Thứ Ba, 13 tháng 7, 2021
ĐẠI HỘI LONG VÂN ĐỆ BÁT
Thánh Thất Trung Thành, ngày 08-4-ĐĐ.13 Mậu Dần (07-5-1938)
BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, Ta chào chư Thiên mạng, chào chư Hiền nội Đàn. Ta rất vui mừng thấy nơi TrungThành Thánh Thất đã thành tựu LONG VÂN Đại Hội Đệ Bát.
THI
Mừng chung sanh chúng có duyên lành,
Đại hội Bát Kỳ đã rạng danh;
Vội thúc tiếng kèn kêu chí sĩ,
Sơ, Khai, quí địa gọi Trung Thành.
Chư Thiên mạng cùng chư Hiền nghiêm túc, đoan trang, hầu tiếp giá Đức CHÍ TÔN. Ta xin kiếu.
TIẾP ĐIỂN:
HUYỀN KHUNG CAO THƯỢNG ĐẾ kim viết CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT.
THẦY các con.
THI
NGỌC quý cao minh, chiếu Cửu Trùng,
HOÀNG ân ban nhuận khắp Nam, Trung;
THƯỢNG cờ đại hội LONG VÂN HỘI,
ĐẾ khuyến nhơn sanh khá phục tùng.
THẦY mừng các con đẳng đẳng, nghe THẦY dạy:
BÀI
Tá Cao Đài, HUYỀN KHUNG THƯỢNG ĐẾ,
Chính mình THẦY chúa tể muôn loài;
Hợp thời, Đại Đạo hoát khai,
Truyền gieo hạt giống trần ai hưởng nhờ.
THẦY luân chuyển, Thiên cơ hiển đạt,
Mở hội kỳ Đệ Bát LONG VÂN;
Khua vang cái tiếng chuông Thần,
Cho người mê giấc mộng trần tỉnh đi.
Kết giải đồng Tam Kỳ nhuộm thắm,
Nối sợi dây Cửu phẩm liên hoa;
Hầu gieo hột giống âu ca,
Vẻ vang mấy chữ hiệp hòa Thành Trung.
Khêu ngọn đuốc, soi chung vũ trụ,
Đánh tiếng chuông, khuyên nhủ lê dân;
Lý chơn soi dấu cho trần,
Ban ơn sơ khởi, rỡ phần nơi đây.
Nầy con nghe, lời THẦY dạy bảo,
Phải thương yêu hòa hảo cùng nhau;
Năm châu cũng gọi đồng bào,
Lạc Hồng chung giọt máu đào truyền lai.
Hữu duyên phước Cao Đài hoằng hóa,
Đuốc quang minh rọi cả đường đời;
Các con đã học Đạo Trời,
Phải hành, chớ sái những lời ngọc châu.
Mừng con cả, Đạo mầu tấn phát,
Chính ngày nay, Y Bát chơn truyền;
Thành Trung bày tỏ cơ huyền,
Mừng LONG VÂN HỘI, vẹn tuyền trước sau.
Nầy các con ôi! Rất quí báu thay, rất hân hạnh thay! Các con vâng lệnh THẦY lập Đại hội LONG VÂN Đệ Bát. THẦY rất vui mừng cho kỳ Đại hội được thành tựu, rất mừng cho các con được hoàn toàn phận sự, mối Đạo nơi đây sẽ tiến hóa thêm, ngọn đuốc Đại đồng sẽ cháy sáng thêm. THẦY mừng con nhờ đó mà tránh xa trăm cay ngàn đắng, khổ não luân trầm. Mong sao nghĩa vụ Đại đồng các con tiến thủ mãi, mong sao lý Đạo chơn truyền các con thạnh hành mãi, thì lo chi cơ đạo đức chẳng rõ ràng, sợ gì chốn Trung Kỳ không hoằng hóa được.
THI
Mừng nơi sơ khởi hội LONG VÂN,
Bá tánh cùng nhau hưởng phước phần;
Thế kỷ cộng hòa thành Đại Đạo,
Thiên ân cả đánh tiếng chuông Thần.
TÁI CẦU:
THẦY các con.
THI
HOÀNG PHỤ giờ nay giáng hạ trần,
Vui mừng nhơn dịp hội LONG VÂN;
Trước Đàn dạy rõ cơ Trời định,
Đàn nội nhặt khoan ngọt bút Thần.
Cười! THẦY dạy từ buổi Khai Đạo đến giờ, THẦY đã nói nhiều lần, song chỗ luận nguyên thành mục đích cho các con đặng khỏi mơ hồ. Giờ này THẦY rất vui, rất vui cùng các con.
Vậy THẦY dạy năm (5) vấn đề sau đây:
1- Thời kỳ Khai Đạo
2- Mục đích Đại Đạo
3- Tùy thời lập Pháp môn
4- Nên dùng Thiên phong, Chức sắc bằng cách nào?
5- Giải quyết LONG VÂN hội
1/ THỜI KỲ KHAI ĐẠO: THẦY giải từ buổi nguyên thủy chưa định Âm Dương bởi một chất nguyên lý, nguyên khí hội hiệp, co, giãn, cảm mà sanh ra Trời, Đất, muôn vật. Trời, Đất, muôn vật ứng cấu mà hiện ra muôn tướng, muôn hình, có hình sắc, có xúc động, càng xúc động, càng hóa sanh mãi mãi, có hóa sanh ắt có ngày tranh đấu, sao cho khỏi cuộc điêu tàn. Bởi cớ từ khi bản chơn tánh của các con đã xa THẦY mà sa vào nơi dục cảnh, lần lần sự cảm nhiễm nó rù quến các con, từ nhỏ đến lớn, từ ít đến nhiều, vì tưởng là một cái điển lực mãnh cường nó có thể làm cho các con nên việc hay thất việc. Vì thế, nếu may mà các con thuận theo lẽ Trời, noi đàng chơn chánh mà tư tưởng, thì cái tư tưởng kia sẽ ứng hội với Thiên Địa tinh hoa mà hiện ra võ thuận, phong điều, nhơn hòa, địa lợi. Bằng rủi các con lấy nhơn dục tư tâm, bất tùng Thiên lý mà tư tưởng, thì tư tưởng kia sẽ giao cảm cùng thời tiết mà hóa ra địa kiếp, thiên tai, phong lôi, thủy chướng. Bởi cớ đó mà có Tôn giáo, nghĩa là THẦY muốn các con lấy chơn tâm biện lẽ chánh tà, cậy gươm trí tuệ mà diệt đời ma dục vọng. Thảm đó, vì Tôn giáo là một cái luật vô vi, để cậy thể chất hữu hình mà điều độ các con, chế kềm các con sẽ đến chỗ nguyên nhân chơn lý. Thảm thay! Đạo tánh, Đời hình, tánh, hình phải liên lạc, vi vậy mà từ xưa đến nay, các bậc Thánh nhân, vì lòng mẫn thế thương sanh, lập nhiều Tôn giáo để cứu cánh cho đời, chẳng may Đạo pháp thậm thâm, nan truy cực điểm, vì thế mà sau khi truyền Đạo 1,2 thế kỷ, rồi coi lại bao nhiêu cái chơn truyền của Tôn giáo đều bị vật chất nén đè, tay phàm canh cải. Rất thảm!
Hỡi ôi! Vì các con màn vô minh chưa khoát sạch, tánh bản ngã chẳng kiêng chừa, phương chi lại gặp thời gió văn minh cuồn cuộn thổi khắp hoàn cầu, sóng ác cảm khỏa đầy bể khổ, đời như thế đã không phương cứu cánh, còn mong đem Thánh chọi Thần, chê Tiên, khen Phật. Những cái vô ích thêm mòn hơi tắt tiếng, gây khổ nghiệp cho nhau nếu chúng sanh mãi mãi vậy hoài, thì vạn loại bao chừ mới yên ổn được đó các con? Thảm thay! Đời cùng mạt kiếp, trình độ dân sanh trụy lạc đến cùng, nỗi Đông chinh, Tây chiến, nỗi Thiên thảm, Địa sầu. Than ôi! Cái khối quốc hồn trên ngũ đại châu, chịu một cảnh vì nhơn tâm vô đạo, rất thảm, nỗi quốc gia giành giựt, nỗi Tôn giáo siễm gièm, cơ hội này cũng khó nỗi ngồi xem, thời thế ấy làm sao cứu cánh hỡi các con! Âu là, Cung Bạch Ngọc THẦY nào yên ổn, đành để chúng sanh bảy nổi, ba chìm, phóng điển quang xuống cõi diêm phù, dùng cơ bút lập Tam Kỳ Phổ Độ. Đó là thời kỳ khai Đạo.
2. MỤC ĐÍCH ĐẠI ĐẠO: Đại Đạo là con đường chơn lý triệt để, mở rộng trong buổi hạ nguơn này, chớ chẳng phải là một Tôn giáo biệt phái. Đại Đạo là một cái nền tảng đỡ nâng các Tôn giáo, mục đích đưa vạn linh đến chỗ đại đồng, xuân đài an lạc. Đó là cái lý của mục đích. Còn sự là qui hiệp Tam Giáo Ngũ Chi, hệ thành nhứt thống, chẳng còn phe phái chi chi, miễn mục đích tế chúng, độ nhơn, yêu đời, cứu vật ,một mực trang bằng đó thôi!
3. TÙY THỜI LẬP PHÁP MÔN: Nói đến hai chữ Đại Đồng và chữ Chi Phái, thì nhứt là trong nền Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, bị dưới phạm vi chia rẽ, vậy thì chẳng THẦY tự mâu thuẫn lấy THẦY sao? Không! THẦY đã nói Đạo đang cơ khai hóa, chưa đến buổi qui nguyên, nên nhà Đạo Tam Kỳ có nhiều chi phái, sở dĩ đời các con là đời ham muốn, THẦY quyết độ tận các con, nên THẦY tùy trình độ một số đông con, trí óc của một số đông con, nên lập nhiều chi phái để độ rỗi các con. Thương thay! Đời các con đây, sự dục vọng ham muốn của các con, khác nào đứa bé kia vào một cái nhà hàng thấy nhiều món đồ ăn như: quà, bánh, chả, gỏi... thì đứa trẻ nhỏ kia chẳng khỏi đòi thứ nầy, rồi đòi thứ khác. THẦY cho nó đủ món, rót cuộc bụng vẫn đói hoài, đứa nhỏ kia mới biết chỉ có cơm là no đặng.
Cũng như trời đông, nhơn dân đa bịnh, kẻ cảm hàn, người trúng phong, mỗi bệnh một thứ thuốc, đó là lúc trị bịnh, chớ đến khi an ổn rồi, duy có cái phương toàn chơn là bổ. Vậy thì cơm là thứ phò cơ trợ lực, toàn chơn là phương thang bổ chánh trừ tà. Bởi thế, song vật dụng hữu thời, nếu nói cơm ngon quá thực thương tỳ bằng thuốc quí ngộ bổ ích tật đó các con. Nên THẦY tùy phương tiện lập pháp môn.
4. NÊN DÙNG THIÊN PHONG CHỨC SẮC BẰNG CÁCH NÀO?
Đã biết rằng xa danh vọng, song lẽ đạo quảng truyền, Đạo phải mượn Đời. Đời trụy lạc, Đời lo học Đạo. THẦY muốn dùng Thiên phong sở dĩ, một là giữ phần trật tự, hai là chia phận sự mỗi đứa thi hành, vì là đời các con lâu nay chơn truyền đạo đức đã xiêu đỗ, nên chi đường đức dục các con chẳng chút nào còn, nếu bình đẳng e cho rắc rối lắm các con! Cười...
Lại có nhiều con muốn hỏi THẦY rằng: Đức THƯỢNG ĐẾ, là bực toàn giác toàn tri, sao cơ phong Thánh có nhiều người chưa phải mặt. THẦY cắt nghĩa: Đời mạt kiếp, nhơn sanh đa khổ, chìm đắm giữa sông mê, có khác nào một đứa trẻ kia bò lết mãi không ai dìu dẫn, nên THẦY dùng Thiên phong có nhiều nguyên cớ, một là tùy sức mỗi đứa độ đặng nhơn sanh, hai là muốn cho cơ Đạo quảng truyền, nên đặc ân mỗi con, mỗi việc.Thương ôi! Đứa đủ tài, đủ đức ấy phận sự đã xong, còn có con ý dục tham cầu, THẦY tùy sở nguyện. Bởi thế, không chọn tài, chọn đức, đứa đánh trống, đứa dộng chuông, hai đứa mâu thuẫn nhau, song mục đích cũng là thức tỉnh đó con! Ngày trước THẦY dạy nơi Nam Kỳ, là trước ban cơ phong Thánh, rồi sau mới lập công, vì các con THẦY chưa đẹp lòng, nay Trung Hưng đổi lập công rồi phong Thánh đó à! Các con ôi! THẦY đã nói các con tu vì đời, là tu đa danh, đa nhục, nên mới chen chơn vào Đạo, cố giải thoát cuộc đời. Vậy nên THẦY có phong là phong để lập công, chớ không phải phong mà chứng vị đâu các con.
5. GIẢI QUYẾT LONG VÂN ĐẠI HỘI:
Đại Đạo từ ngày phổ hóa cơ thể tại Tây Ninh, vì các con ý kiến bất đồng lập nhiều Chi nầy, Phái nọ, nên thảm thương! Thậm chí vì lòng nhiệt liệt mến Đạo thương Đời cho đến nỗi quên hẳn nhau đi, mà đem lòng kích bác.
THẦY rất nực cười cho các con. khi lên Đàn thì Đại Đạo qui nguyên, khi cách mặt thì đánh đổ. Cười!
Vậy buồn lòng, THẦY vì các con, hội chư Tiên lập thành mười hai hội LONG VÂN, mục đích để qui phục nhơn tâm, hòa bình Tôn giáo. Than ôi! Đạo mười ba năm đằng đẳng chưa ngoài nước Việt Nam, nói đến đại đồng sao hãy còn xa, mà nhìn lại hội chỉ còn bốn hội rồi đấy các con ôi!
Nay Đệ bát đến Trung Kỳ là một dịp may mắn, các con sẽ tận tâm, tận lực, đem Chánh Đạo mà tuyên dương, ngày tới đây nhơn loại bình khương, LONG VÂN Hội để liên hòa Tôn giáo đó các con. Cười!
Vậy THẦY sơ giải năm vấn đề để các con rành.
THẦY ban ơn mỗi con. THẦY thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét