"Thảo Ấn hầu ?
Đức Giáo Tông: - À thảo là gì ?
Tri bạch: - Thảo là mộc
Đức Giáo Tông: - Đạo hữu có biết người ăn ròng thảo mộc là người gì không ?
......................
Tri Bạch: Ấn đây là ấn Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Đức Giáo Tông: - Hầu ?
Tri bạch: - bực công Hầu.
Đức Giáo Tông: - Nếu vậy người ăn chay là bực công hầu hay sao?
- Không thông.
Thới bạch: - Ấy là người lãnh ấn của Ngọc Hoàng Thượng Đế mà dạy ăn chay trường.
Đức Giáo Tông: - Phải đa, khá khen đạo hữu mau thông.
Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo
... tháng 5 Đinh Mão (1927)
II. Học tập:
Học tập lời dạy của Đức Giáo Tông Vô Vi chúng ta thấy: chay là một việc quan trọng và bắt buộc đối với người tu phái Chiếu Minh, luôn cả đối với người muốn tu giải thoát dù bất cứ tôn giáo nào.
Trong đàn này Đức Giáo Tông khen ngợi ban danh cho những vị ăn chay trường là Thảo Ấn Hầu để chứng minh sự quan tâm đối với những người con tu tiến của Đức Chí Tôn. Đức Chí Tôn ban cho ân sủng và quyền pháp để các Thảo Ấn Hầu nêu gương và khích lệ các đồng đạo tăng tiến chay lạt. Muốn thế các Thảo Ấn Hầu phải gia công tìm hiểu nghĩa lý, ích lợi cùng phương pháp ăn chay ngon, bổ, rẻ đơn giản để phổ biến cho mọi người.
Đức Giáo Tông: - À thảo là gì ?
Tri bạch: - Thảo là mộc
Đức Giáo Tông: - Đạo hữu có biết người ăn ròng thảo mộc là người gì không ?
......................
Tri Bạch: Ấn đây là ấn Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Đức Giáo Tông: - Hầu ?
Tri bạch: - bực công Hầu.
Đức Giáo Tông: - Nếu vậy người ăn chay là bực công hầu hay sao?
- Không thông.
Thới bạch: - Ấy là người lãnh ấn của Ngọc Hoàng Thượng Đế mà dạy ăn chay trường.
Đức Giáo Tông: - Phải đa, khá khen đạo hữu mau thông.
Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo
... tháng 5 Đinh Mão (1927)
II. Học tập:
Học tập lời dạy của Đức Giáo Tông Vô Vi chúng ta thấy: chay là một việc quan trọng và bắt buộc đối với người tu phái Chiếu Minh, luôn cả đối với người muốn tu giải thoát dù bất cứ tôn giáo nào.
Trong đàn này Đức Giáo Tông khen ngợi ban danh cho những vị ăn chay trường là Thảo Ấn Hầu để chứng minh sự quan tâm đối với những người con tu tiến của Đức Chí Tôn. Đức Chí Tôn ban cho ân sủng và quyền pháp để các Thảo Ấn Hầu nêu gương và khích lệ các đồng đạo tăng tiến chay lạt. Muốn thế các Thảo Ấn Hầu phải gia công tìm hiểu nghĩa lý, ích lợi cùng phương pháp ăn chay ngon, bổ, rẻ đơn giản để phổ biến cho mọi người.
ĂN CHAY : THIÊN DƯỢC
III. Thánh Ngôn:
"Anh con tu, nó nhờ Thiên dược. Thầy đã chỉ, nó chẳng dùng thì thôi.
Mười bạch: - anh sợ trường chay không đặng.
- Sát sanh thì đặng há ? Thiên Cơ.
- Nếu chẳng mau dùng Thiên dược ấy thì số mạng còn chẳng bao lâu."
Đức Chí Tôn
IV. Học tập:
Tiếp tục phần Thảo Ấn Hầu, Ơn Trên cho biết: Thực Phẩm chay chính là "Thiên Dược" trị được nhiều chứng bệnh, đó là điều mà ít người ăn chay lưu ý.
(Thuốc Bắc và thuốc Nam phần lớn đều lấy từ thảo mộc, trừ một vài trường hợp mới dùng động vật.)
Ngài Linh Quang Thổ Địa có dạy:
"Ăn chay mới sống đó chư hiền,
Ăn mặn chờ ngày đạo xúm khiêng;
Khiêng riết ra rừng đào lấp đất,
Lấp cho mất biệt hết la ghiền."
Có Thiên dược còn phải biết cách dùng nữa: nên dùng Thiên nhiên (trái cây) nấu chín (luộc, hấp, nướng) ít dùng chiên xào.
Liên quan đến ăn chay là điều một trong ngũ giới cấm "bất sát sanh". Nếu ăn mặn luyện Đạo lỡ hườn được nhị xác thân thì không lên được vùng thanh khí vì bị sét đánh.
Vậy:
- Ăn chay trường là Thiên dược của người tu.
- Người ăn chay trường được Đức Chí Tôn ban cho trách vụ Thảo Ấn Hầu để có quyền pháp hướng dẫn đồng đạo tu tiến.
Huệ Ý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét