Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2021

THẦY ĐÃ ĐẾN ĐÂY THÌ SỨ MẠNG VỀ ĐÂY


Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 28-11-ĐĐ.34 Kỷ Hợi (27-12-1959)

THI

VÕ môn tam cấp lảng,
MẪN cán đắc trường sanh;
KÍNH cung Tam Thánh bảo,
HỈ ngộ hội Tam Thanh.

Chào chư Thiên Mạng Chức Sắc, chư Sư Hữu Đạo tràng!Giờ nầy, Lão Thần thừa phụng Thánh chỉ đến đàn rao truyền Thánh lệnh. Chư Thiên Ân và Sư hữu Đạo tràng thành tâm đón mừng GIÁO TÔNG.

TIẾP ĐIỂN:

LÝ đâu chư đệ chẳng gia công?
THÁI quá rồi ra chỗ mất lòng!
BẠCH bạch minh minh ai dám trách,
Giáng đi nhiều cấp mất Thiên Phong.

Lão chào chư Thiên mạng, chư Chức Sắc hộ trì, chư hàng công đức Phước Thiện, Thính Thiện, Hành Thiện, Giáo Thiện, Chư Chức Sắc Phục Thiện và chư Thiên Ân tọa thiền thính lịnh. Chư Đạo tâm toàn Đàn nghe dạy. Lão hôm nay mời chư chức Chức sắc Phước Thiện về đây nghe Lão dạy.

Này chư Hành Thiện, Giáo Thiện và Phục Thiện ôi! Nếu một ngày thế giới phải biến thiên, nhơn loại đồng chịu trong cơ tận diệt đến đây, thì chư Chức Sắc còn giữ được gia tư sự nghiệp của mình không? Hay rồi cũng phải tha hồ cho nó tự do mà thiêu hủy? Sao chư vị không suy xét lẽ đời, cảm thông Thánh ý? Thiên hạ khắp trên mặt đất này, người người đương quằn quại khổ đau, thiếu cơm thiếu áo, có nhà không được ở, có của không được dùng, đường rộng khó đi, đất dư không nơi trốn tránh, người ta sắp chết vì nỗi lý tưởng cạnh tranh, vì lợi danh cấu sé, vì giai cấp đấu tranh, vì màu sắc chính trị. Họ khổ lắm rồi! Khổ đầy ngập không còn hơi để thở. Sao chư Hiền không đặt lòng thương vào đấy, không toan lo cứu vớt đồng bào, nâng Quyền Pháp mình lên để mở đường giải phóng cho nhơn sanh ra ngoài vòng khốc liệt? Lại lo quẩn quanh trong xó vườn thẻo ruộng, bế con nựng cháu, tưởng thế là giải quyết được thỏa mãn cho gia đình, một nhà dầu có đủ, cũng chắt gì vui mà ngó đồng loại lầm than cho đành gan dạ!

Nếu thiệt mọi người cũng để tâm lo cho thân mình, nhà mình, nước mình, thì xưa nay cũng đã hòa bình thịnh vượng lắm! Cái lo chật hẹp nhỏ nhen, cái lo tổn nhơn ích kỷ, lo như vậy là chỉ biết mình, nào biết đến ai. Sống chết mặt bây, đói no trối chúng, thì tình đồng bào chủng tộc đâu còn. Làm sao nước không mất, nhà không suy, dân không chịu trong những trường máu xương khói lửa.Chư Thiên ân đây là người được chọn, mà cũng là nguyên căn phát nguyện xuống trần. Người mà ở trong hàng nhơn sanh ưu tú đưa lên, người mà Hội Thánh để mắt theo dõi cử ra hành Đạo, chư Thiên ân cũng nhận được sứ mệnh ở mình, dù đói dù no, có mất hay còn, cũng nguyện một đời phụng thờ lý tưởng, hy sinh cùng lẽ Đạo, toan phần xốc gánh nhơn sanh, đâu phải những kẽ tầm thường, sống vì miếng ăn tấm mặt, nô lệ cho đồng tiền, lẫn quanh trong gia đình, hủ hỉ với vợ con, đưa tay cho tửp hược thê thằng, quên mất Đạo làm người vì dân vì nước. Các Hiền nên bình tĩnh mà soát xét lại, một cái bàn bị gãy chân các vật để trên bàn đều bị khua chuyển, có đứng mà giữ cũng không thể vật ấy được bình yên. Sao không buông vật đó ra lo tìm miếng kê mà chêm cẳng bàn cho vững thì tất cả các vật của người và vật của mình trên đó cũng vững vàng.

Cũng vậy đó, nước đương loạn, nhà đương nguy Thế giới đương kình chống rối ren, ngòi lửa chiến tranh đốt lên thì tất thảy muôn nhà phải cháy, muôn người phải thiêu, tài sản thân mệnh của Thiên hạ bị tan tành thì của các Hiền tài nào sót lại. Đó là nạn tiêu diệt, rồi đến họa Trời tiêu vong, bởi lý do mất cái gì nòng cốt cho bốn biển, mất cái gì làm thịnh vượng cho muôn loài. Bởi mất cái gì mà nhân dân thù ghét lẫn nhau, nhơn loại mới toan lòng ác độc, mất cái gì đây? Mà trước kia thời cổ sơ được thịnh vượng hòa bình, đời Thuấn Nghiêu ngày Tiên tháng Phật.Có phải đời bây giờ, lòng người mất cái phần tinh túy thiêng liêng, phần Đạo Tâm Thánh đức, lòng người không còn tình thương lẽ sống, lẽ thiệt đã cách xa, lòng mỗi người trở nên đen tối chật hẹp. Đã bị đen tối chật hẹp rồi, thì chung quanh ma quỉ bao vây, chất chứa nơi mình đầy tội ác, mà đời thiếu thiện khí hồn hiên, đời thiếu Thánh nhơn quân tử, đời đã mất lẽ công lý công bằng nên đời đảo điên di dịch, đời không người trung chính làm đầu, không bậc sứ mệnh ân oai Hướng đạo thì đời đâu được an toàn!

Đời Hạ nguơn là đời tận diệt. Tận diệt sắp đến nên cho loài người một cuộc tàn phế ghê gớm, một cuộc xáo trộn kinh hoàng, tất thảy loài người, dầu kẻ hiền người ngu, kẻ lành người dữ không lẽ chung chịu trông lò biến thiên trong kỳ mạt tận! Nên THẦY thương xót loài người, dưới vòm trời còn biết bao nhiêu là nguyên nhân chủng tử. THẦY động lòng từ bi lập giao ước cùng Tam Giáo, phế Ngọc Kinh, giao quyền ngự trị cho quần Tiên, đến cõi phàm trần đưa tay chận đứng cuộc tiêu vong, trải lòng dạ Ngài mà bao dung cho nhân loại.

THẦY đến đây rồi! THẦY đã đến đây thì sứ mạng về đây. Sứ mệnh trên dãi đất này, sứ mệnh trên người Thiên ân Hướng đạo. Sứ mệnh gắng cho người giác ngộ đạo đức kết thành một trận tuyến trung kiên ngăn chận nạn đời cho nhơn loại. Đời thiếu sự sống nên đời mới nổi lên các cuộc chém giết nhau, đời thiếu tình thương mà đời xô đẩy con người vào chốn khổ triền miên, đời không lẽ thật mà giữa nhau gạt gẫm nhau, lừa dối nhau, phản phúc nhau, cho chí một nhà một nước hay cả nhơn sanh cũng là mang đầy dối trá. Nên đời hay lòng người nói chung không một ai khỏi bị thiếu thốn ư. Thiếu thốn cái gì không biết mà lòng mãi lo, lo cả đêm lẫn ngày cũng không thỏa mãn, kẻ nghèo phải lo, nhưng kẻ giàu cũng phải lao tâm tiêu tứ, nước yếu cực trí đã xong, nước mạnh cũng khổ tâm nhi dĩ .Cái sự thiếu ở lòng người hay ở cõi đời hôm nay đã thấy được chỗ thiếu ấy mà bốn biển không yên, lòng người không định. THẦY đến ban cho cái thiếu đó để làm cho đời với người được thăng bằng, được đứng vững, được thịnh vượng, được thư nhàn là cái sứ mệnh đây, cái Thánh thể này. Đó là phương tận độ mà công cụ thiết lập hòa bình trật tự cho thế gian, công cụ xây dựng văn minh đại đồng cho nhơn loại là chính người Thiên Ân Hướng Đạo. Người chiu Quyền Pháp của THẦY; người môn sanh trong nền Giáo Hội, mà người lo về mặt đời là người Phước Thiện Nhơn sanh, sứ mệnh ấy các Đệ làm sao đây? Ngó lơ đi được không? Trốn nhiệm vụ về nằm nhà có yên không? Hay phải sao đây bây giờ? Các Đệ có nở nào rút một cái chốt trong đáy thuyền tế độ để cho nước ngập thuyền chìm! Các Đệ là những cái chốt đóng vào các lá be các con đà, hay một cái nan trong đáy đó. Các đệ muốn cho thuyền đắm thì rút ra, dầu không muốn rút ra mà cái chốt bị mục, cái nan bị hư cũng có thể dẫn nước vào khuôn, vì nan hay chốt đó không thể giữ chống lại bên ngoài, mà bị bên ngoài tấn công thì phải xếp mình nhường bước, đó là bỏ hàng ngũ không theo Quyền Pháp trách nhiệm chẳng đi hành Đạo kết cấu với hoàn cảnh phạm giới sai qui mê mẫn sự đời liều thân nghiêng ngã.

Chư Chức sắc Phước Thiện làm gì đây? Đã mấy năm rồi, thành tích lập Pháp làm sao? Đưa bước đời đến bước nào? Đường tu thân học Đạo đã xứng người trung kiên lãnh đạo chưa? Lão vẫn chờ, chờ hết ngày nọ đến tháng kia, năm kia qua, năm rồi hết, đến năm nay mà hàng ngũ Chức sắc không xây dựng được, bộ máy không tổ chức được, giữa nhau Quyền Pháp không ban bố được, sự liên lạc theo dõi không nắm được làm được. Thậm chí một Phục Thiện coi 05 Giáo Thiện mà cũng không biết ai mất ai còn, ai tu ai ngã, một giáo Thiện coi 05 Hành Thiện mà Giáo Thiện một nơi Hành Thiện một ngã có biết gì đâu? Trên dưới không tôn trọng Quyền Pháp, trong ngoài không thân tín với nhau, thì làm sao mà xây dựng Sơ Bộ Đại Đồng nhơn sanh nhứt luật. Chỉ có 15 Giáo Thiện mà 02 người bỏ Đạo không biết, 02 người phạm giới không hay, chẳng hiểu Phục Thiện làm gì? Trong hàng Giáo Thiện tại sao không dính liền tương quan liên đới.

Bây giờ chư Chức Sắc Phước Thiện cố gắng lần nầy, cố gắng nhiều và nhiều hơn mấy lần trước mới làm được việc. Ngày nay Hội Thánh đương lúc Quyền Pháp thiếu nghiêm, hàng ngũ nhơn sanh đương còn rời rạc, trên Giáo quyền yếu đuối, dưới cơ sở mỏi mòn, cái trách nhiệm tồn vong đâu phải riêng gì các hàng Thiên Ân Quyền Pháp, nên chư đệ phải đồng tâm hiệp lực cộng tác mà lo canh tân hàng ngũ, cải thiện nhơn sanh, hy sinh một phần ít gia đình lo đắp xây nền Đạo, người nào già yếu hoặc không thể dứt khoát sớm được, lúc ở nhà cũng giữ giới tu hạnh đạo, làm gương cho người đời bạn đạo noi theo, đừng nặng vui quên xấu mà đem lại tai tiếng cho Đạo, đê hạ cho thân, trong hàng Hành Thiện các Đệ cũng thấy phần trọng trách của mình mà cố gắng lên, các Đệ gần một trăm người, kể luôn Thính Thiện có ba trăm mấy mươi vị mà làm không xong, còn đòi hỏi bao nhiêu nữa?

Vậy Lão muốn bắt đầu năm Canh Tý chư Chức sắc theo Chương trình xây dựng Phước Thiện do Hội Thánh vạch định mà thi hành cố gắng nhiều mới xong, phải đổ xô tâm lực dầu làm không được một loạt cũng chia nhau một vài Họ Đạo hay một đôi Xã Đạo đặt kế hoạch vận động Đạo hữu một cách thiết tha mạnh mẽ liên tục, kết hợp cho được những người thiện tâm làm tương ứng. Ba Cơ quan họp lại: Hành Chánh ra lịnh, Minh Tra đôn đốc, Phổ Tế giảng luận thuyết trình, Phước Thiện nhơn lòng đương lúc ấm cúng nồng nhiệt cũng nổi lên lập tức lợi dụng thời cơ mà đặt móng xây nền Phước Thiện có đồng thanh hưởng ứng lời Lão và theo Lão hoạt động xây dựng cơ sở nhơn sanh không? Vậy theo mười điều răn mà thi hành.

BÀI

Muốn cho Giáo hội có quyền,
Bản thân Chức sắc mối giềng chung tay.
Tình đời mình chớ có say,
Nên phần nội bộ trông ngay lại mình.

MỘT khuyên gắng hy sinh hành Đạo,
Đạo được nên hoài bảo đừng lơi;
Gần xa trên dưới một lời,
Chung tay xây dựng cuộc đời thuần phong.

HAI khuyên khá để lòng lo liệu,
Đừng riêng lo liệu điệu gia đình;
Làm sao sáng lẽ công bình,
Hễ người được lợi thì mình mất chi.

BA khuyên nhớ đi đi lại lại,
Vì nhơn sanh gieo rải tình thương;
Trông nom hướng dẫn chủ trương,
Gia đình êm ấm mọi đường tinh minh.

BỐN khuyên tự đặt mình thanh khiết,
Quyền Pháp tinh mọi việc mới thông;
Muốn đưa người đến Đại đồng,
Thì mình phải có cái lòng vị tha.

NĂM khuyên lấy chữ hòa làm đích,
Lập thân bằng công tích nhiều năm;
Rủ nhau đi viếng đi thăm,
Người đau người khổ bị trăm việc đời.

SÁU khuyên tu đến nơi đến mức,
Giải thoát lần tích cực việc công;
Ý Trời tình Đạo cảm thông,
Để tâm hồi hướng thông công nhẹ nhàng.

BẢY khuyên lập Cơ Quan hàng ngũ,
Lập lấy lòng đầy đủ đức tin;
Dưới trên chung trí giữ gìn,
Kẻ đi người ở nhận nhìn việc chung.

TÁM khuyên phải sống cùng Đạo hữu,
Gây tình thương trợ cứu lẫn nhau;
Làm cho ai cũng mạnh giàu,
Cơm no áo ấm giữ màu Đạo tâm.

CHÍN khuyên biết âm thầm lúc khó,
Khó khăn thì ở nhỏ lòng chơn;
Đừng cho tiếng oán lời hờn,
Miễn tròn công vụ nghĩa nhơn đủ đầy.

MƯỜI khuyên nhớ lời THẦY quyền Đạo,
Tôn trọng là cải tạo thế gian;
Lập thân hành Đạo rõ ràng,
Đưa cơ thống nhất huy hoàng ngày mai.

Bây giờ không thể dạy riêng; vậy Lão hứa Tân xuân sẽ gởi Hồng Ân biếu cho vị nào tích cực việc Phước Thiện. Lão đã nói không phải phủ nhận công khó lo lắng của chư đệ. Chư đệ có công rất nhiều nhưng công ấy chưa được Quyền Pháp hóa. Nghĩa là tự Chức Sắc nỗ lực làm lấy việc chưa đem cái nỗ lực để khiển được Đạo tâm thiện tín.

Làm người Chức Sắc, khi nào còn phải làm nhiều tốn nhiều là chưa được đem cái đức hạnh của mình hóa cho nhơn sanh. Nhơn sanh chừng nào thấy người Chức Sắc lo mà thiện tín khóc, thấy người Chức Sắc làm mà thiện tín giành lấy, thấy Chức Sắc khỏe thiện tín mừng, người Chức Sắc đi đâu thiện tín theo đó, coi như Thần Thánh mới Thần Thánh hóa nhơn sanh được. Nếu nhơn sanh còn lờn dễ Chức Sắc Quyền Đạo chưa mạnh, Pháp Đạo chưa hiện, sứ mệnh chưa về trọn, cơ tán tụ vẫn bị di dịch biến động mãi phải làm sao xây dựng con người Thiên Ân ai cũng kỉnh và mến mới đi truyền Đạo được, mà chính sự thành Đạo cũng hiển nhiên người được chứng quả cao.

Lão ban ơn cho Phước Thiện một năm chiến thắng thành công./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides