Tý thời Mùng 1 tháng 5 Nhâm Dần Đ.Đ.37 (02-6-1962)
THI
QUẢNG đại châu lưu tiếp nghĩa đồng,
HIỆP truyền chủng loại kiến tây đông,
ĐẠO minh bửu phẩm thành Tiên Phật,
NHƠN hữu thời vô chỉ vị thông.
QUẢNG HIỆP ĐẠO NHƠN PHAN CHÂU TRINH Bần Đạo chào mừng chư liệt vị Lưỡng Đài Hội Thánh và toàn thể chức việc đàn tiền nam nữ.
Giờ hôm nay Bần Đạo phụng thừa Ngọc Chỉ để chuyển bút minh đề trong chương giáo huấn tinh thần. Đề tài Bần Đạo diễn trình hôm nay là “Tinh Thần Hòa Hiệp” một trong bửu phẩm Thập Nhị Thường Chuyển. Vậy Bần Đạo miễn lễ đàn tiền an tọa để tập trung tinh thần phụ điển.
Cười... Hòa là lý tự nhiên của vũ trụ, Hiệp là cơ trưởng thành của ĐẤNG TẠO CÔNG. Đức Hòa Hiệp được chan rãi khắp nơi, nhân loại sẽ hậu hưởng an nhàn.
Ôn lại lịch trình nhân loại từ cổ chí kim, cơ Hòa Hiệp đã thành một diệu dụng trong phương lược xử thế trị bình của hàng Thánh nhơn đắc vị. Nhưng vì trong thời kỳ mạt pháp cuộn sóng vật chất đang trào dâng trong dục vọng của mỗi người, nên bao nhiêu tinh hoa tốt đẹp của lý nhân sanh đã tan mất trong sóng trần biển khổ. Người thế gian hiện nay là một lò dục vọng cạnh tranh chia rẽ để mưu cầu lấy quyền tư hữu cá nhân, nên đã xóa mờ cơ Hòa Hiệp, làm cho cuộc đời biến sanh mâu thuẫn, nhân tâm chia rẽ, đạo đức xa lần. Bởi thế trong cơ lập giáo giải khổ cho nhân loại trong buổi Kỳ Ba, chương đề giáo huấn, yếu mục tinh thần Hòa Hiệp được nêu cao để đem lại nguồn sống an hòa cho đẳng chúng. Để cơ diệu bí truyền được đắc pháp, Bần Đạo có lời kêu gọi tất cả trong hàng chức sắc, chức việc nói chung là người hữu trách, cần đặt mình trong vị trí tinh thần, trong cơ cảnh giác; nghĩa là tinh thần hòa hiệp được chuyển hướng đều đặng của mỗi hiện thân để làm phương pháp chơn truyền cho chúng sanh, cho đồng loại.
THI BÀI
ĐỆ THẤT CHUYỂN truyền phương Hòa Hiệp,
Lập đức thường trực tiếp bản năng,
Trong chương Đạo pháp hóa hoằng,
Trong cơ linh tạo điểm phân muôn loài.
Hòa là chẳng chia hai vận khí,
Hòa là không đố kỵ thua hơn,
Hòa mình đại thể chánh chơn,
Hòa an thế hạ giải cơn khổ đời.
Hiệp chung cả từng nơi sanh lực,
Hiệp hóa thành phương thức diệu công,
Hiệp nên đoàn thể đại đồng,
Hiệp truyền chủng loại hòa dòng nghĩa nhân.
Lý Hòa Hiệp cân phân vĩnh lập,
Luật an bình hô hấp dưỡng sanh,
Vũ trụ tương đắc thuận hành,
Càn khôn tương đắc ứng thành cơ vi.
Âm dương hiệp tiết thì minh hiện,
Phong vũ hòa khai triển vạn linh,
Hiệp Hòa là phép dưỡng dinh,
Tượng cơ ngẫu giải xương minh Đạo Trời.
Nên thể Hòa nơi nơi thừa hưởng,
Hiệp nghĩa đồng chí hướng cao siêu,
Hiệp Hòa mà được chánh nêu,
Đem về kết quả mọi điều kiện chung.
Người khoa học biết dùng Hòa Hiệp,
Hóa chất khai ứng tiếp phương trình,
Biến dịch rồi lại quân bình,
Tạo nên kỹ nghệ dân sinh trong ngày.
Văn nghệ sĩ tài hay khắc tiếng,
Do lập đề mẫu chuyện thích nghi,
Hiệp Hòa nhịp điệu văn thi,
Sống lòng độc giả truyền y thể đồng.
Kìa họa sĩ nên công hoạt bút,
Giữa đông người thu hút nhãn quang,
Là nhờ khéo biết điểm trang,
Hòa màu Hiệp cảnh bài an nhẹ nhàng.
Một nông gia bảo toàn sung túc,
Cho nhu cầu từng lúc quanh năm,
Đã từng họp lẽ gia tâm,
Hòa nhơn hiệp tiết chọn tầm giống nên.
Đối gia đình vững bền Đạo cả,
Hòa đệ huynh phước lạ trọn nhờ,
Khỏi làm tôn tộc nhuốc nhơ,
Hơn thua phì sấu bâng quơ tiếng đời.
Nghĩa phu thê nguyện lời son sắc,
Biết Hiệp Hòa mới đắc toàn công,
Tục rằng dù tác biển đông,
Thuận hòa chồng vợ thì không khó gì.
Đối quốc dân truyền ghi sử độ,
Gương Hiệp Hòa kim cổ soi chung,
Mấy ai bẻ gãy chữ đồng,
Nhà Nam vang tiếng Diên Hồng vọng thanh.
Người tu học nên danh thuần tuý,
Đức Hiệp Hòa nghĩa lý rộng xa,
Hòa cho thế vị âu ca,
Hiệp đồng TAM GIÁO chung nhà đệ huynh.
Cơ điều dưỡng luyện tinh hóa khí,
Dụng an hòa bình trị loạn tâm,
Còn ngày đạt đích cao thâm,
Hội thần ích trí sưu tầm huyền công.
Nên Hòa Hiệp linh thông sử dụng,
Muôn việc chi đều cũng thấy cần,
Hiệp Hòa tiên bảo kỳ thân,
Rõ trang thượng nghĩa trọng phần kinh luân.
Có Hòa Hiệp mới thuần chơn Đạo,
Người nếu không trân tráo lắm thay,
Quanh năm suốt tháng cuối ngày,
Động lòng mâu thuẫn nghiệt cay trăm đường.
Thiếu Hòa Hiệp tổn thương lẽ sống,
Sự vật đều giao động chuyển xoay,
Không thành hình tượng chân tay,
Không thành thế giới nhân loài tương quan.
Nay giữa cuộc trần hoàn phong tỏa,
Mối di luân theo ngã sóng tràn,
Đua nhau trào phúng nghịch loàn,
Gieo sầu chác khổ tân toan kiếp người.
Đâu tìm thấy cảnh đời tươi đẹp,
Mà nhộn vui theo kiếp tà oai,
Sống trên vật chất tiền tài,
Đoạn tình nghĩa hiệp chia phai khí hòa.
Kìa đã rõ bì oa chữ nhục,
Kìa đệ huynh thủ túc tương tranh,
Phu thê mục phản ngôn oanh,
Nhơn tình xã hội giựt giành quyền môn.
Bởi Hòa Hiệp không tôn thực dụng,
Chỉ biết mình cung phụng quá cao,
Làm cho thần trí lãng xao,
Làm cho cảnh thái nhuốm màu tang thương.
Để đem lại tánh thường phong mỹ,
Để thu hồi yếu lý nhơn sinh,
Đề tài Hòa Hiệp khai minh,
Định cơ giác hóa giải tình tục mê.
Hòa cho đặng bốn bề yên tĩnh,
Hiệp cho thành cương lĩnh tôn nghi,
Ấy là Diệu Thánh Tam Kỳ,
Dẫn đường sanh chúng đồng qui thiện từ.
Muốn tiến hóa nên người thượng đức,
Và rõ ràng phương thức tu thân,
Hiệp Hòa xây đắp tinh thần,
Dẹp cơn lửa dục tham sân cháy lòng.
Cùng bạn Đạo hòa trong chí cả,
Nghĩa đồng môn nương lá chung cành,
Cho nguồn từ khí lưu thanh,
Bổ sung cội phúc quả lành sum sê.
Người chức vụ thừa đề yếu giải,
Dâng trọn niềm hòa ái sự đương,
Hiệp tâm chung trí lo lường,
Không phân nhĩ ngã ghét thương tư vì.
Xem toàn cả phái chi như một,
Trường Đạo chung giống tốt gieo truyền,
Xét mình đúng mực nhân hiền,
Xa gần Hòa Hiệp nhủ khuyên thật thà.
Đời đã rõ năm ba phân ngã,
Đạo phải rành chơn giả sắc không,
Muốn về với Chủ nhơn ông,
Hiệp Hòa sớm định cõi lòng công nhiên.
THI
Công nhiên sớm định Hiệp Hòa tâm,
Giải nghịch thù nhau, ấy lạc lầm,
Trách vụ hỡi người nung chí cả,
Cho hồn sanh chúng vịnh cao ngâm.
HỰU
Cao ngâm lạc quốc Đạo minh hành,
Giải niệm tâm đồng trượt hóa thanh,
Dẫn nhập thiên đồ tôn thế hệ,
Hậu lai phước quả đức công thành.
Đề tài thuyết trình của Bần Đạo đến đây đã hết. Vậy Bần Đạo ban đồng ân huệ tất cả đàn tiền nam nữ, Bần Đạo thăng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét