Phước Huệ Đàn, ngày 16-3-ĐĐ.34 Kỷ Hợi (23-4-1959)
THI
NGÔ minh lãnh lịnh giáng Lần Ba,
CAO trọng gầy nên cảnh BỬU TÒA;
TIÊN Phật Thánh Thần vầy một Đạo,
Mừng trong thế giới chịu ơn Ta.
Chào chư liệt đẳng Hiền Đồ nội ngoại thành tâm nghe dạy - đẳng đẳng an vị.
PHÚ
PHƯỚC HUỆ ĐÀN là nơi ban Bí Pháp,
Chư Hiền Đồ hội hiệp chịu ơn Ta;
Tu làm sao cho được chứng Tam hoa,
Tâm phàm tử mới sanh tâm Thánh đức.
Đã quyết chí xuất gia tìm lẽ thật,
Ngại ngùng chi chẳng dứt trái oan lòng;
Đã theo Già lánh đục để tìm trong,
Thì còn mãi lòng dòng chi chẳng quyết.
Có tu được thì phàm phu mới diệt,
Diệt tham sân nhứt thiết tội tình tiêu;
Phăng Đạo mầu lần đến chốn cao siêu,
Lòng thong thả mai chiều du Thiên ngoại.
Giờ ra sức lập công tu học hỏi,
Bến sông mê thoát khỏi mới thanh nhàn.
Tỉnh ngộ rồi mau lẹ sớm lo toan;
Đừng dụ dự chàng ràng Tục Tiên cũng muốn.
Hễ đi lên thì sao còn trở xuống,
Xuống A Tỳ chừng muộn mới ăn năn;
Hễ là tu đoạn dứt mối trần căn,
Lòng thanh tịnh lương năng thêm sáng tỏ.
Đi đi tới đừng ngó đây trông đó,
Mạnh mẽ lên đen đỏ kết oan tình,
Biết Đạo rồi giữ trọn chữ trung trinh,
Không đắm đuối để kiếp sinh tồi tệ.
Nhớ nơi lòng đinh ninh lời Hồng Thệ,
Dứt khoát đi Ngọc bệ có đơn thơ;
Đừng đứng đây mơ mộng ngẩn ngơ,
Cơn kiếp chót bến bờ đâu được dựa.
TÁI CẦU:
Ngoài trời thong thả khỏe lòng Tiên
Cỡi gió nương mây rảo khắp miền
Một túi Kim Đơn hằng độ chúng
Lợi danh không bận mới bình yên.
Chào và ban ơn chư Hiền đồ, thành tâm an vị.
BÀI
Ngoài thế tục thung dung ngày tháng,
Trong trần ai đòi đoạn khổ sầu;
Cuộc đời nào có gì đâu!
Dinh, hư, tiêu, trưởng một bầu tang thương.
Người giác ngộ tìm đường diệt khổ,
Sớm hồi đầu nương chỗ chơn không;
Tự do tu học rèn lòng,
Thoát ngoài ảo hóa thong dong thanh nhàn.
Đời mạt kiếp một tràng khổ não,
Lo tu hành kết tạo làm chi;
Có thầy có bạn cùng đi,
Men đường giải thoát kịp kỳ Long hoa.
Nay ân phước nơi Cha nhỏ đến,
Biển trần ai tỏ bến thấy bờ;
Gắng công tiến đến huyền cơ,
Chịu theo Quyền Pháp đơn thơ triệu hồi.
Tu mạnh lên đừng ngồi bàn nhảm,
Dốc lòng tin chớ phạm giới qui;
Có đi lẹ lẹ mà đi,
Trông đây ngắm đó trù trì ăn năn.
Tu phải quyết, dùng dằng sao nữa,
Tu phải toan gội rửa bợn đời;
Nếu còn tu giỡn tu chơi,
Thiên oai đến lúc kêu Trời uổng công.
Trò nào quyết thông công đạt pháp,
Trò nào toan mới lập vị cao;
Trò nào lòng dạ đảo chao,
Giặc lòng xô xát làm sao chứng thành.
Đây nhà tu THẦY dành cho đó,
Dành cho người dứt bỏ ái ân;
Dành cho những đứa lánh trần,
Dành cho tâm Đạo ân cần ham tu.
Nếu trái lại ngục tù hành khổ,
Ở vào đây là chỗ cầm giam;
Giam ai tâm địa mê phàm,
Mang danh giải thoát luyến ham thế tình.
Người thiệt tâm Thánh linh mới ngự,
Thiệt tâm rồi ân tứ đến cho;
Thiệt tâm phước đức đến trò,
Luôn luôn hưởng được tự do mạnh lành.
Quyết tu đi đồng thanh đồng khí,
Quyết tu đi đồng chí đồng tình;
Tu rồi đâu có trọng khinh,
Đâu còn giai cấp bất bình riêng tư.
Tu đi trò khỏi hư khỏi hoại,
Tu đi trò khỏi loại khỏi hèn;
Tu tròn muôn thuở được khen,
Tu thành chín phẩm tòa sen vui vầy.
Phải nhân danh bởi THẦY mà nói,
Nhân danh THẦY mới khỏi kiêu căn;
Tiếp giao mới được công bằng,
Nghiệp oan tiêu giải sa tăng không gần.
Nhân danh THẦY tu thân hành Đạo,
THẦY gần trò toàn hảo biết bao;
Không THẦY ma quỉ xôn xao,
Có THẦY Thiên sứ ra vào viếng thăm.
Không có THẦY tối tăm khốn khổ,
Có THẦY rồi nhứt lộ đồng đăng;
THẦY là manh mối tìm phăng,
THẦY là lẽ thật con đàng vĩnh sanh.
Muốn gần THẦY phải thanh phải tịnh,
Tịnh định thì bản lĩnh vững vàng;
Định rồi phóng chiếu hào quang,
Thông Thiên đạt Địa hàm tàng Huyền Cơ.
Lấy qui giới làm bờ ngăn dục,
Lấy đức tin qui phục quyền năng;
Vận hành thần khí giáng thăng,
Luyện đơn nấu thuốc chăn chăn từ giờ.
Một năm đầu trúc cơ luyện mạng,
Chế phàm tâm lắng gạn trược thanh;
Âm Dương thăng giáng điều hành,
Pháp luân thường chuyển thân hình tươi vui.
Khai sanh môn phản hồi cựu vị,
Bế tử hộ huyết khí thành đơn;
Lòng mình trong trắng sạch trơn,
Không đau không khổ toàn chơn nhiệm mầu.
Tu cho được phải cầu thanh tịnh,
Tu cho thành đừng nịnh đừng ganh;
Lòng phàm cương quyết đấu tranh,
Cho hơn ma dục khép mình khuôn viên.
PHƯỚC HUỆ ĐÀN chỉ truyền Pháp Đạo,
Cũng là nơi đào tạo Giáo đồ;
Chọn người tâm đức truyền trao,
Thiên cơ mật yếu ai nào quyết tâm.
Tu xá lập chớ lầm phạm lỗi,
Phân định rành lề lối học tu;
Tứ thời hành lễ công phu,
Luyện văn chế võ lẽ nào cho thông.
Lấy tài lực lập công chứng phước,
Lấy đức tin đoạn khước trần duyên;
Công phu công quả vẹn tuyền,
Thì là nên Thánh nên Hiền khó chi.
Giờ đây Bần Đạo khuyên chư Nữ đồ phải dọn mình từ đây thọ Pháp tu công, muốn thành Đạo phải đi trên đường tu Phước tu Huệ, đường ấy có THẦY đã vạch là để cho toàn Đạo theo đó mà đi, nếu không do bởi THẦY thì không có con đường nào khác để được cứu. Vậy nơi nầy cần hơn là luyện cho được con người đạo hạnh, con người phước đức bằng lòng thương lẽ thật.
Nếu mất lẽ thật ở nơi lòng thì đâu dễ tìm nơi nào thấy được sự thật. Bởi vậy Nữ đồ nào dối trá với Bần Đạo hay dối trá với lòng mình thì quyết là không được độ.Mỗi một việc làm dù nhỏ dù lớn, không dễ gì che khuất ai được, dù là kín nhiệm thì việc ấy ở nơi THẦY, còn không kín nhiệm là việc ở nơi người, đi đường nào tránh được. Vì vậy mà nên cởi mở lo tu hành để cứu lấy thân phận mình mà còn giúp được Đạo để lập thêm công cán. (…). Bần Đạo ban ơn chư Nữ đồ. Thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét