(20-10-1958)
THI
NGUYỄN thị dày năm một tấc thành,
THANH bần không mến lợi cùng danh;
PHƯƠNG Nam gặp Đạo tu siêu thoát,
Mừng thấy Bồng Lai một cảnh lành.
Tệ Sĩ chào quí Thiên ân, chào chư Đạo tràng nam nữ.
Hôm nay được Hồng ân CHÍ TÔN ra lịnh cho Tệ Sĩ nhập Đàn, nhờ Đức TIẾP VĂN đưa hồn, thiệt Tệ Sĩ lấy làm mừng, sung sướng được gặp lại Thiên ân và Đạo hữu nơi trần gian để tỏ bày tâm sự.
BÀI
Kỳ Ba tận độ mười phương,
CHÍ TÔN tá thế mở đường qui nguyên.
Chúng ta được hữu duyên gặp Đạo,
Chúng ta cùng hoài bão lẫn nhau;
Anh em kẻ trước người sau,
Thắt dây thân ái nhuộm màu từ bi.
Đường còn dài lần đi vững bước,
Gánh Đạo Trời xuôi ngược gắng qua;
Dắt dìu đàng trước có Cha,
Nhắm theo ngọn đuốc sáng lòa mà đi.
Đi đi tới kịp kỳ Long Hội,
Đi đi mau thẳng lối về THẦY;
Nầy nầy anh chị em đây,
Thoát vòng trần tục chông gai dễ gì!
Chúng ta đã từng khi tạo ác,
Phạm Thiên điều to tác biết bao!
Tử sanh trong chốn ba đào,
Lộn quanh trong kiếp trần lao nhiều đời.
Nay nhờ được ơn Trời rộng mở,
Ta rán lo mài giũa thân phàm;
Dứt lòng ái ố sân tham,
Cắt dây oan trái mê ham kiếp đời.
Đời chi đó nay dời mai đổi,
Đời chi mà sớm tối ghét ganh;
Đời nay chỉ thấy giựt giành,
Chỉ còn đôi chút hôi tanh ruồi lằng.
Chớ theo đời tranh ăn tranh mặc,
Chớ theo phường làm giặc làm gian;
Theo đời chưa chắc là an,
Mà rôi đi sái con đàng về quê.
Đời có Đạo gia tề nước trị,
Đời có tu dân qúi nước giàu;
Đời không xem trước ngắm sau,
Gây thù kết oán xúi nhau chẳng hiền.
Đạo hữu ta hữu duyên gặp Đạo,
Đạo là đường hoài bão thân yêu;
Đường lành yên tịnh cao siêu,
Đường về Cực Lạc tiêu diêu thanh nhàn.
Đường giữa thế thênh thang rộng lớn,
Lòng yêu thương không bợn màu trần;
Càng ngày càng được tín thân,
Càng chung chí hướng càng gần gũi nhau.
Hôm nay được Hồng ân, Tệ Sĩ để đôi lời kỷ niệm và khuyên chư Đạo hữu nơi đây gắng chí tu hành, ngày giờ Quyền Pháp ban trao ai có phước có phần được nhiều ơn huệ. Chư Đạo hữu nơi đây đã được Hồng ân ban cho tiểu Thánh Thất là THẦY đã ủy phó Quyền Pháp thì gắng lo tròn để lập công mà đón ngày tròn xong sứ mạng.
Thôi, xin chào chư Hiền. Chư Hiền thành tâm đón LÊ SƠN THÁNH MẪU.
TIẾP ĐIỂN:
LÊ la ngày tháng đắm trần gian,
SƠN động ngồi trông lệ mấy hàng!
THÁNH vức trẻ sao chưa trở gót,
MẪU đường giận trách đám con hoang.
Bần Nữ chào chư Thiên ân, chào chư Đạo tâm chào chư Ái nữ.
BÀI
Ngày giờ coi chẳng còn lâu.
Cửa Trời đã mở, trẻ đâu chưa về?
MẸ Diêu Điện dầm dề giọt lụy,
Vì đám con chước qủi dỗ dành;
Ngày đêm tiếng gọi liên thanh,
Mà sao trẻ cứ quẩn quanh cõi đời.
Mê vật chất quên lời giáo huấn,
Đắm lợi danh hờ hững lòng tu;
Muốn ham chừng mấy cho phu?
Quê xưa vị cũ làm lu làm mờ.
Ớ nầy đám! Trẻ khờ tỉnh mộng!
Tu bản thân lêu lỏng xin đừng;
Bước đời chung đỉnh sớm ngừng,
Mau lên bờ giác trở chưn về THẦY.
THẦY thương xót lũ bay lầm lỗi,
Phế NGỌC KINH lặng lội tìm về;
Rảo cùng thành thị thôn quê,
Thấy bao nhiêu đứa còn mê trong tù.
Lên tiếng gọi khuyên tu nhắc tỉnh,
Bao lời khuyên công hạnh giồi mài;
Mà rồi cũng cứ mê say,
Chưa buông tài sắc chưa ngoài tham sân.
Nay ta đến nâng chân đỡ bước,
Các trò mau cửa phước chen vào;
Trần hồng ảo ảnh xôn xao,
Gia tư sự nghiệp chiêm bao chớ gì!
Trò sao cứ ù lì chậm rãi,
Nước kề chân không nhảy thoát thân;
Làm chi sớm lựa mai lần,
Hỏng phần thanh phước, hỏng phần thế gian.
Còn hoi hóp mưu toan bay nhảy,
Khí lực tàn quấy phải làm chi;
Có duyên gặp Đạo Tam Kỳ,
Sớm lòng hồi tỉnh Ơn THẦY khai minh.
Chớ học thói thị thành son phấn,
Mãng vui say quên phận làm người;
Tháng ngày nhả nhớn ăn chơi,
Chẳng còn biết Đạo biết Trời là chi.
MẸ Tây Cung nhiều khi buồn bã,
Trách cho trò lòng dạ đổi thay;
Rồi đây chịu kiếp đọa đày,
Nếu lòng co cượng Thiên oai đến mình.
Lo tu học kệ kinh giồi luyện,
Luyện lòng mình chớ luyện phàm phu;
Một tu ba bốn cũng tu,
Tu thì mới thoát Diêm u bắt hồn.
Ở thôn dã công ngôn là Đạo,
Đạo nữ nhi phải thạo ăn làm;
Trong nhà ngoài nội tròn kham,
Lời khôn tiếng thực ý phàm đừng xen.
Hạnh Dung đủ đâu hèn đâu thiếu,
Nết mặn mà nên điệu đào thơ;
Vườn thì có bạn có bờ,
Người nên đạo đức không giờ phút quên.
Thôi, tái cầu tiếp Giá
TÁI CẦU
NGỌC đây con giữ gắng giồi mài,
HOÀNG phụ thương đều gái cũng trai;
THƯỢNG lộ kẻo trưa về chẳng kịp,
ĐẾ ngôi chờ trẻ vẹn hòa hai.
THẦY các con! THẦY mừng các con.
Giờ nầy các con được đón tiếp ơn điển THẦY gieo bủa.
Nơi đây các con đã được nhiều ân phước mà vẹn giữ đức tin hồi hường về THẦY, nhưng THẦY cũng cho biết rằng: con còn cố gắng THẦY lại cho Quỷ Vương thử thách hầu xứng đáng một người con đã quyết tâm chiến thắng được bao nỗi khổ, vượt qua bao lớp rào ngăn đón trên bước đường về.
THẦY khen lòng cố gắng của mỗi đứa. Những khi con đã để lòng trở bước đến cùng THẦY thì mưu chước Quỷ ma nó dùng đủ phương mà cản trở, cũng như hôm nay, các con ngày trước ăn chay cầu nguyện để về Thánh Thất hầu nghe THẦY dạy, nhưng một phen bị chướng ngại mưa lụt thì các con lại trái với lòng mình mà đặt nặng về gia đình, bỏ cơ hội Hồng ân mà đó cũng là một cách thử thách để coi lòng vì THẦY vì Đạo và mức tu đến chừng nào. Nên biết lòng trung thành sắt đá của con không lấy gì chứng minh bằng chỗ khó khăn trở trắc. Nên chi có câu: Nhà nghèo mới biết con thảo, nước loạn mới rõ tôi ngay.
THẦY cũng trách các con Ban Hành sự chưa đủ lòng thương yêu mà dìu dắt môn đệ của THẦY và thiếu sự cố gắng chăm nom thúc đẩy, nhưng THẦY cũng đáng mừng cho các con hiện diện đêm nay, lòng tu ở đó các con ạ!
Bởi vậy đứa có lòng thì dù khó khăn đến đâu, nó cũng cố gắng làm cho được, mà làm được là ở tấm lòng biết quí trọng đạo đức.
THẦY cũng khá khen những con đường xa muôn dặm mà không nề mệt nhọc, không quản thì giờ, không nghĩ lợi riêng đi về Thánh Thất, Xã Đạo chầu THẦY, dự học. Bởi thế mà công cán đứa đó rất nhiều, nói chi đám con có phương tiện đi lại cũng gần. Nói thế không phải đám đó không công, nhưng đem mà cân nhắc thì thế nào đứa xa và hoàn cảnh trở ngại cũng lãnh phần hơn.
Còn những con tệ bệnh là có phương tiện đi lại cũng gần mà nhác nhớn, ham công tiếc việc. Có đứa hôm nay dư ăn cả để mà lười nhác tu hành. Nếu vì vật chất thế gian mà quên đạo đức thì một ngày sẽ cùng khổ rồi mới ăn năn! Tội nghiệp cho đám con nghèo nàn mà lòng tu vững chắc, việc Đạo chuyên cần, cơ khảo thí lại hoành hành, thế mà nó mĩm cười trước bao hoàn cảnh.
Các con nên mở mắt trông xa, để lòng học hỏi mà nên tôn kính đứa thanh bần mến Đạo, để theo câu tôn hiền kính sĩ nhẹ bước đường lành.
Các con nơi đây THẦY nhìn lại còn phải trải qua một đôi lần khảo thí để đủ sức xứng tài. Vì vậy mà THẦY chưa cho các con biệt lập Họ Đạo, công còn ít đức còn thua, tài sức cũng chưa đủ để thắng bao nghịch cảnh. Nên con còn phải núp dưới Quyền Pháp Họ Đạo TRUNG THÀNH để uốn nắn chí nguyện tâm tu, rồi khi đầy đủ sẽ ra lãnh ân oai của THẦY, mở đường trị Đạo.
THẦY ban ơn các con, THẦY thăng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét