Mẹ nhìn chiếc lá thu rơi, kiếp sống nhân gian đầy vơi
Quẩn quanh trong nẻo luân hồi, xuân đến hạ về thu tới
Chiều thu lá úa bay đi, đời hạ nguơn lắm gian nguy
Nặng lòng Kim Mẫu Diêu Trì, đến gian trần giữa thu Tam Kỳ.
Khi con lầm lạc u mê, Mẹ bên an ủi dỗ dành yêu thương
Khi con đêm tối lạc đường, Mẹ là ánh sáng soi đường con đi
Ôi vòng tay Mẹ từ bi, mong con kịp chuyến đò chiều sang sông.
Làm con có thấu hiểu lòng, tình thương Từ Mẫu luôn dành cho con.
Mẹ nhìn chiếc lá thu rơi. Kiếp sống nhân gian đầy vơi
Quẩn quanh trong nẻo luân hồi, xuân đến hạ về thu tới
Tàn thu lá úa vàng rơi, kiếp người ai đã nặng mang
Bên con sẵn nẻo Thiên Đàng, dựng lại mùa thu lúc hạ tàn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét