Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2021
Vạn Quốc Tự (Chơn Lý Đàn)
Vạn Quốc Tự (Chơn Lý Đàn)
Tuất thời, 20-11 Ất Tỵ (12-12-1965)
THI
GIÁO huấn từ ngôn vạn lý truyền,
TÔNG môn cập hạ ngưỡng ân Thiên,
ĐẠI giang cô nhạn hoành giang thượng,
ĐẠO thống quần ưng viễn thống biên.
LÝ tú thanh thanh năng kiết quả,
THÁI hòa mặc mặc tổng huờn nguyên,
BẠCH vân sơn thượng tàn nhơn ảnh,
GIÁNG phước huy hoàng tại hậu niên.
Bần Đạo chào chư hiền đệ, hiền muội. Bần Đạo miễn lễ, đồng an tọa.
Trần Châu, Huệ Linh Tâm, Huệ Thành! Hôm nay vì tình trạng bi thiết của Hội Thánh Tam Quan, nên Bần Đạo truyền lịnh dời các hiền đệ đến để tiếp chuyển lời của Bần Đạo về Hội Thánh, hầu đem lại nguồn an ủi thực sự. Theo mong muốn của toàn đạo nơi ấy, dù rằng phần vô vi, nhưng cũng đã nhiều hộ trợ. Vậy chư hiền đệ nghe đây:
Hỡi chư chức sắc, chức việc! Hỡi các tín đồ nam nữ đạo tâm! Chư hiền đệ, hiền muội! Nói đến Hội Thánh Tam Quan, Bần Đạo vô cùng cảm kích tấm lòng trung kiên vì Thầy, vì Đạo trong bao nhiêu sức cố gắng giữa hồi thế sự điên nguy, thiên tai vạn ách của toàn đạo, thật rất đáng khen, đáng mến!
Ôi! Tự nghìn xưa, các bậc Giáo chủ đến trần gian lập Đạo, cũng phải đương đầu với bao nhiêu cuộc biến chuyển của thế nhân mới thành Đạo, mà thành Đạo do nơi thế nhân. Các bậc Giáo chủ xưa cũng chỉ là người như chúng sanh, biết đem thiên tính thực hành thiên mệnh, không vì một người mà không dám nghĩ đến một nước hay nhân loại, hầu làm sáng tỏ nền quốc đạo. Đến ngày nay, dân tộc Việt Nam được ảnh hưởng tinh thần đạo đức của các Đấng Giáo chủ chân thiện mỹ, đã thấm nhuần dân tộc tính, nên trải qua mấy nghìn năm, biết bao nhiêu cảnh thăng trầm, thành bại, theo truyền thống cố hữu, dân tộc đã nhiễm vào triết lý thuần túy thâm uyên của Đạo giáo, nên hùng trong hòa đồng, dũng trong an trị, chỉ đem thiên tính để thực hành thiên mệnh mà thôi.
Thời kỳ nầy là thời kỳ Hạ nguơn mạt kiếp, tái tạo dinh hoàn, vì thế Thượng Đế và chư Tiên Phật phải chính mình đến thế gian lập Đạo, hầu đem thiên mệnh lại cho nhơn loại, đem hòa bình cho đất nước, mà người Việt Nam cần phải thực hành trước nhứt.
Hỡi chư hiền đệ, hiền muội! Ngày nay, trong thời thiên tai chiến họa, phải tự tin mình cũng như các Đấng Giáo chủ tự tin trong thời hiện tại. hãy xem mình là con tin của Thượng Đế, chỉ mình là xem nhẹ vật chất phù hoa, chỉ mình là gian lao bôn tẩu, chỉ mình dám hy sinh từng giọt máu, để đổi lấy thiên mệnh thanh bình cho đất nước, cho nhân loại. Những điểm linh quang trong khối Đại linh quang là của chư hiền đệ, hiền muội, là của toàn đạo, dù lớn hay nhỏ vẫn phải phát tiết tỏ rạng từng lớp ánh sáng trên thế gian, là thành Đạo vậy.
THI
Thiên tai chiến họa đã nhiều cơn,
Có tựa vào đâu cũng chẳng hơn,
Đạo vốn minh châu yên sóng gió,
Nhơn hòa là thế chạm không sờn.
BÀI
1. Không sờn một mảnh đơn tâm,
Vì Thầy vì Đạo vững cầm niềm tin.
Gió đông thổi rung rinh cành quế,
Bóng tà dương chợt xế ven tường,
Miếng mồi mấy chiếc cung trương,
Hộc hồng vỗ cánh muôn phương vẫy vùng.
2. Đã phải lúc cùng chung kiếp nạn,
Cần lo lường cho rạng đạo cơ,
Chớ vì thế cuộc hẫng hờ,
Để lòng xao lãng trông chờ nơi nơi.
3. Cuộc biến chuyển trong đời lắm lúc,
Điều dinh hư chen chúc sống còn,
Đạo là một chí sắt son,
Vững vàng tin tưởng vuông tròn tấm thân.
4. Nhìn thấy cuộc phong vân bất trắc,
Nghĩ thương người thất đắc bại thành,
Trong trường hỗn loạn vây quanh,
Biết ai là đỡ nâng mình gần xa.
5. Nhìn những cảnh thiên ma bách chiết,
Nghĩ thương người thống thiết bôn phi,
Kiếp nhơn sanh có ra gì,
Ai đem thân đạo bù chì nước non?
6. Thế nhơn hòa sống còn đoàn kết,
Để lòng người cho hết phân vân,
Dưới tay Thượng Đế đỡ nâng,
Dầu bao nạn khổ vượt lần cũng qua.
7. Tu để trọn đạo nhà nhơn nghĩa,
Tu để cần gieo tỉa đức ân,
Dầu cho gặp lúc phong trần,
Nguyện trên Thượng Đế đỡ đần tai nguy.
8. Trong cảnh trạng ai bi đồng loại,
Giữa cuộc đời bĩ thái tang thương,
Khuyên nên giữ vững lập trường,
Đạo tâm cố gắng vẹn đường tu thân.
9. Chí cương quyết tảo tần vì Đạo,
Gương hy sinh tiết tháo muôn đời,
Anh linh Thánh tử còn roi,
Kẻ sau kịp bước thỏa người hy sinh.
10. Sống giữa cõi phù bình thế sự,
Kiếp nhơn sanh xem thử là bao,
Sanh sanh tử tử ra vào,
Còn chăng chỉ một chí hào sử xanh.
11. Khuyên tất cả trọn lành tu niệm,
Cho qua hồi biến chuyển gian nguy,
Thiêng Liêng ban bố hộ trì,
Tam Quan Hội Thánh gặp kỳ an ninh.
12. Lòng dặn lòng khắc minh tuấn đức,
Lòng dặn lòng tận lực tri thiên,
Lần qua mấy đoạn nghiệp duyên,
Nhân kia quả nọ thoát miền trầm luân.
13. Hỡi chư đệ tinh thần sáng suốt,
Hỡi Thiên phong khêu đuốc rọi đường,
Cho toàn đạo hạnh dìu nương,
Vững cơn tai biến phi thường thoát nguy.
14. Trên Thượng Đế từ bi dẫn độ,
Dưới gắng công giám hộ đỡ nâng,
Từ trong Hội Thánh xa gần,
Một lòng vững bước đến chân Cao Đài.
THI
Cao Đài giáo đạo chốn nam Bang,
Vững dạ lo tu kịp thí tràng,
Muôn dặm điển thiên lời gởi gắm,
Cho toàn tâm đạo chốn Tam Quan.
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý tuân lịnh ghi lời Bần Đạo và giúp Đại diện Hội Thánh Tam Quan chuyển về nơi Hội Thánh. Về sau nầy, nếu hữu sự, Bần Đạo sẽ dạy thêm.
Và đây lịnh thứ nhứt:
Nơi Minh Lý, từ xưa đến nay vẫn an thân tu niệm, khảo cứu sưu tầm lý Đạo theo đặc nhiệm của người sứ mạng. Đến hôm nay là giai đoạn cần phải mở cửa tiếp đón đạo tâm để xiển dương giáo lý, nên Bần Đạo cho phép một vài Hội Thánh đến liên hệ trước với Minh Lý.
Huệ Lương, Huỳnh Chơn đại diện Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý cùng Hội Thánh Truyền Giáo, Hội Thánh Tam Quan và Thượng Chiêu Nhựt đại diện Hội Thánh Tiên Thiên hiệp với các đạo tâm nam nữ, một phái đoàn đến dự lễ tấn phong nơi Tam Tông Miếu, nghe chăng? Cần thông tri trước cho Minh Thiện được rõ. Khi đến đó sẽ được lịnh dạy thêm.
Lịnh thứ hai: Lễ tưởng niệm Hiệp Thiên Đài quá vãng nơi Huờn Cung, Bần Đạo cho phép Huệ Lương, Huỳnh Chơn đến dự lễ xong trở về tịnh dưỡng. Bộ phận Hiệp Thiên Đài hành sự: Kiến Minh sẽ thay cho Huỳnh Chơn pháp đàn, Hoàng Mai đồng tử trong kỳ đàn nầy.
Lịnh thứ ba: Nơi Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý cần phải tích cực thi hành trong kỳ đệ tứ Tam cá nguyệt, chẳng đặng trễ biếng trong các phiên nhóm. Dầu rằng không phải lịnh Thiêng Liêng, nhưng Thiêng Liêng đã chứng minh việc làm ấy, thì các nhân viên phải góp ý đông đủ để hoàn thành một vài sứ mạng. Đến kỳ đệ nhứt chu niên, khi ấy sẽ dâng công hầu lãnhQuy điều mà hành sự. Việc trước tiên là Văn Phòng, nhân viên nội bộ không được viện lý do gì để vắng mặt trong các phiên họp, phải cố gắng đem lại kết quả mong muốn của bao nhiêu người đương đợi chờ, mà Thiêng Liêng cũng thiết tha từ lúc trước.
Chư hiền đệ, hiền muội thử nghĩ, trong lúc chư hiền đệ, hiền muội sống yên ổn lo hoạt động, lập công bồi đức, tạo vị thi tài, là lúc biết bao nhiêu đồng đạo, đồng bào đang trong cảnh thiên tai vạn khổ, máu đổ, thịt rơi, mà vẫn khư khư tâm đạo, thử đem so sánh, lửa cao vàng mới đặng biết tuổi vàng. Vì thế nên Bần Đạo khuyên chư hiền phải ráng hết sức mình để biết mạng Trời trong khi tận thế.
B., hiền đệ nghe Bần Đạo dạy đây! Cười...
THI
Có kẻ buôn hài đến chợ trưa,
Kề bên bến giác cậy ông đưa,
Ông đưa ông dặn này ghi nhớ,
Hài của ngươi buôn lắm kẻ vừa.
Hiền đệ vào lãnh nhiệm vụ Cơ Quan, dầu không phải Thiêng Liêng chỉ định bằng thực sự, nhưng cũng là tiền định căn duyên. Vậy hiền đệ suy nghiệm lời Bần Đạo mà xúc tiến nhiệm vụ của mình. Ngoài ra, phải tìm cách hoạt động với đệ huynh cho Đạo được huy hoàng xương minh chánh giáo, sẽ vượt qua khỏi những hố sâu vực thẳm của đời đang chờ chực nghe.
Th., hiền đệ là một đứa em có tánh thiện, nên tìm cửa đạo nương thân. Hiềm vì công quả chưa đào tạo được nhiều, nên còn mãi trong vòng khổ nạn. Từ đây, hiền đệ phải cố gắng học tập cùng với huynh đệ trong Cơ Quan, để lãnh phận sự sau này nghe.
Bần Đạo khuyên tất cả đạo tâm lưỡng phái ráng lo tu niệm, hằng ngày tìm cách bồi công lập đức.
Hôm nay, nhân Bần Đạo đến chầu nơi Diêu Trì cung, nên không chỉ dạy nhiều đặng. Sẽ có Từ Tôn lâm đàn, truyền lịnh tất cả thành tâm nghinh tiếp. Bần Đạo ban ơn chung tất cả trung đàn. Tiếp điển. Thăng.
TIẾP ĐIỂN
THỂ LIÊN TIÊN NỮ. Chị chào các em. Có Từ Tôn giá lâm, các em hãy nghiêm đàn tiếp giá. Chị lui gót ứng hầu. Thăng.
TIẾP ĐIỂN
DIÊU TRÌ KIM MẪU. Mẹ mừng các con!
THI
Nhớ đến con thơ chốn cõi trần,
Nặng lòng Từ Mẫu vội dời chân,
Thăm con lớn nhỏ trong đàn nội,
Căn dặn con gìn vẹn đức ân.
Giờ nầy Mẹ đến trần gian để cùng các con dạy qua những điều cần thiết.
Các con ôi! Đã từ lâu tu niệm, các con mong một ngày đắc quả thành công - Mẹ miễn lễ các con an tọa - nhưng Mẹ rất thương các con sống trong vòng trần lụy, biết bao nhiêu sự cám dỗ của trò đời, đến khi vào cửa đạo lại phải chịu nhiều thử thách cam go, nhiều điều quyến rũ của tà thần chước quỷ, nên lắm lúc các con tự thấy mình chán đạo và chán sự tu hành. Con ôi! Cũng bởi con không chịu minh định bản tâm để lắng dịu các điều dục vọng, hầu trông thấy ánh sáng của khiếu linh quang, hầu suy tưởng điều tà lẽ chánh, cứ mải vui say bầy bạn, tách phái phân phe, để rồi chị gạt em, em lầm chị. Trong cảnh cốt nhục tương tàn mà các con lại chẳng buồn than, vẫn vui cười cho đến khi gặp cảnh đương đầu thọ nạn. Chừng ấy, con mới nhìn lại, thì bạn bè xa vắng, mà đường lối lại có nẻo vào, chẳng có nẻo ra, phải lẩn quẩn trong kiếp nạn chúng sanh, rồi rốt cuộc luân hồi nghiệp quả. Mẹ rất thương xót các con. Mẹ giải thích một điều nầy, các con ghi nhớ.
Đạo rất huyền bí cao siêu, nhưng Đạo cũng rất trống không dễ thấy. Sở dĩ truyền đạo mà phải khẩu khẩu tương truyền như lúc trước, là vì e con chưa dứt lòng phàm, công phu trật lối, sai lạc bổn căn, rồi phải rước họa vào thân, nên do đó mới có việc tương truyền đạo pháp.
Sự thật ra, kỳ ba ân xá, thì tất cả con nào đặng trai kỳ thập nhựt, đều được thọ bửu pháp tu thân, dầu rằng cấp bực vẫn phân làm thượng, trung, hạ nhưng các con cũng được dự phần. Hiện phải để cho một vài con luyện tu đạo pháp được tinh thông sẽ dìu dắt các con trong thời kỳ nầy để các con đồng đều thọ bửu pháp, hầu gìn giữ thân tâm giữa lúc sài lang óng dậy, hổ báo chực rình. Chỉ có một điều là nếu con nào dục vọng, mong dùng bửu pháp để làm lợi khí cho mình, thì sẽ bị trừng phạt vô hình, Mẹ không cứu vãn được.
Kìa con hiểu rằng lẽ Đạo sâu kín nhưng đối với lòng con thành ý chánh tâm tu kỷ, thì vẫn sáng tỏ như thường. Ví như lời nói“Nhựt nguyệt tuy minh, nan chiếu phúc bồn chi hạ”, mặc dầu ánh sáng nhựt nguyệt tuy tỏ, không soi chậu úp.
Nhưng đó là ánh sáng, chớ sự thật cái lý đương nhiên của chậu úp thì vẫn tỏ rõ như thường. Con có hiểu vì sao chăng? Vì sao chậu úp lại được sáng tỏ? Các con đồng đưa một vài biện pháp cho Mẹ nghe.
Các con hiểu thế nào thì bạch thế ấy...
Cười... Các con đã từng cầm một vật gì úp xuống hay chăng? Nếu có thì khi các con muốn hiểu lý sáng tỏ của cái chậu úp ấy, tất nhiên các con phải hiểu người chủ sử trong khi úp chậu lại, đó là lý sáng tỏ của chậu úp mà ánh mặt trời, mặt trăng bao quát cả thế gian cũng không bì được. Đạo nơi chỗ ấy, các con hiểu chăng?
Nếu các con hiểu lời Mẹ thì trên đời nầy không còn vật chi là tuyệt đối cả, mà chỉ có cái lý đương nhiên của vũ trụ càn khôn với lòng các con khi chủ động một việc gì phát tiết ra là tồn tại, là nhân quả, là nghiệp duyên đó thôi.
Hôm nay, Mẹ dẫn giải để các con tìm học, đừng thắc mắc, đừng chán nản và còn phải học rất nhiều trên đường hành đạo để đạt đến mục đích chơn lý của Đại Đạo mới tìm về đến Mẹ. Con ôi!
THI
Chơn lý là đèn rọi lối đi,
Là thang bắc đến cảnh Diêu Trì,
Là nguồn vĩnh viễn nơi Tiên cảnh,
Lời dặn Mẹ Già trẻ gắng ghi.
Đ.C.!
THI
Mẹ rất thương con lúc xế chiều,
Tấm lòng vì Đạo đáng gương nêu,
Con ôi! Quày bước theo đường chánh,
Cho khỏi sống còn kiếp hẩm hiu.
Mẹ rất mừng cho con đã vượt qua mấy trường khảo thí. Từ đây, con phải trở gót lo hành phận sự để nền âm chất vững bền hầu trở về cựu vị nghe!
B.P.!
THI
Hỡi đứa con ngoan nhớ mấy lời,
Đạo tâm gìn giữ chớ buông lơi,
Hiệp cùng em chị lo tu niệm,
Dầu đó dầu đây cũng một Trời.
Con ráng lo hành phận sự, dầu nơi đâu cũng làm công quả. Con nhớ rằng Mẹ chứng ở lòng con, chớ không phải Mẹ bảo con phải tận tụy hy sinh vì ý muốn. Mẹ mong sao con được sáng suốt mãi mãi, bồi công lập đức cho đến ngày thoát xác về với Mẹ đó thôi.
T.C.! Con trải qua bao nhiêu nạn ách, bù sớt lại lúc vinh sang, âu cũng vừa rồi. Nay Mẹ sẽ cho con được sự giám hộ Thần linh, an ổn tu trì giữ phận, hầu kịp bước đệ huynh trong lúc tuổi già sức yếu nghe.
D.M.! Mẹ rất mừng con sắp thoát được bao nhiêu nỗi khổ vây quanh, để đưa chơn lên đường sứ mạng. Con ráng tìm phương xây dựng, nhờ đồng đạo giúp vùa. Mẹ sẽ ban ân cho con được mãn nguyện.
Đ.M.! Mẹ vui lòng thấy con hành đạo sốt sắng nhưng con ráng cẩn thận thêm chút nữa, vì đường con đi rất nhiều quanh co trở ngại. Nếu con không dè dặt, Mẹ e phải vấp ngã bất thường. Con nghe Mẹ dặn:
THI
Một chí một tâm một bước đường,
Đỡ nưng nhờ có khách muôn phương,
Dày công thiện nguyện đừng xao lãng,
Vững dạ lần qua khỏi nạn vương.
Con an tâm hành sự. Khi nào xảy đến điều bất thường, con thiện nguyện, Mẹ sẽ cho thần linh giám hộ, nhưng con nhớ đó là trên đường chánh đạo nghe con.
Đây, Mẹ dạy chung nữ phái: Tất cả các con đều có phận sự. Khi các con muốn tìm phận sự cho mình, nếu các con thiếu một chí thành, thì trách nhiệm ấy phải trao cho kẻ khác. Các con nữ phái cần ghi nhớ.
THI
Đời lắm phong ba, lắm nạn tai,
Con ôi! Nhớ kỹ ráng đua tài,
Đừng rằng tu ấy không công quả,
Nền móng xây nên lập các đài.
BÀI
1. Đài các chớ tạo trên bãi cát,
Công phu đừng sai lạc quả công,
Dầu cho thân phận má hồng,
Thời kỳ biến chuyển cũng đồng nữ nam.
2. Khuyên con ráng lo làm âm chất,
Khuyên con cần thành thật tu chơn,
Gian lao nguy khổ chớ sờn,
Tìm đường chánh đạo gởi thân tu trì.
3. Bởi nữ phái lắm khi mềm yếu,
Bởi con còn thốn thiếu bản căn,
Nên hay lạc bước sai đàng,
Vui đâu chúc đó, lỡ làng phận tu.
4. Mẹ khuyên ráng ôn nhu trưa sớm,
Giữ phận mình giá phẩm nêu cao,
Đâu đâu thì cũng đồng bào,
Cũng trong đồng đạo khác nào con ơi!
5. Địa phương nào lo rồi phận sự,
Trách nhiệm nào cứ giữ vuông tròn,
Đừng rằng đó dại đây khôn,
Lại qua lui tới không còn nghĩa nhân.
6. Phận nữ lưu đường trần lắm lúc,
Giữa dòng khơi họa phúc bất thường,
Nhìn theo buồm Đạo đang trương,
Tìm sang bến giác lập đường tu thân.
7. Cùng em chị xa gần kêu gọi,
Hiệp với nhau sớm tối đỡ nâng,
Đừng vì ghét, đừng vì thương,
Chia năm rẽ bảy nhiều phương lạc lầm.
8. Chước ma quỷ vẫn tầm khảo thí,
Lời mị quyền dẫnchỉ ngọt ngon,
Lòng con nếu chẳng vẹn tròn,
Sa chơn lạc bước Cung son khó về.
9. Nay đàn nội con nghe Mẹ dạy,
Giữ phận mình phải trái biện phân,
Lo tu trau luyện tinh thần,
Lo tu giữ chí hợp quần chị em.
10. Gió đông tạt bức rèm tuyết giá,
Ánh hào quang xuân đã chói ngời,
Nghĩ ra nên sợ con ôi!
Tuổi chồng chất mãi mà đời chi nên.
11. Các con ráng giữ bền tâm đạo,
Giữ lòng trong hoài bão với nhau,
Dầu cho Nam Bắc phương nào,
Cái tình đoàn kết trước sau vẹn gìn.
THI
Vẹn gìn cho được Nữ Chung Hòa,
Để khỏi lạc lầm kế quỷ ma,
Gọi đó kêu đây rồi lỡ bước,
Đau lòng Mẹ nhớ chốn Chương Tòa.
H.! Con cố gắng lập công quả và ngưng việc tịnh định trong thời gian một tháng để lòng con bình tĩnh, để xa khỏi hắc khí bao vây, rồi sẽ được trở lại công phu nghe con.
Hi.! Mẹ dạy con đây: Con hãy lên thỉnh chung nước phía tả trên Thiên Bàn, quỳ trước đây cho Mẹ ban ơn. [Hi. thỉnh chung bạch thủy.]
Thiện Bảo hãy đem chung nước phía tả hòa lại, vì Hi. cần dùng bên ấy - một chung trà thôi.
Vì tật bịnh con là nghiệp quả từ chín năm về trước. Nay Mẹ ban ơn con vì sự chí thành tâm đạo của con. Một giọt nước sẽ làm cho bịnh căn thuyên giảm, trong thời gian ngắn sẽ hết. Con uống đi, Mẹ cho phép an tọa.
T.! Con chí tâm hành đạo, mong tìm cách để lập công, Mẹ rất ngợi khen. Trong các bài soạn thảo thuyết trình của con, hãy từ từ nạp đến Văn Phòng để đợi lịnh Giáo Tông mới được đem ra thuyết giáo nghe chăng con. Dầu Thiêng Liêng chưa đặc nhiệm, nhưng con đã tự nguyện với lòng, tất nhiên có sự chứng minh của Thiêng Liêng nơi đó. Con yên trí tiến hành, dầu có việc xảy đến, nhưng cũng sẽ qua. Mẹ ban ơn cho con, an tọa.
(…)
Vừa qua, Giáo Tông đến chầu, thỉnh lịnh Mẹ để chuyển nữ phái về giúp việc cho cơ Đạo sớm huy hoàng, nhưng Mẹ thấy căn lớn thì nhiều, mà nghiệp trần lại nặng, nên để chúng nó trả vay đủ số, hướng thiện hồi đầu trong cơ tuyển lựa thì mới đắc thành chánh quả. Nếu Mẹ vì thương mà kêu gọi, vì mến mà đỡ nâng, e nó đem tội lỗi đến gieo trong trường đạo, rồi các con phải bị tội lây, nên Mẹ đành phải gạt lệ mà không chấp nhận lời thỉnh nguyện ấy. Nhưng sau đây cũng sẽ có nhiều nguyên nhân đến để cùng hợp tác với các con trong mọi việc. Các con yên trí tiến hành, chi chi đều có Thần linh hộ trợ, miễn sao con:
THI
Gìn lòng giữ dạ chớ phai mờ,
Trung đạo chặt gìn mối đạo cơ,
Đem hết tình thương cho mọi kẻ,
Diêu Cung Từ Mẫu mãi mong chờ.
Mẹ dạy đã nhiều. Hiệp Thiên Đài đồng tử ráng lo tịnh dưỡng để hành sự sắp đến. Mẹ ban ơn lành các con nam nữ.
[Đ.C. bạch về đứa con tên Ph...]
- Mẹ đã biết tâm nguyện con từ khi mới vào đàn, nhưng Mẹ chỉ dạy con trên lý Đạo, sao con không hiểu. Nếu con đem việc nầy bạch với một vị Tiên khác thì sẽ bị khiển trách. Con ôi! Lòng Từ Mẫu nhiêu dung, con khá trở về tu niệm, đừng vì sự cốt nhục thâm tình mà cho việc ấy là quan trọng. Luật định của thế nhân, tất cả đều ở trong luật định, không ngoài luật định. Còn việc cầu cạnh của con, cười... Con là người tu chánh đạo sao hỏi việc hoang mang. Con nhớ rằng: “Nhứt ẩm nhứt trác giai do tiền định”, thì cứ theo nhân quả của công luật mà luân chuyển, nào có đâu dựa cội dựa nhành mà con hỏi việc mị tà quái đản. Thôi con dẹp qua sầu não, quên việc tử biệt để lo tịnh dưỡng hành đạo. Còn bao nhiêu duyên nghiệp quanh mình con còn phải trả vay vay trả, rồi cũng sẽ được do nơi đạo đức tu hành mà cởi mở lần cho. Con nhớ lời Mẹ hôm nay, yên tâm hành đạo, thì sẽ thấy sự mầu nhiệm trong lý Đạo, đừng quá bi thiết tưởng tượng, e chính con cũng phải sai lạc nữa nghe chăng?
Ban ân các trẻ hồng trần,
Cung son trở gót trên phần tiêu dao.
Các con ráng nhớ đi nào,
Nhớ noi chánh đạo ra vào đường tu.
Thế gian vẹt ngút sương mù,
Đắc thành chánh quả công phu vẹn tròn.
Ơn lành chan rưới cho con,
Trần gian trẻ ở, Cung son Mẹ hồi.
Thăng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét