng, một người chấp khiến cho muôn người chấp, mà kẻ chấp ít dính ít, người chấp nhiều dính nhiều, dính mắc cái chấp nọ chấp kia mà kiếp kiếp đời đời không gỡ ra được để giải thoát.
Cũng vì cái chấp mà mỗi con tự tạo lấy nghiệp, rồi nghiệp ấy trở lại ràng buộc trói trăn, dẫn dắt các con vào nẻo tà ma mà xa lẽ đạo. Tuy cuộc đời của các con đã hiến trọn vào đường tu đạo, ngày ngày thờ lạy Thầy, niệm tưởng Thầy, tuân theo Thầy,
chờ đợi Thầy đến phán bảo. Nhưng kỳ thật các con chẳng hề làm theo ý Thầy,
tu theo Đạo Thầy, bởi vì các con hiều sai lẽ đạo.
Đạo thì có một dầu đông hay tây, xưa hay nay, người hay vật, kẻ có tôn giáo hay không cũng sống như nhau, cùng một Đạo. Đạo ấy là tâm mà Đạo ấy cũng là Thầy. Thầy là lẽ duy nhất chứ không phải đệ nhất, duy nhất thì tất cả là một, tất cả không khác, không sai biệt với nhau. Lý lý viên dung, sự lý viên dung, sự sự viên dung, không phân biệt lành dữ phải trái hơn kém, rỗng rang bình đẳng duy nhất tuyệt vời. Còn chấp sắc chấp không, đạo mình đạo người, thì lẽ độc nhất không còn mà các con đành lọt vào lưỡng cực đối thù, mất quân bình thì sống trong vòng nhân quả trả vay, làm sao gọi là đạo, các con chỉ thấy cái đệ nhất, đệ nhị, đệ tam v.v.. đạo ấy là đạo của kẻ phàm phu, đâu phải Đạo Thầy để lập đời Thượng Ngươn Thánh đức.
Các con muốn cùng Thầy chuyển mê ra ngộ thì phải tu cái đạo vô vi thanh tịnh, không chấp nhứt đòi hỏi một cái gì dầu ở đây ở kia, thời này thời nọ, bạo chúa hay hiền quân cũng không làm cho lòng con bận vướng, chỗ sợ chỗ lo, chỗ buồn chỗ khổ cũng không phiền gì. Thờ tượng, thờ cốt, thờ chữ, thờ một biểu tượng nào cũng không phiền. Áo trắng áo vàng, khăn đen khăn đỏ. Ôi! Bao nhiêu thứ đó là đám trẻ con đùa trẫn nhau, chớ Đạo vô hình, đâu phải thờ con mắt này là Thầy, khuôn tượng kia không phải đạo.
Vậy Đạo là Đơn, Đơn là thể âm dương hỗn nhứt, mà âm dương hiệp nhất là Đạo, là ngôi Thái Cực, là Thầy. Mà âm dương chia lìa là tánh mạng chia đôi. Các con sống nhờ tinh lực nhờ khí thiêng, nhờ thần diệu, tinh khí thần là 3 báu cần gìn giữ đừng
cho sân hận si mê, tham dục làm tiêu tán mà bịnh tật yếu nhược u mê.
Phải lo tồn dưỡng tiến lên hiệp nhứt ba khối ấy trở thành Đơn.
Các con cần sống theo đạo là lối sống tự nhiên, sống bất cứ thời nào, lúc nào, cảnh nào ở đâu cũng giữ được cái tâm bình thường an vui sáng suốt. Các con cần chấp nhận tất cả cái gì đã đến, cái gì xảy ra, cái gì đưa lại cũng vui vẽ tiếp đón, không ngần ngại từ chối những cái trái ý mà cần được thử thách lòng mình, dầu khổ dầu vui không hề biến đổi, dầu xuân đến cũng như Thu về, hay Đông sang Hạ lại, bốn mùa sanh sát tiêu tức khắc nhau nhưng đối với kẻ giải thoát tu hành mùa nào cũng xuân, mùa nào cũng Đạo. Trời sanh ngũ khí, đất sanh ngũ vị, người không thể thiếu mà sống được.
Tuy chua cay ngọt mặn đắn là món cần cho mỗi tạng sống thì có vị nào vô ích đâu.
Một trận mưa rào, một cơn gió lốc cũng đều có lợi ích.
Kẻ bị gió lốc hốt vãi thì buồn thì trách, kẻ không bị lòng vẫn an nhiên.
Vậy tóm lại, gió mưa không suốt buổi mãn ngày, dầu có tổn hại cũng đừng phiền, đâu có gió mưa mãi mà lo. Tu hành cần giải thoát không nên ỷ lại một thứ gì, dầu thứ đó là đệ nhứt trần gian. Còn dính mắc là còn ràng buộc cộng nghiệp giữa nhau. Trong một hệ thống đều chịu sự tương quan liên đới ràng buộc lẫn nhau thì cần coi như bổn phận của mỗi người cần phải thương yêu nhau, giúp đỡ chia sớt vui khổ cùng nhau phải đồng vinh nhục mất còn, chở che xây dựng đừng nên thị phi trái nghịch nhau. Ba điều ấy các con làm theo là đẹp ý Thầy, mọi việc có Thầy sửa đương và chở che bảo vệ.
Đây là lúc màn đêm đang phủ, thiên hạ bị trời đêm phủ xuống mịt mờ.
Giờ cũng sang canh tư, còn một canh nữa thì bình minh mặt trời lố dạng.
Đàn lệ tới, Thầy tạm mượn Huyền Quan Đàn sắc phong cho Nguyễn Minh Lang.
Vì Quân bận Thầy mượn Cư thế để ân phong. Thầy ban ơn các con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides