Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2021

TRUYỀN THỐNG CON HỒNG CHÁU LẠC


Thánh Thất Nam Trung Hòa, ngày 04-6-ĐĐ.16 Tân Tỵ (28-6-1941)

TỔNG LÝ TRẦN HƯNG ĐẠO

THI

Trông thấy quần sinh luống chạnh lòng!
Bàn cờ thế giới đã dàn xong;
Tàn linh năm cõi lo quên ngủ,
Nhân loại bốn phương sợ phập phồng!
Đạo đức dạy đời đời bịt mắt,
Chơn truyền cứu chúng chúng nhàm trông;
Chừ ai chung gánh canh khuya vắng,
Mà dắt tay nhau đến Đại đồng?


Chào chư Chức sắc lưỡng ban. Hỡi chư hành sự, ngày qua như tên xẹt có chờ đợi ai đâu? Thấm thoát mà Đạo Tam Kỳ đã mãi miết trên dải đất Dông Dương mười mấy thu đằng đẳng! Giữa lúc trào lưu tư tưởng Đông Tây đang quyết liệt đấu tài, liệt cường đang gầm thét để tranh thành cướp đất, còn hơn đời Xuân Thu chiến quốc. Cũng vì quá văn minh khoa học, lấy lý trí mà thắng đoạt cơ Trời, nào thần công cao xạ, hơi ngạt xe tăng, bom thiêu đạn lạc!


Hôm nay kết quả cho nhân loại một tấm thảm kịch nơi bãi sa trường, với bao nhiêu máu sông xương núi! Thảm thảm thế mà đã quên đâu! Rồi đây nhân loại còn phải bước chân vào cảnh đoạn trường hơn nữa, biết bao nỗi bất bình kinh khủng, rồi phập phồng lo ngại cho cái ngày mai. Hỡi ôi!


“Càng trông nhơn loại càng đau
Hỏi nào hiệp khách anh hào là ai?”


Thế mà ai chịu mở mắt tỉnh tâm trong giữa đêm trường mờ mịt, thiên thảm địa sầu? Chịu khó noi theo ánh sáng của vần Thái Dương là Tam Kỳ Đạo chuyển để cùng nhau đưa tay đánh thức kẻ còn mê trong cơn mộng, thiệt Thần Tiên cũng vô phương khả luận biết tỏ cùng ai? Nào đâu trang nghĩa hiệp khách anh tài, vì chúng quên mình trong nước loạn nhà nguy, phong dời tục đổi, thử hồi tưởng lại mấy thế kỷ vừa qua, nào có phải đâu dân Việt không người, đất Việt không linh thì dân số cũng gần 30.000.000, cũng đầu đen máu đỏ, lao nhao lúc nhúc trong khoảng giang sơn hùng vĩ đủ cảnh kỳ sơn nào Hải Vân, Hương Tích, Ngũ Hành, Tản Viên, Cửu Long, Nhị Hà nào có phải thiếu danh nhân hào kiệt minh quân lương tướng đâu?


Kìa kìa, những dòng chữ rõ ràng trước mắt, nào Lê Lợi, Lý Bôn, Trưng Vương, Triệu Ẩu, Thường Kiệt, Tây Hồ... Thế mà nào dám bạo gan đổ thừa cho sơn hà thổ võ không linh, mà chối tiếng con Hồng cháu Lạc được ư?

THI

Nghĩa vụ cùng chung đó bớ ai!
Gác tay kề trán lúc đêm dài;
Hỏi mình có phải trang nam tử,
Hay lũ chán đời bịt mắt tai.


TRƯỜNG THIÊN


Dân tâm đã chưa an chưa định,
Quốc hồn thêm lỡ tỉnh lỡ say;
Kiếp căn chi khéo đọa đày,
Cho dân Nam phải miệt mài trầm luân.


Nền phong hóa đã không bồi đắp,
Mối nhân luân lại sắp điêu tàn;
Nhân tình thế thái đa đoan,
Nước non nghĩ đến mà chan chứa sầu.


Nguồn vật chất Tây Âu bổ lại,
Sóng bất bình Đông Hải khua rân;
Phong trào thế giới duy tân,
Làm cho nhân loại phân vân trăm đường!


Hỡi than ôi! Cang trường thống thiết!
Hỡi than ôi! Tâm huyết khôi phần!
Đã đành thân khổ vì thân,
Mà đau đớn bấy cho dân Nam nầy!


Đã lắm lúc đắp xây thành lũy,
Cũng nhiều phen sửa trị quốc phong;
Đổi dời chi bấy Hóa công,
Lập rồi lại xóa cũng không mấy hồi.


Khổ thì thôi mà thôi chẳng dứt,
Căm tức người mà tức nước non;
Sơn hà tô phấn điểm son,
Xưa ông bà thế, nay con cháu gì?


Bước ra đời, đời nguy đời khốn,
Hỏi lại người, người độn người ngu;
Anh hùng lỡ bước công phu,
Quăn gươm cắt tóc vào tu cho rồi.


Nhưng còn mang nợ đời trịu trịu,
Khó nỗi nầy chừ liệu ra sao?
Hỏi Trời, Trời ở quá cao,
Hỏi người chẳng thấy người nào nói đâu?


Cơn khao khát gặp bầu thanh thủy,
Lúc ốm đau nhờ vị lương y;
Trời gieo mối Đạo Tam Kỳ,
Thật là hạnh phúc còn gì hơn chăng?


Kêu gọi nhau tập rèn đạo đức,
Dặn dò nhau nung đúc tinh thần;
Nước đồng nước, dân đồng dân,
Năm châu bốn bể cũng thành người chung.


Nhưng than ôi vì lòng bản ngã,
Hỡi than ôi vì bả lợi danh;
Làm cho lẽ Đạo tan tành,
Những phường sâu mọt dạ đành bán buôn.


Mượn danh Đạo lợi quyền bảo thủ,
Để tìm ngôi Giáo chủ Giáo Tông;
Đứng lên xưng bá xưng hùng,
Thế mà lòng chẳng thẹn thùng mới ghê!


Đời cay nghiệt toan về bước Đạo,
Đạo dở dang chừ bảo về đâu?
Âu là sinh đấng mày râu,
Nặng câu hồ thỉ nặng câu tang bồng


Chừ ta quyết tả xông hữu đột,
Chừ ta toan trống giục gươm reo;
Phất cờ lớn tiếng cả kêu,
Hỡi ai vì Đạo bươn theo kịp THẦY!


Không còn chia phe nầy phái nọ,
Không còn phân em nhỏ anh to;
Cùng nhau phận sự chung lo,
Đứng về trung lập chờ cho Đạo thành.


Đợi ngày nào nhân sinh thống nhứt,
Đợi ngày nào trí thức khôn ngoan;
Gây nên tình cảm nồng nàn,
Dắt về Hội Thánh lập đàn qui nguyên.

Gót phàm men gót xe Tiên,
Hào quang chiếu diệu Nam thiên chói lòa;


Dặn lòng ta biết lấy ta./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides