Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

HỮU-VI ĐẠO-NỘI, HỮU-VI ĐẠO-NGOẠI VÔ-VI ĐẠO-NỘI, VÔ-VI ĐẠO-NGOẠI.


Châu-thiên đại tiểu Càn-khôn,
Tỳ thời nương tiết bảo tồn thiên cơ.
Tam-ngũ số đồ thơ định vị,
Độn âm-dương chung-thỉ khắc sanh,
Càn vi Trinh, Lợi, Ngươn, Hanh, (1)
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, canh kỳ thường.
Can-chi đẩu thập-phương bố liệt,
Nhứt-ngoạt thời nhứt-thiết tương xâm,
Nội-thân Can Phế sưu tầm,
Tỳ-Bàng cách vật Thận-Tâm thức hoàn,
Cư hạ tại Tam-quan Cửu-khiếu,
Tam-điền thông Lão-khiếu thai-trung,
Thiên-cơ sanh xuất xuân dung,
Trường thâu toàn số khí hùng Âm-Dương.
Cư hạ-tạng phân-đường Ngũ-số,
Tứ-quí vương Tỳ-Thổ tử sanh,
Châu-thiên Tiểu-luyện hưng hành,
Chuyển điều Ngươn-Khí chí thành Nam-châm.
Tý tại Thận, Ngọ Tâm, Dậu Phế,
Mẹo qui căn biến chế như Lai,
Thu-đông xuân hạ thiên-tai,
Hối Huyền Sóc Vọng an bài địa linh.
Tý Ngọ Mẹo nhơn hình hữu Dậu,
Tiếp thiên căn địa thấu thông-công,
Âm-dương tứ-quí vô-đồng,
Ôn-lương hàn-tháo khả thông diệu-kỳ.
Âm hữu Dương, Dương bì, Âm nội,
Chủ khách phân tương-đối tương-lân
Khắc-sanh sản Quí hóa thần,
Diệu hành thể dụng lý chân thừa-hành.
Đại-đạo truyền tử-sanh Nguyệt-sắc,
Âm minh-cơ, qui-tắc Phách Hồn,
Lương-tri bí-pháp Càn-Khôn,
Thiên-địa châu-kỵ huyền môn tương-kỳ.
Tam-bá-lục pháp thi hành độ,
Nhựt-Nguyệt y thử số thời-thần,
Nhơn-sanh tức độ toàn phân,
Tam-tài nhứt-lý cân-phân quái-hào.
Dần, Ngọ, Tuất, Thân giao Thìn,
Tý, Lục-Dương sanh chung-thỉ Ngũ-Hành,
Lục-Âm bổn khí vận danh,
Hợi, Mùi, Mẹo, Sửu Tỳ sanh Dậu tùng.
Giáp, Bính, Mậu, Canh cung Nhâm-vị,
Thử Dương-Can tự-thị nguyên-nhân,
Ất, Đinh, Kỵ, Quí chi Tân,
Âm-can vi lý, đối thân Ngũ-đàng.
Trần-Sanh, đạo tri-quan cẩn-chủ,
Đoạn oan-khiên bỉnh-trú Thiên-Thơ. . . . .

THI:
Thiên-thơ vi hữu Chưởng-tâm-Kinh,
Tùng chuyển hậu lai phát tổng tình, . .
Kỳ-trung ám tã hà-xa-pháp,
Cảnh ngoại bao la chỉ Nguyệt-minh,

VÔ-CỰC THIỆT-HÀNH
THI:
Phân hư THÁI-Cực định Càn-Khôn, .1
Động-tịnh SƠ-khai thượng hạ tồn,
Vận-chuyển LÃO Vô thành Hữu tướng,
Luân-hành TỔ-Hữu nhập vô-môn.
Tịnh-động trí-tri đắc vị nhàn, .2
Luyện phanh nội-thủ ngoại thân an,
Hữu-vô pháp-huệ tu vô-hữu,
Vô-hữu thông-minh dụng pháp-thoàn.
THI-BÀI:
Lập thân phận xa miền trần-tục,
Tầm chơn tu trong đục phân-minh,
Hư-vô Đại Đạo tường linh,
Đặng thông cơ-pháp giữ gìn chơn-nguơn. .1
Kẻ ngoại đạo tu đơn vô-hữu,
Chẳng hiểu thông hữu-tựu thành vô,
Vô-Hữu dụng lấy Đạo Đồ,
Tâm-Thần suy kém xuất đồ âm linh. .2
Luyện tánh mạng biện minh Vô-Hữu,
Còn phàm tâm tam bửu biến sanh,
Đó là lẻ Có phân rành,
Nhập tu luyện-kỵ đắc thành lẽ không. .3
Hườn-hư đắc ra công hỏa-hậu,
Kết linh-đơn soi thấu linh quang,
Đó là Không trở phản đàng,
Trúc cơ đắc-dược rõ-ràng Có sanh. .4
Hoài-thai dưỡng cho thành Thập-ngoạt,
Tịnh định an là đoạt phần Không,
Tam-niên đắc cảnh Lục thông,
Đó là lẽ Có nơi trong Không thành. .5
Diện-Bích Tịnh-Tâm thanh dương đạo,
Có biến không thấu đáo Càn Khôn,
Phân minh Vô-Hữu sanh tồn,
Công thành quả đắc Thiên-môn triệu hồi. .6
Khuyên thiện-sĩ đấp bồi Đạo-Hạnh,
Học cho thông nẻo chánh tầm-cơ,
Vẹt màn mây-phủ ám mờ,
Hườn hư Không-tánh nội-cơ phải gìn. .7
Lắm những kẻ đem mình vào đạo,
Dụng tham thoàn đặng tạo vị phần,
Luyện Không Không-tánh chí chơn,
Chẳng thông tự-chuyển pháp luân vận-hành. .8
Dụng lẽ Không không-rành lẽ Có,
Uổng công lao nhọc khó ngóng trông,
Rồi ra cũng chẳng khỏi vòng,
Công-thành niệm-tưởng mà không đắc thành. .9
Muốn thoát khỏi luân hành cơ Tạo,
Thì toan lo hoài bão tinh-thần,
Học tho thông-thấu nội thân,
Cho rành pháp nhiệm gắng cần chuyên-tâm. .10
Mới thoát khỏi luân-trầm thăng hạ,
Dùng pháp-luân bồi quả đắp căn,
Công-viên quả-mãn phi-đằng,
Thiên môn nhập đạo thượng thăng vị nhàn. .11
***

Chú Giải: Toát yếu phép tịnh luyện.
Kẻ tầm-tu đã thông Vô-Hữu, chớ dùng tâm niệm Vô không hành pháp-Hữu, thì dầu cho tịnh-định thoàn cho đến lâm-mạng, cũng chẳng thành Đạo đặng.
Nhưng còn dùng lẽ Có chẳng dụng lẽ Vô, thì tánh-mạng nan tồn, phải phân Vô-Hữu mới đặng. Người mà muốn thoát-vòng tục-lụy, nhập vị Phật-Tiên trước phải Lập-Đức cho cảm-lòng Trời, rồi sau sẽ học cơ-pháp, mới tham-thoàn Tu Luyện, Càn Khôn, cho đặng Qui Vô, mới đắc thành quả-vị Thất-Hườn-công-phu. Cho nên phép Vô-Hữu.
1. Người chưa thông Đại-Đạo, tánh-hạnh còn Sân, Ái, Ố: đó là lẽ Có của người phàm phu.
2. Kẻ không tu, dụng công luyện-kỵ hườn-hư thần khí an-tịnh. – An rồi có Khí; Khí mới phục Thần; Thần hóa ra ánh-lòa Linh-Quang.
3. Đắc cảnh Hư-Vô rồi, dụng công Bá-Nhựt, đến kết đơn rồi; thì là pháp-Không biến ra Có.
4. Quá quan phục-thực rồi, hoài-thai thập-ngoạt, muôn-mạch đều ngưng, tánh ăn được-đứt; là pháp-Có ra Không.
5. Nhập-thần xuất-thần; tam-niên, đắc Lục-Thông là pháp-Không biến ra Có vậy.
6. Cửu-niên diện-Bích, đại-định hư-vô là pháp-Có biến ra Không, cho đặng thành hư-vô-chi-khí, xuất thiên-môn qui hồi thượng-cảnh, mới thoát vòng Càn-Khôn luân-chuyển.
Nay Lão khuyên kẻ Thiện-Sĩ tầm tu, trước khá thông Chơn-Pháp; rồi sau sẽ Hạ-công thì mới mong thoát tục.
Lão ban ơn lành. – Lão thăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides