Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2021

CÁC CHƠN LINH XUỐNG THẾ TRUYỀN ĐẠO


Thánh Tịnh Thanh Quang, ngày 01-01-ĐĐ.13 Mậu Dần (31-01-1938)

THI

Thời tiết tam dương lộ vẻ Xuân,
Trăm hoa hớn hở sắc đua mừng;
Trẻ già tấp nập đoàn năm bảy,
Cái cuộc mừng Xuân ấy cuộc chung.

VĂN XƯƠNG ĐẾ QUÂN, Lão phụng thừa Thiên mạng khai bút minh Xuân. Cười... Lão rất hân hạnh, rất vui mừng cùng toàn thể sanh linh, đứng vào thời kỳ tam nguơn mạt hậu này mà còn biết Xuân, vui Xuân, thú Xuân.


THI

Xuân thử kêu ai, thử hỏi Xuân,
Hỏi Xuân, Xuân lộ cái chi buồn?
Xuân cười, Xuân cợt, Xuân là thú,
Xuân mãi rồi Xuân, cũng đến Xuân.

Khá tiếp, Ta lui.

TIẾP ĐIỂN:

THI


Chộn rộn người đi, kẻ lại về,
Này ai! Ai có biết Xuân tê?
Xuân rồi, Xuân cũng, thôi Xuân đã,
Đã biết Xuân, người thấy mỏi mê.
Mỏi mê, mê mỏi cái trò Xuân ,
Xuân biết là vui, chẳng biết buồn;
Xuân dễ đổi thay, người cảnh cũ,
Xuân Trời, người cũng phải là Xuân.


NGỌC ĐẢNH CHƠN NHƠN


THI


Đàn nội trầm nhang khá đốt xông,
Nữ, Nam bái mạng tiếp xe rồng;
Mừng xuân mới biết, xuân nay đến,
TỪ PHỤ giá lâm có biết không?


BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, chào chư Hướng đạo, các nhơn sanh Đàn tiền nghiêm chỉnh thành tâm tịnh đàn tiếp giá CHÍ TÔN nghe.


TIẾP ĐIỂN:


NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ tá danh CAO ĐÀI TIÊN ÔNG ĐẠI BỒ TÁT MA HA TÁT, giáo Đạo Trung châu.

THẦY các con, THẦY mừng các con,


THI


TỪ PHỤ từ nay dạ rất mừng,
Mừng con, con biết, biết mừng Xuân;
Cái xuân là cái mua lòng trẻ,
Trẻ biết là xuân, thú hưởng đồng.


THẦY cho phép các con an tọa. Ban ơn cả thảy Nam, Nữ. Giờ nầy, ngày nầy là cái Xuân mới, cái Xuân lạ của các con, thế mà đối lại cái Đông tàn, cái buồn nhất của THẦY Cười... Không đâu, thế mà THẦY vẫn vui, vui chia cùng các con, các con không buồn thì THẦY có buồn gì? Vui, vui, chia cùng các con. Xuân năm mới, ngày mới, mỗi mỗi đều mới, cỏ cây thạnh mậu, khí tiết êm đềm, các con vui, các con mừng là phải. Còn THẦY sở dĩ buồn, vì Xuân là một dương quang sáng suốt như ban mai, như mặt trời mới mọc, như các con lúc trẻ, thế mà rồi đây, ngày nó cũng trưa, mặt trời nó cũng xế, các con cũng già, ngày trưa rồi còn làm chi, sĩ lỡ lớp học, nông lỡ buổi cày, công mất ngày làm, thương mất buổi chợ, trời xế khí hừng nóng nảy, người phải sinh bệnh, vật phải điêu tàn, người già sức yếu, da dùn, mặt nhăn, má táp, thế thì những cảnh ngộ ấy còn đợi gì, trông gì nữa con!

THẦY buồn là lo cho các con gặp Xuân, mừng Xuân, quên rằng cái Xuân nó sẽ đi bây giờ, nó lại bội với các con bây giờ, nếu các con không sớm lo, sớm biết tìm lần cái Xuân của mùa hạ, mùa đông, chừng gặp phải cảnh ấy sao các con khỏi chắc lưỡi kêu THẦY, THẦY làm sao nữa? THẦY dắt, các con trì, THẦY đỡ, các con quá nặng, không lên được nấc thang tuyệt đối là không Xuân, Hạ, Thu, Đông mà Xuân luôn, Hạ luôn, Thu luôn, Đông luôn. Cười...thế thì THẦY nhơn trong cái vui của các con, mà chỉ cái buồn của THẦY cho các con biết, các con hay, chớ rồi THẦY vui với các con buổi nầy nghe à! Cười!


THI


Xuân trẻ mừng vui đó các con,
Xuân sao mỗi đứa, mỗi lo tròn;
Xuân về, xuân ở, xuân về ở,
Ở cõi trần gian khổ lắm con.


Cười! Lần nầy THẦY ban ơn cho các con Hướng đạo, còn toàn thể nam nữ thì mỗi mỗi có sẵn phần. Các con nầy: HIỂN, CHẤT, TRÁC, KHAI, SƠ, BAN, LONG, HỔ, GIÁC, các con! Từ THẦY sáng lập Chơn đạo Trung Hưng đến nay, THẦY chưa có một lúc nào nói đến chỗ Thiên cơ tuyệt đối cho các con rõ. Thế hôm nay THẦY rất vui mà nhắc lại ngày qua nơi Tiên cung cho các con nhớ lại, các con làm bê trễ, các con làm sai quấy với luật Thiên điều, đặng các con lo mà hành sự.

Trước khi lập Đạo, THẦY hội cả quần Tiên: Phật, Tiên, Thánh, Thần, để chọn những chơn linh ban xuống thế gian mà truyền Đạo, số đó cũng có một phần lớn trong các con mà không thể chỉ được. THẦY nói những con, một là đặng ban xuống, hai là vì chuyển kiếp mà phải lập công, bao nhiêu đại nguyện, trước Tòa phán đoán đều có Văn Xương chép cả. Sau khi cho những chơn linh kia đến thế gian, thì mỗi con đều có một luồng Thiên điển của chư Tiên đưa đến mới có thể nhập thế gian đặng.

THẦY kể thứ nhất là con HIỂN đại nguyện với THẦY cho ở thế gian mà lập công rất lớn lao, đặng đền bù trách phạt, ngày nào xong phận sự THẦY sẽ cho về mới đặng huờn nguyên bổn vị, dầu cho khó khăn hay cực nhọc đến mấy con cũng không từ. THẦY nhận lời, kế cậy hào quang Trương Quả Lão mà đưa cho con đi. Cười... Thế thì con là gì? Vẫn tánh hay rụt rè, không quyết đoán, gặp đâu hay đó. Hôm nay THẦY nhớ lại mà đòi con đặng lập thânmà hành Đạo, các con THẦY nhắc lại.

TRÁC, con thỉnh thoảng còn nhớ lại mường tượng nơi tâm rằng: Đại nguyện xin đến thế gian giao bản tánh linh này cho nhơn loại để tìm tòi cho nhơn sinh một con đường hạnh phúc hơn. Song mà con xin nhờ THẦY cho người theo nhắc nhở. Cười... THẦY truyền hào quang Nguơn Thỉ đưa đi, hôm nay vì vậy mà THẦY đòi con phải nhớ lại. Con hiểu à.

CHẤT, con xin đến thế gian sẽ đem tư mạng làm công mạng, bao giờ cũng chỉ biết nhơn sanh mà thôi. Con xin lập cho nhơn sanh một cơ nghiệp rồi con sẽ về, nhờ THẦY cho người mặc hộ, nói rồi hào quang Quan Thánh Đế Quân đưa đi, thì chắc con bao giờ cũng có nghĩ như một việc gì nơi tâm cắn rứt. Cười... Đó là phận sự con chưa rồi.

KHAI, cười... con xin THẦY rằng con đến thế gian tùy THẦY bảo chi con làm nấy, rồi phận sự con sẽ về, tánh con hay quên, nhờ THẦY cho người nhắc nhở, nói rồi hào quang Đông Phương Lão Tổ đưa đi. KHAI con có nhớ những lúc buồn hay thối chí của con, con sực nhớ lại mà ăn năn rất khó chịu, là thần quang của con nó tự phạt. Cười...

BAN, con xin rằng con chỉ biết một chơn linh này của THẦY mà liệu dụng của nhơn sanh, con nguyện sẽ tùy theo cơ hội mà lập công, con chẳng có tài cán chi để gánh vác một phận sự lớn lao, xin THẦY biết cho con, nói rồi Nam Cực Tiên Ông đưa đi.

SƠ, con nguyện sẽ gặp việc gì vừa ý con, con xin vâng chịu. THẦY hỏi: ”việc thế nhiều, mà con nói lỡ dỡ sao được“.

Thưa rằng: ”Con chỉ biết tùy nghiệp khai hóa, chớ không biết sáng nghiệp lập cơ, xin THẦY giao phận sự con với một người nữa”. Cười... Nói rồi Khương Thượng Tử Nha đưa đi. Sơ chừng khi nóng lòng căm tức. Đó là thần quang nó tự phạt con.

LONG, con nguyện xin THẦY cho đến thế gian làm một phận sự bí nhiệm hơn hết. Con nguyện xin một điều là bao giờ con cũng làm cho rồi chánh sách của Đại Đạo mà THẦY định đó. Chừng xong con sẽ ẩn danh hay là THẦY cho con về, chớ không muốn lập một sự nghiệp gì ở thế gian, xin THẦY cho người kiềm chế tính dục tốc của con. Nói rồi Lý Thái Bạch liền đưa đi. LONG nên nhớ những tánh con và ý con hằng ngày là do nguơn thần hiển hiện đó. THẦY y lời, con nên bảo TRÁC làm anh con đó nghe à.

HỔ! Bổn kiến con nguyện xin để đến thời kỳ THẦY đến thế gian giáo đạo, các con cái bạn bè, kẻ xin xuống, người bị trích, người bị mãn căn cũng đều đi đặng, con cũng xin THẦY đến trước, chờ THẦY sai cắt phận sự. Cười... Nói rồi Hớn Chung Ly đưa đi. Cưòi... Các con nghe chưa? THẦY có dặn, nếu không nghe lời thì phải đọa ba kiếp đó con.

Vì lẽ, con nào trúng vào điển quang nào thì tâm tánh hơi giống như vị Tiên ấy,các con nhớ nghe à! Cười! Vậy thì ý kiến mỗi con khác nhau là lý nhất định, có chi lạ mà chích mích nhau con à! Cười!

GIÁC, con cũng một phận sự như nam vậy, con về phần Thất Nương tiến dẫn, vậy mỗi con biết có một chơn thần hộ mệnh. Cười!

Hôm nay các con đã rõ rồi phải không?

THI

Nhân cái cảnh xuân đến trước Đàn,
Xuân vui con trẻ hỏi cùng han;
Hỏi han lời lẽ con hay biết,
Biết hết xuân rồi, hạ cũng sang.


BÀI


Sang hạ cảnh trời thêm nóng nảy,
Xuân này Xuân, Xuân hãy mua vui;
Xuân sang vật thảy đổi đời,
Xuân chào Thánh Đạo ra đời Kỳ Ba.


Xuân tươi tốt, Xuân đà đẹp đẽ,
Xuân mở mang, Xuân vẻ vang thay;
Xuân đêm cũng sáng như ngày,
Xuân trời cao vọi, đất dày tăm tăm.


Xuân vừa đến, hỏi thăm Xuân thử,
Xuân vừa qua, hỏi thử Xuân gì?
Xuân nầy, Xuân ở hay đi,
Xuân ơi! Xuân có ghét gì ai không ?


Xuân là Xuân, Xuân đồng Tạo hóa,
Xuân là Xuân, Xuân chả riêng ai;
Xuân ơi! Xuân vắn hay dài,
Xuân ơi! Xuân có biết ai đợi kìa?


Xuân Xuân hiệp, hiệp chia, chia hiệp,
Xuân Xuân căn, căn kiếp, kiếp xuân;
Xuân vui THẦY lại riêng buồn,
Xuân kìa, Xuân biết, Xuân cuồng, Xuân điên.


Ban ơn chung các con. THẦY thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides