Thánh Thất Trung Thành, ngày 15-11-ĐĐ.14 Kỷ Mão (25-12-1939)
TRẦN HƯNG ĐẠO ĐẠI VƯƠNG
THI
Nỗi khổ nào ai chẳng não nùng!
Cơ Trời không dễ hé người trông;
Con thuyền tế độ cơn giông tố,
Thủy thủ cùng nhau quyết một lòng.
Hỡi chư hành sự, Lão Thần trên đường chông gai gập ghềnh mưa đông nắng hạ bên vai nặng gánh Đạo Trời, nặng lòng nhơn sinh, nặng tình non nước, nặng nợ tu my, trong bước thế đồ càng bước tới càng đắng cay, càng trông vào thêm chán nản!
Hỡi ôi bã lợi danh, mùi phú quí, khéo câu khéo nhử, khéo thử khéo thách, khéo gạt gẫm phỉnh phờ, khéo chôn thân bọn say sắc đắm tài, còn biết gì lương tâm công lý, khéo trêu ghẹo khách tu my nam tử, nghĩ mà thêm sầu não tâm can. Ôi thôi chẳng phải nhiều lời, dầu phải cơn sóng dập gió dồi, thuyền tế độ vẫn lưu hành trong bể khổ, tay hành sự phải bươn tới trổi lên phải hết lòng vì Đạo, phải hết dạ hy sinh mới mong nguồn Đạo đức kết cuộc ở tương lai. Ngày giờ này Ta đã không gần gũi như mấy lúc trước phải thực hành lo liệu lấy nghe.
THI
Đau lòng muốn nói, nói còn e!
E nỗi nhơn sanh lắm dặt dè;
Dè dặt rán vun lòng nhẫn nại,
Chờ ngày thành Đạo đến kìa nghe!
BÀI
Nghe Ta dặn mấy lời tâm sự,
Đấng tu my nam tử trên đời;
Hiên ngang đạp đất đội Trời,
Bút nghiên cung kiếm vẽ vời non sông.
Ta cũng người đứng trong thổ võ,
Ta cũng người máu đỏ đầu đen;
Cũng thân cũng mặc cũng ăn,
Cũng gan óc Thánh, cũng căn kiếp Thần.
Mấy nghìn năm mấy lần đày đọa,
Lửa lợi danh đốt cả tâm hồn;
Không hồn còn có gì khôn?
Không khôn tánh mạng vùi chôn đã đành!
Vạn dặm trường vắng tanh lạc ngựa,
Bốn phương trời bừng lửa chiến tranh;
Biết chăng tìm lối tu hành?
Con đường hạnh phúc còn dành dân Nam.
Đêm Đạo đức lại làm quốc túy,
Giục tinh thần phấn khỉ nhơn tâm;
Đành đui, đành điếc, đành câm,
Vùi tam muội hỏa đốt tâm hồn nồng.
Cứu nhơn loại đương trong bể khổ,
Gánh Đạo Trời đến chỗ tự do;
Ví dù phải lúc cam go,
Sống cho mở mặt, thác cho ngoan hồn.
Đừng nâng đỡ bợ tôn hoàn cảnh,
Đừng dễ duôi kiêu hãnh lòng ta;
Biết đâu trong chánh có tà,
Trong tà có chánh ai mà biết đâu!
Đời cái đời bể dâu thay đổi,
Thân xác thân chìm nổi linh đinh;
Túi tham vặn máy công bình,
Sóng cường quyền đập vỡ thành công tâm.
Hạnh phúc gì mà tầm hạnh phúc,
Công lý gì nỗi khúc oan ương;
Nỗi dân kẻ khóc người buồn,
Trò đời khuyên khách thôi đừng ghé chân.
Lời tâm huyết cạn phân mấy khúc,
Khá gìn lòng trong lúc phong ba;
Bên vai nặng gánh Đạo nhà,
Nặng lòng Hướng đạo, nặng là nhơn sanh.
Các hành sự đã đành đặt lại,
Khi thực hành đừng ngại ngần chi;
Ở trong thời thế khuynh nguy,
Giờ này chẳng liệu mong gì ngày sau!
Mỗi Thánh Thất chia nhau phận sự,
Phải coi chừng trật tự cho nghiêm;
Lễ sanh, Thư ký cần xem,
Cần xem Bảo cử giúp thêm tinh thần.
Phần Thủ bổn nặng phần tài chánh,
Lo sẵn sàng cứu cánh mọi nơi;
Phải ngăn lẻo hánh ma đời,
Phần Trị sự rán vẽ vời Nữ lưu
Thông tín phải cần ưu phận sự,
Việc đã giao phải giữ gìn xong;
Các người ai nấy hết lòng,
Là người tin cậy ta hòng tương lai.
Trong Thánh Thất còn ai đáng vẻ,
Rán khuyên răn những kẻ hiểu lầm;
Tu hành cốt ở nơi tâm,
Riêng gì Hành sự mà âm thầm phiền.
Ban Cai quản tạm yên một lúc,
Đợi ngày nào Thánh Thất công khai;
Chọn thêm những kẻ anh tài,
Thi hành phận sự như ngày trước kia.
Bản Thánh chào. Thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét