Thánh Thất Trung Kiên, ngày 01-7-ĐĐ.33 (Mậu Tuất)
(15-8-1958)
THI
LÊ dân đồ thán bởi vì đâu,
SƠN động lòng ta những thảm sầu;
THÁNH lịnh KHAI CƠ đời giác tỉnh,
MẪU nghi dạy dỗ nhớ tu cầu.
Bần Nữ chào chư Thiên Ân, chào chư Chức sắc, Chức việc và toàn thể Đạo hữu nam nữ. Bần Nữ mừng chư ái nữ.
Giờ nầy Bần Nữ được lịnh Diêu Cung cho BẢO THỌ THÁNH NƯƠNG đến động mời phụ cơ để lời giáo huấn.
Từ lâu Bần Nữ ít về TRUNG TÔNG TRUYỀN GIÁO THÁNH HỘI, nhưng luôn luôn rọi điển bố hóa chư nữ đồ để sớm giác tỉnh hầu trọn tâm Quyền Pháp, rồi ngày Long Hoa chung hưởng ân phước cao dày.
Ngày ấy là ngày trùng phùng, mười phương tương hội hầu lãnh lấy phần thưởng xứng đáng do những năm tháng ngày nầy biết ân cần ưu tư việc Đạo.
BÀI
Canh khuya sao tỏ gió hòa,
Động Tiên nhẹ bước quan hà đến đây.
Nầy nữ phái nơi nầy nghe dạy,
Kiếp quần thoa nghĩ lại buồn không?
Quẩn quanh tắm gội bụi hồng,
Loay hoay trả nợ cho chồng cho con.
Mà không nghĩ mất còn sau trước,
Mà không hay họa phước là đâu;
Tấm thân đạo đức không cầu,
Cầu danh, cầu lợi bạc đầu chưa thôi.
Đức Từ Mẫu đứng ngồi ngơ ngẩn,
Cũng vì con hờ hững lòng tu;
Chôn sâu trong cõi Diêm phù,
Lấy ngay làm vạy cậy mù dắt ta.
Mãi cứ mãi dần dà chậm chạp,
Không lo trau Quyền Pháp cho minh;
Đắm say vật chất hữu hình,
Lời ngay tiếng phải làm thinh giả khờ.
Chớ vậy trẻ ngẩn ngơ mà khổ,
Khổ đến mình ai độ cứu cho;
Bây giờ thong thả không lo,
Đến khi biến loạn biết mò vào đâu.
Đời như thể đèn dầu sắp cạn,
Đời như cơn chớp nhoáng ma trơi;
Hôm nay vui vẻ nói cười,
Sau cơn cười giỡn tơi bời tai ương.
Cuộc biến loạn trẻ thường mục kích,
Biết bao lần di dịch đổi thay;
Đời người sống chết trở tay,
Khi sang hơn chúa, khi cầy hơn chi?
Giàu sang đó rồi nguy khổ đó,
Lành mạnh đây rồi ngó ốm gầy;
Cuộc đời bọt nước bèo mây.
Không tu không chỗ níu tay nương mình.
Nữ phái ôi! Phù sinh ảo mộng,
Tấtcả đều một đống tro tàn;
Thứ gì cũng phải tiêu tan,
Chỉ câu đạo hạnh vẹn toàn mà thôi.
Phủi hai tay là rồi một kiếp,
Một kiếp rồi oan nghiệp chớ chi;
Biết rồi sao chẳng vứt đi,
Đi theo Chánh pháp Tam Kỳ mà tu.
Tu sao chẳng công phu công quả,
Tu sao không đắp vá lỗi lầm;
Tu sao chẳng chịu quyết tâm,
Tu chừng tu đổi tính năm tính ngày.
Tính cho nhiều cứ vay không trả,
Tính cho hung thì đã có chi?
Ngày thường phạm giới sai qui,
Lòng thường danh lợi tình si không lìa.
Thôi đi trẻ canh khuya Mẫu dạy,
Hô hào nhau trở lại cảnh nhàn;
Trở về với Mẹ Kim Bàn ,
Mẹ trông Mẹ nhớ lệ tràn vì con.
Con khờ dại lòng son nhuộm mực,
Con ngu ngây giành giựt bả đời;
Khi nguy vái Mẹ kêu Trời,
Qua rồi quên phứt những lời vái van.
Chào chư Thiên Ân Chức sắc, Chức việc và ban lành mỗi ái nữ, Bần Nữ thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét