Thứ Ba, 27 tháng 7, 2021
LUẬN VỀ QUÂN TỬ VÀ TIỂU NHÂN TRONG CÁC QUẺ DỊCH
Phước Huệ Đàn, ngày 09-9-ĐĐ.35 Canh Tý(28-10-1960)
THI
TIẾP kỳ giáo hóa độ quần lê,
VĂN chất bân bân trọn mọi bề
PHÁP đạo đã ban người gắng giữ,
QUÂN đồng quân mạng quyết quay về.
Bản Quân chào chư phận sự, chư Đạo tâm, chư Tu sĩ mời an vị.
Bản Quân được lệnh Tôn sư giao bộ Tịnh đường để xét lại những ai sớm chiều trọn nguyện, nhưng than ôi! Máy Tạo mầu vi, lòng đời còn tà tâm tư dục, làm sao thấu được lẽ Trời, một sắc, một không chưa dễ lòng phàm thấu biết, máy dinh hư tiêu tức, thoạt thấy thoạt không, nếu chẳng trọn đức chí thành đâu dễ suốt tường lẽ Đạo. Đây Bản Quân đặt một bài chứng minh để cho tịnh chúng rõ đường mà hối quá lòng mình, để sống liền trong máy nhiệm.
Buổi đời Hạ Nguơn Mạt Pháp nầy nhơn loại sống trong vòng đau khổ tối tăm, cơ khí phát sinh văn minh thịnh đạt là mầm suy bại mê ngu, thời nầy bên ngoài ngó như mỹ lệ huy hoàng mà bên trong tinh thần quá nên suy yếu, thời nầy gọi là thời "Bỉ" sau Bỉ đến "Bác" Bỉ, Bác đã làm cho Chánh Pháp lu mờ, phần thì lũ tiểu nhơn đã trở nên cực thịnh. Thế mà trong đám tàn bạo vô lương kia cũng còn có một Hào Lục Tam biết bỏ bầy tiểu nhơn mà theo cùng quân tử. Thượng Cửu đã quá mong manh như trứng trong ác, thế thì Dương đạo đã đến lúc suy tàn. Dương đạo đã suy tàn thì nhơn loại tức khắc phải nguy vong.
Ôi! Ai không đáng sợ, đáng kính. Thế mà không đâu! Quân tử không bao giờ tuyệt dứt, tiểu nhơn không mấy thuở trường tồn, hễ bên nầy một âm trưởng, thì bên kia một Dương cũng trưởng. Ví như: Bánh xe 12 bánh đi song hành, hễ có trưởng ắt có tiêu, nên sau cái vui có cái buồn, có cái suy tức là có cái thạnh. Mỗi ngày 12 giờ, mỗi năm 12 tháng, lớn ra một nguyên, một hội, đều có quẻ hiện ra, một quẻ ẩn dấu, mà lúc nào ta chỉ được thấy 6 hào cũng như đêm ẩn ngày hiện vậy. Như tháng Giêng tháng Bảy quẻ Thái quẻ Bỉ. Tháng Hai tháng Tám, Tráng, Quan, tháng Ba tháng Chín Quải, Bác, tháng Tư tháng Mười Càn, Khôn, tháng Năm tháng Mười Một Cấu, Phục, tháng Sáu tháng Mười Hai Độn, Lâm, tháng Bảy tháng Giêng Bỉ Thái, tháng Tám tháng Hai Quan, Tráng, tháng Chín tháng Ba Bác, Quải, tháng Mười tháng Tư Khôn, Càn, tháng Mười Một tháng Năm Phục, Cấu, tháng 12 tháng 6 Lâm, Độn. Quay giáp lại Tý Ngọ, Sửu Mùi, Dần Thân, Mẹo Dậu, Thìn Tuất, Tỵ Hợi, Ngọ Tý, Mùi Sửu, Thân Dần, Dậu Mẹo, Tuất Thìn, Hợi Tý, Phục Lâm, Thái, Tráng, Quải Càn, Cấu Độn, Bỉ Quan, Bác, Khôn, thì vòng bên kia cũng Cấu, Độn, Bỉ, Khôn Bác, Khôn, Phục, Lâm, Thái, Tráng Quải Càn, mà lúc nào ta cũng được thấy trong 12 quẻ, hễ bên này hiện ra Bác, thì bên kia ẩn lấy Quải mà chờ thời, nên có tháng nầy là tháng 9 là quẻ Bác. Thế thì các Hiền ở trong thời Bác nên lựa lấy Hào nào để tu thân xử sự, sau quẻ Bác đến quẻ Phục, đến Vô Vọng, đến Đại súc.
Hôm nay Bản Quân giải 03 Quẻ nầy để chư Hiền nương đó mà tu, nương đó mà học mà làm. Đã nói Nữ phái được Hồng ân xây dựng một Hội Thánh Quyền Pháp thì Ơn trên đã ban cho một bí quyết thành công, bí quyết đó là quẻ Phục. Quẻ Phục là giai đoạn đầu của thời kỳ Chỉnh cơ Lập Pháp, dựng lấy nền tảng Pháp Quyền, thế mà Nữ phái đã thấy gì đâu! Từ mười mấy ngàn năm nay chưa có một dịp nào phái yếu được đứng ra hưởng trọn hồng ân như buổi Tam Kỳ Phổ Độ, Nữ phái đã được bình đẳng trong cơ cứu chuộc của Đạo Trời. Nữ phái chung bàn sự Đời việc Đạo, ân phước lớn lao, đã chết đi mà được sống lại, trong tối tăm hốt nhiên xán lạn, đương đau khổ mà thấy an nhàn, vì ân phước lớn lao kia chẳng những riêng cho Nữ phái mà chung cả nhơn loại trên hoàn cầu. Bác đã thành công, chốc lại hóa buổi thuần Khôn đen tối, THẦY phát tâm từ bi thị hiện giữa buổi thế giới tàn tạ khốn cùng, quay ngược bánh xe thiên điển, tái tạo cho loài người chuyển Khôn thành Phục. Vì thế mà bốn biển được hồi sinh, vạn vật nơm nớp sống còn mới thấy lòng háo sinh của Trời Đất. Nên muốn biết được lòng thương yêu tái tạo loài người không ngó đâu ngoài là ngó vào quẻ Phục, quẻ Phục Hào Sơ Cửu là hồn nhiên thiên lý, bản thể của chúng sinh, Lôi đã khởi đầu thì trập trùng vạn hóa khởi sinh, mà Phục là quay về trở lại nguồn gốc vô vi thanh tịnh nhứt khí hư vô, khí ấy là mẹ đẻ khắp vạn loại, khí hư vô là đó, khí đã khởi sanh thì bản sanh hồi cổ, nên dưới Khôn có Chấn, cũng như đất có huyền khí thượng thăng, mà đó cũng Tổ Mẫu Huyền Quan Nhứt Đạo, thì rán công tu dưỡng ngày ngày đem hết quan thức tâm năng vào trong mà ôn tu điều dưỡng.
Sơ Cửu bất viễn Phục, ví như Nhan Hồi chẳng lỗi hai lần, dầu cho trung chính đủ quyền như Lục Nhị cũng phải hạ mình mà tùy thuận theo quân tử Dương đạo. Sao mà các Hiền không noi lấy để tu, mãi cứ la đà mê đắm như Hào Lục Tam mãi cứ tồn thất, tồn phục, tham muốn hư thân, Sám hối nhiều lần, tu rồi bỏ, bỏ rồi tu, kết quả cuộc đời ở đâu vào đó. Dầu ở trong thời Phục lắm người tội lỗi, chống chế Quyền Pháp, cố hại người hiền, các Hiền không đủ sức dàn xếp cản ngăn thì ở như Hào Lục Tứ độc phục thành tâm theo thời mã dưỡng chí. Nếu Hiền nào cảm thông lý nhiệm thì gắng lòng đôn phục, đừng trái chống như Thượng Lục tội lỗi vô cùng, tội lỗi nầy quá nên táo bạo, chống Trời không nơi an ẩn.
Về quẻ Thiên Lôi Vô Vọng Hào Sơ cũng như Sơ Cửu quẻ Phục. Đã vô vọng là hồn nhiên thiên lý, chẳng để một mảy riêng tư. Mà chư Tu sĩ đây, đã nguyện đi lên đường giải thoát phải làm sao tu lấy vô vọng, phải luôn luôn chờ đợi lịnh THẦY, biết thời mà xử sự, vô vọng rồi thì thiên hạ tôn trọng. Tôn trọng là được tâm vô vọng. Sơ Cửu Lục Nhị đứng trong thời động mà động là vô vọng. Cửu Tứ, Cửu Ngũ đứng trong thời tịnh mà tịnh là vô vọng, vô vọng khế hợp với Đạo Trời, trái lại đứng trong hồi tịnh mà động là vọng, như Thượng Cửu thì thân phải nguy. Hơn nữa tu mà không kềm chế được bản tánh không in khuôn Quyền Pháp, nên phải chịu cái vạ vô cớ, họa gởi tai bay như Hào Lục Tam, không ăn trộm trâu mà người ta nghi mình cắp dấu. Ở trong thời vô vọng mà còn vọng, đã tu mà chẳng khép nép tinh tường để cho tà niệm vọng lên nên người lấy đó làm ngờ. Nên khuyên người cẩn thận giữ gìn, đã tu phải bị khảo, ma có khảo Đạo mới thành. Sự thử thách nầy nào khác chi Hào Cửu Ngũ, đã trung được chính, thì có ngại gì tai tật qua loa. Thế thường hễ đau là uống thuốc. Mà ở trong vô vọng thì có tật gì. Dầu có như Khổng Phu Tử bị vây khốn ở Trần Thái mà giữ được thanh tịnh tự nhiên, rồi muôn việc cũng qua, mà tỏ được chí mình hồn nhiên vô vọng (là thuốc). Nên người tu như các Thiên ân Hướng đạo, như chư Tu sĩ xuất gia lo gì mà không đủ trợ duyên phần no ấm, ăn cơm nhân dân, làm việc xã hội, thọ ân Đạo Tràng, khai thông Đạo Pháp, nên làm con người sống với mười phương, đừng nhỏ nhen, ăn cơm nhà làm việc nhà chưa phải con người Tu sĩ.
Quẻ Đại Súc tượng từ cho biết là uốn nắn con người có cái lòng vô vọng, có cái Pháp vô vi, uẩn súc nơi trong đầy đủ, tài đức vẹn toàn để gánh vác Đạo Trời, lo cho phong thuần, tục mỹ súc tụ được tinh ba Tạo hóa, Quyền Pháp đầy đủ, thì lo gì không vui đẹp. Nhưng người quân tử không nên chấp một điều nào, quán vô thường, vô ngã, vô tướng, vô nguyện, để chịu đựng với bao nghịch cảnh oái oăm. Không phải lúc nào Dương cũng cứng, Âm phải mềm, ở thời Súc nầy Âm súc Dương nên người quân tử phải biết thời mà hạ mình, ẩn nhẫn lo trọn lấy đạo vô vi. Ôi! Sơ Nhị Dương cương, quân tử mà Sơ bị Lục Tứ chỉ súc, Nhị bị Lục Ngũ cản ngăn, thế mà Sơ phải ép nép chịu hư, Nhị được trung kiên Càn tượng mà cũng thối bước dừng chơn. Ôi! Cái thời sao mà quá đau đớn cho người quân tử, dầu tài ba đức độ như Cửu Nhị cũng phải tháo trục gát xe. Âm đã đến buổi cường bạo lớn lao thì dầu Dương có cương kiện cũng không sao tiến được. Tứ Âm mà súc Sơ Dương, đến như câu "Đồng ngưu chi cốc" Lục Ngũ súc Cửu Nhị thật không nói ứng đối làm gì. Nhơn tình là thế!!! Đau đớn cho Lục Ngũ, tàn bạo như vật có vuốt, có nanh, nếu không biết cách tảo trừ độc hại thì Đạo Pháp đâu còn. Vì vậy mà nói: "Phần thỉ chi nha cát".
Các Hiền tu nên học quẻ nầy để xét xử nhơn tình an mạng thính thiên, quẻ nầy Âm súc Dương, tức là tiểu nhơn cầm quyền quân tử, nên Hào Cửu Tam, Thượng Cửu lại tương đồng tương đắc hòa nhau mà tiến, lo cho mối Đạo đại hành, 3 Quẻ nầy nên đem ra học tập.
Xin chào quí liệt đẳng chư Hướng đạo chư Tu sĩ./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét