Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2021

THIÊN ĐƯỜNG VÀ ĐỊA NGỤC ĐỀU Ở TẠI TÂM TRUNG CỦA MỖI NGƯỜI


Trúc Lâm Thiền Điện
Ngọ thời, 02-01Bính Ngọ (22-01-1966)

THI

Hộ đàn Thiền Điện lễ khai xuân,
Pháp nhiệm truyền ban độ thế trần,
Già giả chơn tâm thâu vọng niệm,
Lam giang mặc mặc đắc Tiên chân.

Hộ Pháp Già Lam

Ta chào chư Thiên mạng, chư liệt vị thiện nam tín nữ đẳng đẳng. Chư liệt vị thành tâm tiếp điển Thiên Tôn lâm đàn. Ta xin chào, xuất ngoại ứng hầu.

TIẾP ĐIỂN

Di Lạc Thiên Tôn

Bần Tăng chào mừng chư Thiên sắc, thiện tín tất cả đàn trung.

Hôm nay, Bần Tăng giáng nơi Trúc Lâm Thiền Điện để chứng lòng thành kỉnh của chư thiện tín và đem ân lành ban rải cho mọi người được mát mẻ tâm trung, sùng tu chánh giáo, hầu sớm dứt khổ ách tai nàn của sự cộng nghiệp gây nên. Bần Tăng miễn lễ. Đàn trung tọa thiền nghe Bần Tăng phân giải.

Đạo dựng nên đất trời. Trời đất do Đạo hóa sanh vạn vật. Vạn vật cũng do Đạo tiến hóa không ngừng. Vì vậy cho nên trong vạn vật đều có đất trời, tức là có Đạo vậy. Từ loài khoáng sản đến côn trùng, thảo mộc, thú cầm, và nhơn loại đều chịu định luật chung của Đạo. Vì vậy, Đạo hết sức rộng lớn, mà cũng vô cùng tế vi. Không thể tựa vào thể dụng để luận Đạo, cũng không thể tựa vào thời gian, không gian để đo cái Đạo. Thế nên Lão Tử gượng đặt cho là Đại Đạo.

Cơ thể con người là chỗ trụ của linh hồn, là chơn linh của Thượng Đế phát ban, nên mỗi người đều có tâm linh của Thượng Đế. Nếu biết trụ tâm suy nghiệm, thông lý đất trời, biết được căn cội vạn vật là thông Đạo. Hễ thông Đạo, thông vạn vật thì hòa mình cùng vạn vật đại toàn thể, không còn chấp ngã nhĩ bổn tha nữa.

Từ cổ chí kim, các bậc tu hành đắc đạo chỉ có một suốt lý Đạo mà nên. Người đời còn mang phần thể xác tứ đại, nên bị chi phối bởi thập tam ma. Nếu tâm linh không thường trụ làm chủ bản thân, để thất tình lục dục lấn át điều khiển, sẽ dẫn con người trầm mê đọa lạc.

Luận một cách khác: Nếu tâm linh thường trụ, đắc nhứt đắc trung, huyền quan khai khiếu, quán thông thiên địa vạn vật, thì ngồi tịnh thiền một chỗ, phóng hào quang một giây, quan sát khắp cả càn khôn vũ trụ, thất thập nhị địa, tứ đại bộ châu. Khi thâu lại, trụ trong chỗ tế vi, không dùng mắt phàm xem được. Đến khi viên mãn công phu, ngày giờ nhứt định sẽ xuất chơn như trở về hiệp nhứt cùng khối Đại Linh Quang, còn lại mảnh thân tứ đại trần cấu sẽ trả về cho tứ đại cùng đất nước lửa gió.

Thế nên thiên đường cực lạc không phải chỉ ở trong tưởng tượng mông lung chín từng mây bạc, và a tỳ địa ngục cũng không phải ở tận lòng đất âm u trung tâm điểm quả địa cầu, mà chính ở tại tâm trung của mỗi người.

Thử xem một ví dụ cụ thể sau đây:

Nếu tâm trung không làm chủ thập tam ma, ắt phải phạm nhằm luật ngũ giới cấm, từ đó sẽ rơi vào bốn vách tứ đổ tường.Từ tứ đổ tường nảy sanh tứ khổ.Tứ khổ giày vò tấm thân tứ đại ở nơi cõi trần: nào say sưa đến mất phẩm giá con người; nào đam mê sắc dục, tiêu tán điểm linh quang; nào bạc bài tiêu ma sự nghiệp, đói rét nghèo nàn, chẳng những cho chính bản thân mà còn lụy liên đến thê nhi tôn tử; nào lặn hụp trong mê hồn trận của nha phiến làm gầy gò thân xác.

Rồi thử hình dung một kiếp con người đó ở cõi đời này: nào say sưa mất phẩm giá, nào đói rét nghèo nàn, nào loạn luân sắc dục, nào tiều tụy thân xác.Hỏi con người đó đặt ở một cương vị nào trong xã hội loài người? Có hưởng được hạnh phúc của thế nhân hay chăng?

Hỏi tức là trả lời: Chắc chắn là không. Con người đó phải tán tận lương tâm, khổ sầu nhục nhã, tuy còn sống ví như thác chưa chôn. Đó là địa ngục tại trần gian do tâm trung không thường trụ.

Con người biết tìm cửa đạo nên phân biệt lẽ chánh điều tà. Tâm trung thường trụ điều khiển bản thân, chuyển thất tình thành thất bửu, chuyển lục dục ra lục thông. Lúc bấy giờ nhãn quan nhìn vạn vật như tay chơn đầu cổ thân xác của mình. Từ đó phát khởi tình thương vô cực, nảy sanh lòng mến yêu, chăm sóc, dưỡng dục tất cả mọi người.

Tình thương phát khởi tại tâm trung sẽ thể hiện lên gương mặt, tướng đứng, hình ngồi, đi nằm đều lộ vẻ khả ái, đức độ từ bi. Từ đó sẽ hiện lên một nhị xác thân để bảo tồn nhục thể.

Vì vậy nên người tu hành đúng mực độ, đúng lý đạo đất trời, dầu ở trong biển lửa không thấy nóng, ở chót Hy Mã Lạp Sơn không thấy lạnh, ở trong khám đường thế tục không thấy gò bó, ở trong thời đao binh khói lửa không nghe tiếng động khí cụ chiến tranh, không còn cảm thấy sự khổ. Ma không bắt, thú không ăn, kẻ hung ác không nỡ giết hại.

Con người được đến mức độ đó thì còn cầu mong gì lên chốn thiên đường cực lạc vô tận xa xăm, mà chỉ ở thế gian này cũng đã toại hưởng đầy đủ các điều kiện đó rồi.

Một ưu điểm hơn nữa là được gần gũi cùng chúng sanh để có nhiều dịp thế Thiên hành hóa, để được công dày đức trội, hầu vượt lên phẩm vị Phật Tiên.

Mùa xuân này là giáp một mùa xuân nơi đây, Bần Tăng được tái ngộ cùng chư thiện tín. Toàn thể nam nữ hãy kiểm điểm lại nơi lòng mình, nơi bản thân mình và nơi gia đình quyến thuộc của mình, xem một năm qua đã tiến triển đến mức độ nào chưa về phương diện tinh thần đạo nghĩa.

Riêng Bần Tăng nhận thấy có tiến triển khả quan về mặt hữu hình, nơi thờ phượng. Từ mái nhà thô sơ lụp xụp trong mùa xuân Ất Tỵ đã trở nên đồ sộ nguy nga, huy hoàng, và cũng không kém phần uy nghiêm tôn kính. Nhưng đó là mặt hữu hình, thể chất. Cũng cần là cần ở phương diện tựa vào cái giả tướng đó để đánh vào thị nhãn của chúng sanh ưa thích về hình tướng, do đó cũng hấp dẫn họ lại gần gần nơi thiền tự. Đó là những trình độ hiểu Đạo thô sơ.

Điều quan trọng hơn là ở nội tâm. Nội tâm, có nhớ lời Bần Tăng phân giải năm ngoái cùng chăng, và đã làm được những gì trong các điểm ấy?

Cúng lạy pho tượng tạm đặt tên Bần Tăng để thể hiện lòng sùng kính một Đấng từ bi cứu thế, nhưng phải cần làm và làm cho nhiều theo đức độ và giáo lý đã chỉ truyền mới mong tự cứu rỗi thân tâm. Chớ quá chú trọng về mặt hình thức lễ bái cầu xin mà thiếu về phần nội tâm tự tu tự cứu. Bần Tăng cũng không làm sao cứu rỗi giùm.

THI

Hiểu thông sắc tướng với vô vi,
Xuân hạ thu đông có khác gì.
Tuế nguyệt vận hành cơ tác động,
Càn khôn luân chuyển pháp huyền vi.
Hữu hình hữu hoại do công luật,
Vô sắc vô tình chẳng định kỳ.
Mới biết thánh phàm trong lẽ Đạo,
Người đời học hiểu khỏi sầu bi.

BÀI

Xuân Bính Ngũ đúng kỳ sắc lịnh,
Giáng Trúc Lâm thức tỉnh người đời,
Tu hành hiểu rõ lẽ Trời,
Mới không lỗi đạo làm người, làm Tiên.
Phật Tiên vốn căn nguyên người tục,
Thánh Thần đều phát xuất trần gian,
Có thân, thân phải vẹn toàn,
Vẹn bề nhơn nghĩa, vẹn đàng vi nhân.
Biết chơn lý không phân màu sắc,
Hiểu đạo cơ không bắc không nam,
Nguyên tông Tam Giáo lâm phàm,
Trị an bá tánh Đạo vàng hoát khai.
Đạo Thánh đã sắp bày nhơn nghĩa,
Đạo Phật thì gieo tỉa từ bi,
Đạo Tiên bác ái chẳng ly,
Đạo nào lại có rẽ chia sự gì.
Ba lẽ đó thiếu thì một lẽ,
Ắt không thành, khó nhẹ siêu thăng,
Xưa nay người thế tưởng rằng,
Phật Tiên khác ngõ, Thánh Thần khác nơi.
Học đạo vậy nên đời mới loạn,
Tu sắc màu khởi nạn đấu tranh,
Hỡi ai thức tỉnh tu hành,
Tìm ra lẽ Đạo cho rành người tu.
Đã dày dạn công phu chay lạt,
Chấp ngã còn chẳng khác chi đời,
Bần Tăng khuyên hỡi ai ơi!
Tìm về chánh đạo thì Trời ấy ta.

(…)

Chơn Thánh Phan Thanh Giản sắp lâm đàn. Chư hiền sĩ, hiền muội khá chỉnh đàn nghinh tiếp. (…)

Ban ơn lành chung cho tất cả,
Gội phước từ bi giải họa trần gian,
Ráng lo tu nhập định tham thoàn,
Bần Tăng tạm cảnh nhàn lui điển.

Xin kiếu.

TIẾP ĐIỂN

THI

Tang thương biến đổi mấy sôngnon,
Tuế nguyệt trường lưu chí chẳng mòn,
Xuân sắc đượm nhuần trời đất đẹp,
Trở về trần tục gọi lòng son.

Tiền trào Phan Thanh Giản

Bổn Thánh chào chư hiền đệ, hiền muội. Bổn Thánh vâng chỉ Tam Giáo Tòa đến viếng Thiền Điện Trúc Lâm để cùng chư hiền đệ, hiền muội đôi lời tâm huyết. Miễn lễ, đồng an tọa.

Bổn Thánh xin tựa vào đề tài của Đức Thiên Tôn để minh định thêm ý nghĩa giữa tình chủng tộc nước non.

Chư hiền đệ thân mến!

Dân là hồn của nước, ví như Đạo là của đời. Nếu dân không đồng tâm nhứt trí, dân sanh bất lực, dân trí suy đồi, dân tâm loạn lạc, thì nước phải nguy vong, Đạo chẳng xương minh chánh pháp, sáng tỏ lý chơn, thì đời phải lạc lầm mê tín. Nên chi trải bốn ngàn năm có lẻ, dân tộc chúng ta đã hấp thụ từ bi Phật Giáo, nhơn luân Thánh Giáo, bác ái Tiên Giáo, lẽ thì nước Việt Nam nhỏ nhen, dân tộc thiểu số này phải được thạnh cường an định. Nhưng hiện tình xứ sở ta đã bị tang thương cốt nhục, cắt đất phân ranh, cũng do chánh đạo chẳng thực hành, mà tinh thần dân chúng bị sụp đổ, nên chi chịu những trạng huống ngày nay. Bổn Thánh thực đau lòng.

Nhân dịp xuân sang, cơ Trời biểu lộ, Bổn Thánh cũng muốn cho Đại Đạo sớm trung hưng để cứu đời trong nguy ngập, nên khuyên tất cả chư hiền đệ, hiền muội cũng như toàn dân, cố gắng kiểm điểm lại bằng hành vi trong thường nhựt, tìm đạo lý ở tình thương, để tránh khỏi những điều tàn khốc xảy ra trong nền đạo giáo.

Bổn Thánh rất vui nhận thấy những sự hy sinh của chư hiền đệ, hiền muội sở tại, đã không vì công lực, chẳng ham vật chất của tiền, biết sử dụng vật chất để đưa lòng người vào nẻo đạo. Chỉ còn một điều rất đáng quan tâm là hướng đạo phải nên trang hướng đạo, tìm chánh nghĩa định chánh tâm, để chánh giáo được trung hưng mới có thể vãn cứu lại tình thương của gia đình xã hội. Trong khi ấy, từ ảnh hưởng của cá nhân đến quần chúng sẽ lan tràn khắp cả năm châu bốn biển mới mong mưu cuộc thanh bình cực lạc cõi thế gian.

Bổn Thánh nhớ lại:

THI

Đổi dời lắm lúc mấy sơn hà,
Xuân vẫn riêng tình với cỏ hoa.
Sắc lẫn hương xuân phơi rỡ rỡ,
Mây lồng ánh nguyệt chiếu lòa lòa.
Rau vi thà trọn ơn Thương quốc,
Độc dược cho nên nghĩa Kiến Hòa.
Hết hạ thu đông xuân cũng đến,
Trời xuân xuân khắp cả bao la.

Bổn Thánh rất mừng. Trong buổi loạn ly của đời, rẽ chia của đạo, Đấng Thượng Đế lại ban rải hồng ân cùng khắp. Đoàn người hy sinh tận tâm phục vụ chánh nghĩa đời như tôn giáo chánh đạo, đột khởi Cơ Quan để tác động giáo lý phổ cập mọi nơi, thì cơ hội này là cơ hội hổ thoát lưới rập, chim được sổ lồng. Nếu chẳng biết rằng trời dài đất rộng thì điều tận diệt ắt phải cam.

Hỡi chư hiền đệ, hiền muội! Hỡi toàn dân! Hỡi nhân loại!Bổn Thánh cùng tất cả đều là chơn linh của Thượng Đế, thì nào có khác chi. Cứ vững một niềm tin tu thân hành đạo, rồi sẽ còn nhiều cơ hội gặp gỡ và sẽ kết quả cùng nhau ở cảnh thiên đàng cực lạc chẳng sai đâu. (…)

Chư hiền đệ, hiền muội và toàn đạo thân mến!Bổn Thánh đến với ngày xuân, có một lời chúc xuân không gì hơn là tình thương của dân tộc sẽ được lan rộng để thực hành đúng lẽ Trời là tình thương Thượng Đế; và tu thân hành đạo đúng theo chơn lý ngàn xưa để hoằng dương khắp hết năm châu bốn biển cho thế giới an bình, nhân loại hưởng ngày Nghiêu tháng Thuấn. Những điều ấy là do từ cá nhơn cho đến quần chúng trong đạo hay ngoài đời, sẽ đạt đến kết quả.

Bổn Thánh sẽ chứng minh và luôn luôn tá trợ tâm thành của đạo tâm nam nữ, vững vàng tiến bước.

Bổn Thánh ban ơn lành toàn tất và ban phước huệ bộ phận Hiệp Thiên Đài được vui vẻ lo tròn sứ mạng. Thăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides