Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

TINH THẦN TRÁCH NHIỆM

Tý thời 15 tháng 3 Nhâm Dần Đ.Đ.37 (19-4-1962)
THI
HUỆ hiển trường tu giúp bạn đời,
ĐỨC thành tương hội khắp nơi nơi;
CHƠN cơ nguyện giữ công thường tại,
NHƠN thể vời trông chí chẳng rời,
NGUYỄN hiệp đồ trung đưa bước tiến,
VĂN truyền lý diệu độ trần vơi,
PHÙNG lai chung nhựt hồi Tiên cảnh,
Giáng diễn chơn kinh phụng sắc Trời.
HUỆ ĐỨC CHƠN NHƠN NGUYỄN VĂN PHÙNG, giờ này tôi phụng thừa Ngọc Chỉ ĐẤNG TỪ TÔN lâm đàn để tiếp diễn kinh đề. Vậy trước tiên tôi có lời thân ái chào mừng chư chức sắc, chức việc và toàn thể đạo tâm nam nữ, xin mời chư liệt vị chức sắc, chức việc và chư đạo tâm an tọa.
Rất hân hạnh, giờ này tôi được hội diện cùng tất cả chư chức sắc chức việc và toàn thể chư đạo tâm để trọn niềm chung thủy trong quá thời hành đạo mà nhất là tôi được lệnh tiếp chuyển đề tài tu liệu trong Phẩm Trung Thừa để làm cơ giáo hóa trong cuộc cải thiện hồn chơn. Đề tài tôi sắp diễn trình là: Một môn pháp thường lệ mà mỗi một người sanh chúng cần phải có, để hoàn thành nhân vị Thiêng Liêng. Ấy là TINH THẦN TRÁCH NHIỆM. Đề mục thứ tư trong Thập Nhị Thường Chuyển.
Thật ra trách nhiệm là một yếu tố quyết định trong mọi thành công mà tất cả ai ai cũng phải thừa nhận, nhưng vì bị thị dục vật chất chi phối hằng ngày làm tâm hồn lung lạc mà con người trong buổi hiện tại không còn minh định được đường lối tồn vong trong chánh niệm. Bởi thế trước diễn màn nhân loại biết bao những trạng thái điêu linh khổ khốc dẫy tràng, nếu ai là người biết định thành chí hướng thì đã chứng kiến biết bao những ảnh hưởng bê tha, cũng vì mất hẵn Tinh Thần Trách Nhiệm.
Kìa, không xa lạ mà sự gần gũi bên mình, nếu Tinh Thần Trách Nhiệm còn hương vị nơi tâm hồn của nhân loại thì còn đâu thấy những cảnh trái ngược: Người trong gia đình không giữ trọn gia thinh, người trong tổ chức không trung thành mà còn mâu thuẫn bài xích, người trong đạo giáo lại không tôn vì pháp chánh chẳng trọng công tu. Tất cả những hiện tình xã hội đã chứng minh bất cứ trên trường hợp nào, hẵn là tinh thần trách nhiệm của nhân loại trong lẽ sống giữa người và người đã phai lần trong bóng tối. Ngày nay cơ Đạo hoằng khai mục đích đem lại nguồn chân lý hạnh phúc của loài người trong thực chất. Về học liệu tinh thần là những nhu cầu thực tế trong phương diện đào luyện tâm hồn, nên đề tài TINH THẦN TRÁCH NHIỆM cũng là một môn pháp quyết định. Vậy tất cả hãy bình tâm mà suy nghiệm.
THI BÀI
ĐỆ TỨ CHUYỂN lập đề Thiên mạng,
Gọi đức truyền chánh đáng thường xuyên,
Dâng lên một án tâm nguyền,
Tinh thần trách nhiệm khai nguyên lý Trời.
Trách nhiệm ấy không rời Đạo trọng,
Do sở hành điều động linh năng,
Thuộc trong linh giác hóa hoằng,
Bảo toàn danh dự nuôi hằng trí chơn.
Người trách nhiệm thu huờn nghĩa cả,
Mỗi việc làm trọn dạ thủy chung,
Vì chưng suy luận đã cùng,
Vui ngày kết quả tận dùng công phu.
Trang ký ức ngàn thu ôn lại,
Hàng danh nhân đâu phải vô tình,
Rõ ràng chí hướng quang minh,
Hằng đem trách nhiệm nơi mình lập thân.
Ngôi tiên, phật, thánh, thần định rõ,
Tùy nhân duyên cảnh ngộ hành vi,
Tùy cơ chỉnh hóa thời kỳ,
Lập nên thể thống tôn vì thế gian.
Xưa KHỔNG MẠNH không màng bã tục,
Mà quyết rằng cảnh xúc trần tâm,
THÍCH GIA thuyết giáo tinh thần,
Một đời Trách Nhiệm chí chân nguyện thành.
Người chức vụ có rành nghĩa cử,
Mới truyền dâng danh dự phổ đồng,
Mới mong đem hết cõi lòng,
Sớm trưa phụng sự nên công thiện toàn.
Gương trung liệt điểm trang quốc thể,
Từ xưa nay lưu để tiếng hiền,
Tâm hồn khoáng đạt vô biên,
Nêu cao xã tắc thừa truyền chánh tông.
Nơi gia đình hiểu thông trọng trách,
Từng vai tuồng hợp cách phong nghi,
Làm cha, làm mẹ trọn nghì,
Tình chồng nghĩa vợ tôn ty kính nhường.
Nên trách nhiệm là phương học nghiệm,
Người thế gian cần kiểm nơi mình,
Nếu không như bóng xa hình,
Sống đời chẳng một đức tin lâu dài.
Con chẳng biết thảo ngay nền tảng,
Còn hay đâu phụ mạng bất minh,
Rộng suy càng thấy càng kinh,
Người dân chẳng thiết trọng khinh quốc hồn.
Về Đạo học chỉ tôn từ lý,
Uốn nén lời ủy mị làm khôn,
Rõ là tạm dụng pháp môn,
Miễn sao thủ lợi vong tồn mặc ai.
Trên thực trạng ngày nay giả hóa,
Lý nghiêm minh mất cả chân truyền,
Luân thường cang chánh đảo điên,
Mua danh bán tước nhân quyền phân tranh.
Theo tham vọng không thành trách nhiệm,
Thiếu chân tình khó điểm lương tri,
Rộn ràng muôn dạng hành vi,
Sớm mưu Tây Thục chiều vì Đông Ngô.
Việc thành bại phú cho mặc khách,
Lại còn thêm dẫn mạch xương dòi,
Nghĩa đời nhuộm sắc vàng thoi,
Bất câu đoàn thể giống nòi tông môn.
Ấy do bởi không hồn trách nhiệm,
Lối hư văn nguy hiểm dấy tràn,
Nếu mà chẳng được chỉnh đoan,
Truyền phong lạc lỏng ngày càng mông lung.
Nay trường Đạo buổi cùng giác thế,
Điểm tâm thần trí huệ dân sanh,
Trách nhiệm đề mục ban hành,
Một trong bửu phẩm đồ thành di luân.
Người tu học tinh thần làm trọng,
Và tương quan thể thống thừa truyền,
Không vì bản ngã tư riêng,
Mà đem trung tín hiệp quyền tối cao.
Danh nghĩa Đạo đặt vào Trách Nhiệm,
Con một nhà tâm niệm hòa an,
Giữ còn muôn thuở nghiêm trang,
Tỷ như trực ánh trăng vàng sáng rơi.
Hễ Trách Nhiệm không rời định hướng,
Cùng nhân quần tăng trưởng đức tin,
Biết nuôi chân thể nơi mình,
Phát ra trúng tiết thấm tình thôn hương.
Người hướng đạo lập trường minh hiện,
Với thực hành khai triển lối chung,
Có đem Trách Nhiệm đến cùng,
Mới tường Thiên mạng Huyền Khung lập thành.
Trách Nhiệm đầy ứng sanh nguyên lực,
Tìm thấy mình đúng mực chánh chơn,
Để mà độ dẫn chúng nhơn,
Giải điều sai quấy thu huờn giác linh.
Và Trách Nhiệm xương minh đại thể,
Từng phạm vi góp để toàn công,
Tiền đồ ngày một hanh thông,
Đều nhờ có được nỗi lòng chung ưu.
Xét trường Đạo chưa đều thiên chức,
Còn rụt rè thần thức cơ vi,
Phần đông câu chấp lỗi thì,
Làm cho danh nghĩa Đạo kỳ triền miên.
Hoặc lắm những lệch thiêng quyền trách,
Hoặc biến hình phân tách phái chi,
Hoặc không gương mẫu tu trì,
Không tuân truyền thống hành y pháp thường.
Nay chỉnh huấn thành chương phẩm độ,
Diễn đề tài yếu tố điểm phân,
Gọi người chức vụ phải cần,
Hòa mình sanh chúng xa gần hư nên.
Trước Nhiệm Trách không quên vinh nhục,
Đạo hưng vong chiết khúc tương quan,
Xem như thân thể kiện toàn,
Rủi tay phế tật óc màn thấy đau.
Lồng bóng nguyệt muôn màu hoa thắm,
Đạo cứu đời Đạo lắm từ quang,
Từng Trời vẻ nét thanh đan,
Nhịp hồn tu sĩ mơn man đức hiền.
Trực xúc cảnh trần duyên giải ngộ,
Hội tâm linh khỏi hổ sống đời,
Sống đời liên hệ giữa người,
Tất nhiên trách nhiệm truyền lời học chung.
THI
Chung trường Đạo học niệm tâm kinh,
Khai diễn Huyền công phước huệ minh,
TRÁCH NHIỆM trọng đề chân lý hiện,
Thực truyền bửu phẩm độ lương sinh.
Đề tài Tinh Thần Trách Nhiệm đến đây đã hết. Vậy xin chào chư chức sắc, chức việc và toàn thể chư đạo tâm an vui trong đường tu học. Thăng...

Trích:"TAM THỪA CHƠN GIÁO"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides