Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2021

THẦY CHO CÁC CON BỘ THIẾT GIÁP


Sở Nông Phước Hội, ngày 20-11-ĐĐ.23 Mậu Tý (20-12-1948)


THI

Một khoảnh rừng hoang, một khoảnh vườn,
Dải đồi thoai thoải, vẻ tang thương;
Dãi dầu cây cỏ khi mưa nắng,
Đau khổ đạo đời buổi gió sương.

Nhà cửa xác xơ, kinh với kệ,
Người, người lác đác, muối cùng tương;
Nắng hè, thổi hết cơn đi lại,
Gió bấc, mưa phùn thổi cố hương.

Trần Hưng Đạo có lời truyền tất cả giai quỵ, tiếp giá CHÍ TÔN.

Ta chào lui.


TIẾP ĐIỂN:


THI


NGỌC chiếu mười phương rõ ánh hồng,
HOÀNG ân bố phước, khắp Tây, Đông;
THƯỢNG căn trẻ dại đương mong mỏi,
ĐẾ khuyết già nua vẫn nhớ trông.
CAO cả nề chi cơn tuế nguyệt,
ĐÀI tiền dầu phải buổi tang thương;
GIÁO khai Chánh đạo Tam qui nhứt,
CHỦ thuyết rồi đây cũng một đường.

THẦY các con. THẦY mừng các con.


THI


Cảnh thế loay hoay sửa nước cờ,
Đạo, đời, bao quản lúc thờ ơ!
Rồi đây mưa rưới nhuần ân huệ,
Sẽ thấy người tu hết lúc ngơ.

x

Ngơ ngác mặc cho khách thế gian,
Tiền đồ êm ả bước gian nan;
Ngày qua, đâu rõ hồn nam tử,
Cảnh khổ vấn vương đến lúc quàng.


Các con ôi! THẦY về đây hôm nay cũng vì sự mong mỏi cầu nguyện của các con. THẦY chi xiết bao hồi lao lự. Nhìn xuống cõi trần đầy đặc những tai ương mà phải não nề, cảnh thế đương lúc ma vương quấy nhiễu, người đời đương lúc đau khổ, đao binh, nào ai là kẻ mẫn thế ưu thời, đem bảy thước thân sanh ra cứu đỡ. Than ôi! Bao nhiêu nguy kịch bên ngoài, bấy nhiêu đau đớn bên trong, từ Hội Thánh cho đến các con vẫn phải đua đòi từ mấy năm qua. Thời gian vẫn là thời gian điêu đứng, không gian vẫn là không gian nhỏ hẹp, Đạo THẦY gần trót 22 năm, vẫn phải tiêu điều, vì lũ hổ lang vẫn còn phô bày tà chước. Cái thiết giáp đạo đức THẦY đã cho các con, áo có chỗ để hỏng hờ, nên bao nhiêu động cơ hòa bình vẫn còn chưa tinh xảo. Con ôi! Nói đến trò đời, tấm lòng của GIÀ nầy không thôi những phút căm hờn, bấy nhiêu công phu, bấy nhiêu tâm tình THẦY đã thấy các con còn vẫn phải lúc đua đòi, nào lo cho non nước, nào lo cho đạo nhà, hai vai đương oằn oại. Cái quá khứ của các con từ Bắc chí Nam của mảnh đất Việt Nam, THẦY đã điểm hồng ân, còn hiện tại và tương lai của các con phải làm sao THẦY vui với tuổi GIÀ đôi chút.

Nầy các con! Ngoài thế giới đương sắp nước cờ binh lửa, bao nhiêu chướng ngại hãi hùng, rồi đây cũng không thôi làm trường thi của nhân loại, mở tung tấm màn bi kịch giờ chót đó à!

Những cái tai họa rồi đây sẽ kết thúc bao nhiêu tội lỗi của người, ngày tháng rồi đây sẽ ghi lịch sử vô minh của thế tình lầm lạc. Than ôi! Đời thế ấy, Đạo như vầy, biết đâu người chánh giác! Đời thì tranh đấu lấn chen, Đạo thì mưu mô quyền lợi, nào ai giỏi, nào ai khôn, nào ai tài, nào ai trí, chẳng qua cũng nắm cỏ khâu, bảy thước thân sanh rồi cũng lấp vùi trên mặt đất, thử hỏi ai đem lại hòa bình, ai xoay hạnh phúc, loay hoay cũng chỉ để gạt lừa, hỏi ai là người rõ thông chánh nghĩa? Ai là kẻ hiểu biết bịnh đời? Bao nhiêu vị lương dược của các lương y vẫn chưa phải để cứu đời qua lúc ngặt mà càng làm cho cảnh giới đau thương. Bởi Hạ nguơn, trò đào, kép đã đến buổi tung hoành, rồi sân khấu võ đài kia cũng lộ nét bi ai. Than ôi!


THI

Sinh con đã lỡ biết sao chừ?
Nỡ để đau lòng, khổ não ư?
Già nua chi sá trần dơ bẩn;
Cũng quyết rồi đây phá quỷ đời.

x

Quỷ đời còn mất, trẻ hùa chơi!
Chơi để thế gian biết rõ đời;
Đời lắm tang thương, đời lắm khổ!
Khổ nài chi bấy bớ con ơi!


THẦY từ lâu thấy các con mãi bận bịu kiếp trần, nào làm gì để mà ăn, nào làm gì để mà mặc, thân tứ đại, đi đi, lại lại cũng chỉ biết lo đời, kiếp phù sinh đeo đai trong ảo mộng!

THẦY buồn lắm các con ôi! Bao nhiêu lao lự ở cõi dinh hoàn, từ đứa bé ngoan ngõan, từ kẻ già bận rộn, THẦY cũng đều xét rõ các con ạ!

THẦY không khỏi tủi thầm. Nhìn thấy các con có đứa thì bỏ Đạo theo Đời, có đứa thì tìm tà bỏ chánh, nào những con thẩn thẩn tợ anh tiều khi bóng xế, nào những con bơ phờ như lưới khi sóng dồi, có con lại ngơ ngơ, ngáo ngáo như bầy sáo buổi chiều, có con lại thẩn thẩn, thờ thờ như đàn cò ban trưa, kêu rát cổ, cũng chỉ thấy đau lòng, gọi hao hơi cũng chỉ là đoạn ruột, còn đâu là đạo đức, nhân sinh, còn đâu công bình thế sự! Nhưng THẦY cũng rất mừng, vì còn có con tin Đạo mến THẦY, còn có con lo đời bận thế, nào làm sao cho đạo hữu an vui, nào làm sao cho nhân tâm khoáng đạt, nào lo cho non nước chóng qua cơn binh lửa, nào lo cho thế giới mau đến buổi thanh bình, thân phàm tục, kiếp phù sinh, huỳnh lương mộng ảo vẫn mưu gieo trồng cây đạo đức.


BÀI

Ngoài gió thổi, mưa bay hiu hắt,
Trong đàn tiền, GIÀ nhắc chuyện con;
Than ôi! THẦY rất đau lòng!
Nhìn con tê tái, hai hàng lụy rơi!


Con, con ạ! Đạo Trời điên bái,
Cũng do người, người dại, người khôn;
Bao nhiêu lao khổ dập dồn,
Ai tài, ai trí, ai khôn, ai hèn?


Giữa thời cuộc đua chen xâu xé,
Lúc nhơn tâm chia rẽ, lọc lừa;
Chèo thuyền tế độ là ai?
Phải chăng đạo đức trần ai vạch rành?


Đâu đó tại: Tu quanh, tu tắt,
Đâu đó còn: Đạo đắc, đạo không;
Than ôi! Tơ quấy rối lòng,
Dẫu tài, dẫu trí, cũng không làm gì?


Muốn đạo đức, có gì hơn nữa?
Lo cơ đồ thì phải lo tu;
Phận nên, yêu nước, yêu nhà,
Cũng mong thế giới, điều hòa chánh chơn.


Đời có rõ, thua hơn mới biết,
Đời có thông, mới thiệt lo xa;
Có nguy, mới rõ yên nhà,
Có tranh mới thấy ai là đạo cao.


Có đau khổ, mới vào hạnh phúc,
Có đau thương, mới thật sum vầy;
Đạo, đời, mới thấy đường ngay,
Ai tà, ai chánh, ai hay, ai khờ!


Nói cho lắm, còn ngơ ngẩn lắm,
Biết chừ ai, mưa nắng vâng lời;
Cho hay rát cổ, hao hơi,
Cũng là tê tái, bao hồi đó con!


THẦY đã thấy nước non khôn đốn,
THẦY đã lo, hôm sớm dạy bày;
Cho con thấy rõ đường ngay,
Cho con thấy rõ CAO ĐÀI giải nguy.


Thế gian biết kỉnh vì THƯỢNG ĐẾ,
Trò đời lo kinh kệ tu thân;
Để lo dứt sạch bụi trần,
Về cùng THẦY MẸ, vui phần Tiên gia.


Nhưng than ôi! Thân đà lận đận,
Cũng không sao, khỏi bận tơ đời;
Phần con khuyên nhủ mấy lời,
Phải lo ra vẻ, nên người đó nghe!


THẦY ban ơn các con. THẦY thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides