Vô-Cực sắc khai Ngã tại tiền,
Thậm thâm vi diệu, Chủ Căn Nguyên,
Âm Dương tự chuyển, sanh Thiên-Tượng,
Trọng Trước, Pháp-Luân, chuyển Bổn-Nguyên.
Hựu:
Đại-Nhơn Tánh-Mạng, Bổn-Nguyên Hườn,
Hườn Diệu Song Tu, Đại-Đạo Đơn,
Đơn hóa do hành, sanh hóa hóa,
Hóa Qui tự Pháp, Pháp Qui-Hườn.
Thượng-Tôn mừng các con lưỡng phái. Vậy các con khá Đại-Tịnh kiến giá, có Diêu-Cung lâm đàn khuyến Tu về Nữ-Phái.
Thượng-Tôn ban điển lành cho các con hưởng ứng.
Thượng-Tôn thăng...
(Tiếp Điển:)
Thi :
DIÊU-Động khai môn, Hóa tại Thiên,
TRÌ lai giáo huấn, điểm Tam-Thiên,
KIM-Quang Nữ liệt, tri tông tổ,
MẪU chuyển Tắc-Cung, đức Miêu-Huyền.
Mẹ mừng các con nam phái, nữ phái. Các con khá mặc niệm, đại-tịnh hầu nghe Mẹ ban hành Giáo-Lý đây: Nầy các con nữ phái yêu quí của Mẹ ôi! Đời là cát bụi, xác thịt trược nhơ, các con phận liễu yếu đào thơ, phải làm sao cho ra so sánh cùng các bạn trai, hầu tầm nẽo siêu sanh, mà phản bổn về nơi Diêu-Động. Đã mấy ngàn năm lẫn-lộn chuyển kiếp, vì các con mê đắm nào bả lợi mùi danh, phú-quí vinh-hoa vật-chất, lôi cuốn làm cho các con phải sa ngã vào hố thẩm hang sâu; mà các con chừng ngó ngoái lại, nhìn bảng Thiên-Bang căn xưa vị cũ, mà tâm cho rõ thấu bảo Mạng tồn Thân, hầu Mẹ con tái hiệp.
Vậy các con nghe:
Bài :
Các con phải lãnh truyền Mẫu mạng,
Thừa Thiên-Nguyên mà Phản Diêu-Cung,
Làm sao đáng mặt Nữ hùng,
1- Thiên-Đài trổi gót, trùng phùng Chị Em.
Công thứ nhứt: xét xem thời tiết,
Giữ Không-Tâm mà diệt Phàm-Tâm,
Làm sao sánh với Trăng Rằm,
2- Bụi nhơ tan rã, êm dầm mát thân.
Đặng vậy mới phong trần tránh khỏi,
Kềm Chơn-Tâm, học hỏi Chơn-Truyền,
Lóng nghe cho rõ huyền-huyền,
3- Nhứt công luyện kỷ, đôi miền Trấp-Môn.
Huỳnh-Đình tụng, vong tồn trối mặc,
Diệt Trần-Tâm, Thủ đắc Chơn-Tâm,
Giục Tu Chánh-Đại hoằng thâm,
4- Lục-Căn, Cửu-Khiếu, rán tầm đừng lơi.
Thêm Nhứt-Mạch, Thanh-Thời vô vệ,
Hữu khởi hưng, Tâm để Hạ-Huyền,
Mới sanh Quí-Lộ miên miên,
5- Tối thân mãi mãi, Chơn-Truyền mới xa.
Các con muốn dung hòa Đạo-Thể,
Thì khá tua nương bệ Giáo-Truyền,
Thanh-Tâm Hỏa-Dục gát yên,
6- Tiêu dao Đạo-Mạch, Cung Tiên dựa kề.
Ở trần thế bụi nê chớ đắm,
Tợ phù du, sớm sắm chiều tàn,
Quây quần Tâm mãi nào an,
7- Rồi ra uổng kiếp, lạc đàn Mẹ con.
Kìa con xem, một hòn sa-mạc,
Le-the chìa, ngơ-ngác hồn linh,
Mặc tình thế sự nhục vinh,
8- Cỏ khâu một đám, ngoảnh nhìn có chi?
Chi cho bằng Huyền-Vi tập học,
Học cho thông, thông gốc cội nguồn,
Đạo thời thanh-tịnh qua truông,
9- Dắt dìu em chị khỏi luồng sóng chung.
Đạo phải luyện: Trung-Dung Hạo-Khí,
Dụng Thiên-Nhiên, Chủ-Quỉ phàm tâm,
ép tâm chớ khá chờm xâm,
10- Lóng nghe cho rõ tiếng cầm tri âm.
Đạo là do nơi Tâm mới có,
Ngoài thân tâm là rọ mị tà,
Phải lo sợ lủ Cọp già,
11- Rập rình sau trước, hằng hà kế mưu.
Bằng yếu Vía thì đâu khỏi hẳn,
Khuyên các trò cố gắng nhớ hoài,
Động-Tâm Quí-Lộ xung khai,
12- Làm sao chưởng đặng Thánh-Thai mà hòng.
Phận liễu yếu, cánh hồng, mày hạc,
Vì cảnh đời, tương đạt đua tranh,
Cho nên phải chịu cam đành,
13- Xa quê vị cũ, nở đành lờ lu.
Nay gặp kỳ Cao-Nhu Bắc-Khuyết,
Giáng thế gian chỉ tiết Độ-Hào,
Cho trò rõ lý tiêu dao,
14- Nữ nhi luyện Huyết, đoạn Hào tuyệt căn.
Lưỡng-Trấp ni, song bằng khởi Thủ,
Tại Nhãn-Môn, phải trú Trung-Huỳnh,
Đổi Nhâm ra Quý tồn sinh,
15- Định Thần diệt Phách, Đạo-Đơn siêu hình.
Chất đất cát giữ gìn ngập bể,
Gom báu châu, lớn bé vừng hồng,
Chi chi cũng ở nơi lòng,
16- Lo bồi Âm-Chất, chớ hòng thị phi.
Qui Nhứt-Tâm, kết vi Vạn-Thiện,
Gìn Không-Tâm, chớ biến Phàm-Tâm,
Đạo là: Pháp nhiệm thậm thâm,
17- Ngưng Thần tựu huyết, thể tầm Lộ-Chơn.
Duy nhứt, trọng: Linh-Sơn nhứt tự,
Luyện Không-Tâm, tư lự diệt lần,
Bổn Thân Nhứt-Mạch phong trần,
18- Đoạn đường chớ để dựa gần Ma-Vương.
Thâu Gậy-Sắt, lấp đường Linh-Tử,
Dựng Bể-Đô, tư-tứ phong ba,
Gió êm lẳng lặng Huỳnh-Hà,
19- Qui hồi Bạch-Thủy, Điểm-Xa Chơn-Truyền.
Rồi cũng cậy: Thiên-Huyền Bát-Bửu,
Hiệp Thần-minh diệu hữu Cao-Tiên,
Bền Tâm gìn giữ Đơn-Điền,
20- Khắc thời xem sóc, mới yên Lục-Trần.
Vừng Thanh-Khí Hoàng-Ân bủa khắp,
Người khôn ngoan thì hấp thụ vào,
Sống hoài, chẳng chết, không đau,
21- Vàng y khó sánh, Ngọc bào cũng khinh.
Qui Chơn-Nhứt, quân bình Chi-Khí,
Đổi Quái-Trung, phản Bỉ vi Càn,
Về ngôi bái yết Mẫu-Hoàng,
22- Vui mừng em chị, thanh nhàn muôn năm.
Công phu phải: chí tâm Chơn-Tịnh,
Đoạt huyền vi: Cực Định Dương sanh,
Tông tích mới rõ Đạo Huỳnh,
23- Phòng kỳ Thai-Trụ, phát sanh Tam-Tài.
Hành Chơn-Đạo, thăng đài thượng cảnh,
Nhơn duyên hòa, Thai-Thánh Đạo-Tâm,
Chánh-Pháp Nhãn-Tạng đâu lầm,
24- Kỳ trung Bá-Nhựt, diệu thâm Đạo mầu.
Nguyên-Bổn hườn nhờ thâu Hạo-Khí,
Nhắc căn xưa: Đông-Chí nhập thoàn,
Chơn-Như nhờ Tịnh mới an,
25- Thế tình đoạn tuyệt, Hồi-Quang soi hồn.
Tiếng gió đàn: Côn-Lôn đưa xuống,
Khắp châu thân đều cuốn vào trong,
Ngươn lai ấy đo: Phước-Hồng,
26- Đạo thâm Hạo-Khí, rặc ròng Tinh-Chơn.
Soi Yến-Nguyệt nhờ ơn Từ-Phụ,
Lập Đạo-Tâm hấp thụ Bổn-Nguyên,
Ngũ-Ngươn mới đặng triền miên,
27- Vàng lòa ánh diệu, chỗ liên Đôi Mày.
Đức thắng mới: giúp rày Chơn-Điển,
Qui Túc-Sổ, xuất hiện Kim-Quang,
Chuyển luân nội khiến huy hoàng,
28- Ân phong Tiên-Tử, cư an Nê-Hườn.
Thần trụ đó, Quang-Chơn thập ngoạt,
Trổi bước đường thâu nạp Linh-Quang,
Mẫu khuôn Dương-Khí tập tàng,
29- Trì trung diệu hữu, thượng đàng xuất Linh.
Đây là bài dạy Đạo các con Mẹ truyền, gắng chí mà suy tầm lý-lẽ của Mẹ!!!
* *
Bài :
Nên phải giữ một giòng Tào-Thủy,
Vận Huỳnh-Hà, thượng chí Côn-Lôn,
Trau giồi bạch nhựt, huỳnh hôn,
1- An mình tu luyện, Tịnh Môn lo bền.
Thì mới thấy kề bên Linh-Mẫu,
Hào-Quang tia, thất đẩu sáng trưng,
Đó là: Âm tuyệt, Dương thuần,
2- Sánh tài Nam-Tử, vui mừng Cung Thiên.
Kỳ Nhứt-Trung, Cam-Tuyền hữu mạch,
Bền Tâm lo, Nhứt-Trạch Tứ-Hồ,
Gìn coi bóng nguyệt phục tô,
3- Ba ngày một điểm, đề Hồ mới sang.
Uống cho đặng nhứt hoàn Tiên-Dược,
Thì mới mong thoát được bẩy giò,
Các em khá gắng lòng lo,
4- Phụ-Hoàng ban điển, giúp đò vô vi.
Phải nhớ tiếng: Từ-Bi, Bác-Ái,
Đừng tranh đua mà sái nghe em,
Mặc ai oán chạ, thù hiềm,
5- Lòng ta, ta giữ, mới êm lòng vàng.
Nấu cho đặng: Kim-Cang Nhứt-Khí,
Sống muôn năm bền bỉ êm mà,
Không đau, chẳng bịnh, không già,
6- Không hề tàn tật, sáng qua non Bồng.
Suốt Tam-Tài, Lục-Thông chi Đạo,
Giúp Phụ-Hoàng chuyển tạo Lư-Trung,
Dẫn đàng sanh chúng biết cùng,
7- Qui hồi Cửu-Nhị, trùng phùng vui thay.
Vậy mới rõ: Nữ tài bao nả,
Chị khuyên em bươn-bả kịp thì,
Nhứt đoàn Thiên-Lý bủa vi,
8- Ứng thời dương thế, phùng kỳ lịnh ban.
Bài kỷ niệm, chị sang ít lẽ,
Nghiệm Tâm-Cơ: mội bé, to chồi,
Biết mà luyện tập thứ ngôi,
9- Công phòng sau sẽ phục hồi lịnh ban.
Điều hòa Tánh, ứng toàn như nguyện,
Tịnh Tứ-Thời, tiếp điển Hư-Vô,
Lạc-Thơ biến lại Hà-Đồ,
10- Tử sanh, sanh tử, đổi vô cho rành.
Vậy mới gọi: Nữ Thanh Diêu-Điện,
Lo một phen, phát chuyển hồng trần,
Ngày nay vâng sắc Hoàng-Ân,
11- Hết lòng cứu thế, hưởng phần vô sanh.
Đài Tuyết-Trấp, em rành lo chỉnh,
Ngừa Huỳnh-Hà, nước rịn vào Tâm,
Phải lo đổi Quí thành Nhâm,
12- Cậy Thiên-Linh-Điển ân thâm dẫn dìu.
Nơi Tào-Thủy, hồi phiêu dẫn ngược,
Mà thành công: Thể-Dược Qui-Hồ,
Đó là: Tróc-Thố, Cầm-Ô,
13- Giữ gìn cử chỉ, Hạ-Mô hằng ngày.
Cứ Đại-Định chớ sai giờ khắc,
Cho Lục-Trần bất đắc xâm lai,
Nhứt-Trần bất nhiễm là hay,
14- Ngăn song, đóng cửa, then cài kỷ cang.
Chứa đất cát cho hàn ngập bể,
Gom báu châu, lớn bé đừng vong,
Chi chi cũng tại nơi lòng,
15- Lo bồi Âm-Chất, chớ hòng thị phi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét