(Sự Nghiệp Trung Hưng / Phạm Văn Liêm)
Khi đạo trưởng Thanh Long Lương Vĩnh Thuật (Tổng Đại Diện Ngoại Giao) quy thiên, Tòa Tổng Đại Diện được thu gọn lại là Văn Phòng Liên Giao Hội Thánh, do đạo trưởng Bạch Hổ Trần Quang Châu đảm trách, Thượng Giáo Hữu Ngô Thanh Khuyến làm phụ tá.
Trong hai năm 1983-1984, tiếp nối con đường khai sinh cơ thông của Hội Thánh, bổn đạo miền Trung vào các khu khẩn hoang lập ấp ở Buôn Mê Thuột, Võ Đắc, Võ Xu, Mê Pu, Long Khánh, Dầu Giây, Bảo Chánh, Định Quán, La Ngà, Gia Lai, Kon Tum; tuy nhiên, bổn đạo không ổn định được về chỗ ở và tín ngưỡng. Được lệnh Hội Thánh, Văn Phòng Liên Giao lập phái đoàn đến từng nơi ấy thăm viếng bổn đạo, chăm sóc về mặt tín ngưỡng, tu học cho thích nghi hoàn cảnh bấy giờ.
Tại Hội Thánh (Trung Hưng Bửu Tòa), nhân sự quá thiếu thốn vì bị áp lực kinh tế, tuổi tác và hoàn cảnh, làm cho người chăm lo Giáo Hội càng ít đi. Hội Thánh tưởng như sắp bước vào chỗ tiêu trầm. Nhưng nhờ chính sách đổi mới, các hướng đạo hiệp tâm lo trùng tu, xây dựng các thánh sở. Hội Thánh lập thánh thất Trung Hội ở thị xã Pleiku (tỉnh Gia Lai) năm 1986-1987. Những năm sau thành lập thêm thánh thất Trung Bảo ở Bảo Chánh (xã Xuân Thọ, huyện Xuân Lộc, tỉnh Đồng Nai), Trung Đắc ở Võ Đắc (thị trấn Đức Tài, huyện Đức Linh, tỉnh Bình Thuận), Trung Thạnh ở xã Mê Pu (huyện Đức Linh, tỉnh Bình Thuận).
Giai đoạn nầy Đức Chí Tôn ban ơn khai cơ thành đạo phục hồi sứ mạng. Tại Huyền Quan Đàn, ngày 14-10 Đinh Mão (04-12-1987), Đức Cao Đài Giáo Chủ dạy:
Đây đánh dấu một giai đoạn trung hưng giáo pháp, bước đạo được thành hình là ngày toàn đạo tiếp thu thánh truyền luyện tu tánh mạng. Nhưng nay các con là người đi trước, phải chứng lấy đạo quả tại tiền. Có đủ oai đức thần thông, đạt qua quá khứ, thấu hiểu vị lai mầu nhiệm, thông cơ, thì mới chuộc lại pháp quyền sứ mạng trung hưng. Vì vậy giai đoạn nầy là giai đoạn thành đạo. Bước tu các con từ nay là bước tu thành công. Vậy các con phải hiểu sứ vụ Thầy dành, lo tu cho đắc đạo, thì mọi việc được nên trọn.
Nhân kỷ niệm ba mươi hai năm thành lập Hội Thánh, ngày 01-6 Mậu Thìn (14-7-1988), một đại hội được triệu tập nhằm thống nhất Hội Thánh về tổ chức, kiện toàn cơ cấu lãnh đạo, trong đó có việc tôn cử chức sắc vào chức vụ chủ trưởng, đồng thời đặt để chức sắc lo sưu tập thánh ngôn, thánh giáo để tiến hành kết tập Bửu Chương Pháp Đạo.
Việc kết tập Bửu Chương Pháp Đạo đã có lệnh Ơn trên từ thời chỉnh cơ. Hai chức sắc đặc trách là Giáo Sư Thượng Chí Thanh và Thừa Sử Quân Hồ Tân Sinh đã gia công nhiều thời gian nhưng việc chưa thành.
Ngày 27-11 Mậu Tuất (06-01-1959), Đức Lý Thái Bạch dạy:
Sắp loại theo Bửu Chương. Làm được thì nên soạn theo lối kinh văn Lăng Nghiêm, còn không thì như Hiệp Tuyển cũng được. Nhưng sẽ ra một bản kinh trong thời trung hưng đạo pháp. Nếu được ân phước nơi đây đón tiếp thì quý biết chừng nào.
Thừa Sử Quân Hồ Tân Sinh tiếp tục đảm nhiệm việc kết tập nầy. Sau khi Giáo Sư Thượng Chí Thanh quy thiên, Thừa Sử vẫn dành nhiều thì giờ gom thánh ngôn, thánh giáo sắp xếp theo thứ tự thời gian rồi phân thành đề mục. Tiếp Cơ Quân Liên Hoa cũng góp sức vào, sơ bộ hình thành được mấy chương tại Hội Thánh Truyền Giáo. Khi Tiếp Cơ Quân Liên Hoa vào Nam, có tiếp tục một vài chương nữa, trong đó có Đạo Học Chỉ Nam tại Minh Lý Thánh Hội. Tuy nhiên tất cả đều còn ở bản chép của điển ký. Nay đặt lại vấn đề Bửu Chương, Tiếp Cơ Quân Liên Hoa tham gia cùng Thừa Sử về mặt thủ cơ chấp bút.
Để thực hiện kết tập Bửu Chương, Hội Thánh lập đàn cầu xin Ơn Trên hướng dẫn. Ngày 04-10 Mậu Thìn (12-11-1988), Đức Chí Tôn dạy:
NGỌC quý sao bằng giá BỬU CHƯƠNG
HOÀNG triều ban bố PHÁP muôn phương
THƯỢNG đài Thầy ngự cao cao vút
ĐẾ tại lòng con ĐẠO một đường.
THẦY CÁC CON
Thầy mừng các con.
Phật, Pháp, Tăng là Tam Bảo.
Pháp Bảo gồm Kinh, Luật, Luận.
Mỗi lời Phật dạy theo từng thời pháp, lời nói gì cùng đệ tử để dặn dò khuyên nhắc, đều được A Nan thuật lại thành kinh điển. Kinh còn loại không văn tự như chánh pháp nhãn tạng biệt truyền cho Ma Ha Ca Diếp.
Luật Phật truyền thụ cho chư tăng giữ gìn tu hành gồm các giới.
Luận là những bài do hàng đệ tử thâm đắc Phật pháp viết để xiển minh cho hậu thế rõ Phật ý chân truyền.
Thầy kỳ nầy dạy đạo phương Nam dặn các con về nương Tam Bảo. Và Thầy cũng nói rõ Phật là Thầy. Pháp Chánh Truyền, Tân Luật và các thánh ngôn xưa nay và sau nầy, cùng các bài luận về giáo lý Đạo Thầy do các con viết giảng cũng là Tam Bảo đó.
Thầy bảo các con kết tập BỬU CHƯƠNG PHÁP ĐẠO là làm thành bộ Đại Tạng Cao Đài đó.
Thầy hợp ý cùng các Đấng vô hình và ý các con, vạch cho các con mười hai chương đây, để các con theo đó kết tập. Việc làm nầy không do sức người làm nên. Có Thầy “vô vi nhi dịch sử”, “bất ngôn nhi mặc tuyên”. Có khi viết qua tay con nầy con khác vô ngại. Thầy buộc con nào cũng vì Đạo quên thân, tâm hồn trong sáng an lặng mới làm được tròn đầy thánh vụ này nghe.
Đây, tên của mười hai chương:
1. Thiết Lập Giáo Hội
2. Chơn Giáo Đại Thừa
3. Thánh Truyền Trung Việt Thời Truyền Giáo
4. Nội Vụ Và Thiên Ân Thời Trung Hưng
5. Giáo Hóa Thời Trung Hưng
6. Lý Giải Thời Trung Hưng
7. Chánh Thể Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
8. Quyền Hành Giáo Tông Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ
9. Đường Vào Bí Pháp Vô Vi
10. Thánh Giáo Khắp Nơi
11. Đạo Học Chỉ Nam
12. Phương Châm Sống Đạo
Các con hội ý cùng Thầy, tùy duyên thay đổi thứ tự và phân tách bổ túc phần chi tiết mỗi chương.
(…) Bây giờ Thầy phán điều cuối cùng.
Có Thầy hằng hữu, có Hội Thánh khắp nơi, mà không có Kinh, Luật, Luận gọi là Pháp Đạo thì lấy chi làm bảo vật vô giá để gọi đủ Tam Bảo, con?
Sứ mạng nầy các con cùng Thầy chung lo.
Thôi, các con làm việc. Thầy sẽ viết về Tăng Bảo để các con thấy “Đạo Thầy tức là các con, các con tức là Thầy” và để các con thấy Kinh, Luật, Luận có giá trị thế nào, tùy thuộc giá trị tu hành của các con. Các con tu tâm hành đạo. Kinh, Luật, Luận được sáng nghĩa qua đời sống các con.
Phỏng sử ([1]) Kinh, Luật, Luận bị thiêu hủy ra tro như cỡ Tần phần thơ, Thầy vô ngại. Các con không lo sợ, vì các con là Kinh, Luật, Luận đó.
Các con và Thầy còn, là còn tất cả.
Phaolồ là ai ? Là tay phá đạo Chúa Giêsu đó, mà Chúa chọn người làm sứ vụ truyền giáo, người viết cho Giáo Hội lời bất hủ. Các con đừng lo chi. Mọi sự dinh hư tiêu trưởng do Thầy vận chuyển cơ mầu.
Thầy nói cạn lời, con rõ.
Ánh sáng quý báu từ Thầy đã soi rọi vào cái sở kiến còn mù mờ về Bửu Chương Pháp Đạo bấy lâu. Thật là:
Có người cũng có Trời thêm sức
Trời hợp cùng người mới đủ tay.
Ngày 09-01 Giáp Dần (31-01-1974), Đức Trần Hưng Đạo dạy:
Trời mở Đạo Kỳ Ba cứu thế
Bảng Thiên thơ ghi để tận tường
Hệ đồ lắm mục nhiều chương
Phân thành đủ loại, đủ phương lạ lùng.
Nhất vạn giáo, mà trung vạn pháp
Hòa vạn dân, tổng hợp vạn thù
Quy nguyên Gia, Lão, Thích, Nhu
Cậy tay nhân thế vận trù thi công.
Dù có phần “dịch sử vô vi” của Thiêng Liêng nhưng Hội Thánh Truyền Giáo cần phải kết hợp với các Hội Thánh bạn, các bậc trí thức Cao Đài, các bậc chân tu đạo hạnh mới mong có được Đại Tạng Cao Đài. Đại Tạng Cao Đài là giải pháp cứu thế, giúp cho nhân loại thấy được:
Đạo hẳn không riêng, Gia Lão Thích Nho đồng đạo cả
Trời đâu có phụ, Úc Phi Âu Mỹ vẫn trời chung.
và làm cho thế giới tương tranh duy vật chất, duy tâm linh trở nên đề huề an thuận, như lời Đức Trần Hưng Đạo dạy tại Trung Hưng Bửu Tòa ngày 09-01 Giáp Dần (31-01-1974):
Duy vật chất, bá cường lãnh đạo
Duy tâm linh, tôn giáo chủ trì
Duy duy bất nhứt tương ly
Bất đồng tư tưởng thị phi tranh giành.
Chấp mới xướng bình hành tâm vật
Lệch mới nên hiệp nhất Thiên nhân
Mạch dòng, gốc ngọn cân phân
Rẽ chia thần với vô thần đâu hay.
Khi khoa học bắt tay tôn giáo
Chính trị cùng noi đạo Thánh Hiền
Là ngày thế giới ổn yên
Nhân gian bá tánh phỉ nguyền ước ao.
Đó là đêm trăng sao rực rỡ
Đó là ngày muôn thuở đợi trông
Tự do, hạnh phúc, đại đồng
Phóng tầm tư tưởng huyền thông cõi ngoài.
Để rồi sẽ được như lời Bạch Phụng Đồng Tử dạy tại thánh thất Trung Thành ngày 15-7 Mậu Dần (10-8-1938):
Quảng truyền Á Mỹ Phi Âu
Đồng bào vạn quốc năm châu một nhà
Ai ai cũng thờ Cha Thượng Đế
Người người đều đồ đệ Tiên Ông
Khắp cùng Nam Bắc Tây Đông
Không giàu không khó, cũng không sang hèn
Đã không kẻ đua chen lấn lướt
Lại không tuồng mạnh được yếu thua
Không còn trộm cướp sớm trưa
Cửa ngoài không đóng gió mưa điều hòa.
Và cũng được như lời Đức Trần Hưng Đạo dạy tại thánh thất Trung Thành ngày 20-11 Kỷ Mão (30-12-1939):
Chuông khử ám gióng rung inh ỏi
Trống truy hồn kêu gọi rền vang
Đưa tay dắt khách lên đàng
Tuốt gươm dứt sạch cái màn vô minh.
Cho mình biết thân mình nghiệt khổ
Cho đời hay đời chỗ hý trường
Không còn ghét, chẳng còn thương
Nhơn sanh đã bước vào đường tự do.
Người sống chung trong lò Tạo Hóa
Đời hưởng chung trên đóa thiên luân
Tâm không muôn vật đều không
Chung nhau hưởng phước đại đồng nơi nơi.
Dưới chế độ hết người nô lệ
Ngoài dã lâm không kẻ quan cô
Mênh mông bốn bể năm hồ
Trời là chủ tể, cơ đồ là dân.
*
Sự nghiệp trung hưng do Ơn Trên gầy dựng tại Trung Việt trải qua nhiều thời gian, nhiều biến thiên. Đến nay sự nghiệp hầu như đã bước vào cõi miền thành tựu. Tuy nhiên muốn đạt được kết quả vững bền còn cần phải vâng ý thánh, tiếp tục giồi luyện không ngừng như lời Đức Cao Đài Thượng Đế dạy tại Huyền Quan Đàn ngày 14-10 Kỷ Tỵ (11-11-1989):
Vậy các con nên nhớ đây là sứ mạng trung hưng chánh pháp xây dựng Giáo Hội Cao Đài duy nhứt. Đây là tượng trưng mô hình thánh thể duy nhứt chơn truyền, thì người các con phải có tư cách đạo đức thế nào mới gánh nổi trách nhiệm nầy.
Cơ đạo ngày nay đòi hỏi các con phải tu chứng thánh tâm, thành hình thánh thể, chứng lấy đạo quả La Hán tại tiền, thì mới đủ quyền pháp làm cho thánh thể thị hiện khắp nơi. Có oai đức, có thần thông mới đủ gây uy tín cho nhơn gian, chuộc lại hồng ân sứ mạng. Đây là một hồng ân đặc biệt, các con phải cảm thông phát tâm Bồ Tát mới gánh nổi bước đạo trung hưng.
Thầy đã chủ tọa nơi đây thì bao nhiêu họa tai cũng lần lần giảm sạch. Người các con được điển linh hộ độ thì các con mới trở nên Thần Thánh uy linh, mới thông công cùng Thầy và chư Phật Tiên, Thần Thánh được. Nên việc tu, việc học, việc làm của mỗi con là việc làm của Thiên cơ vạn hóa. Vậy từ đây các con phải phát tâm đại nguyện làm một vị Bồ Tát xả thân theo Thầy, cứu độ vạn linh, xây dựng Giáo Hội Cao Đài duy nhất. Được vậy Thầy với các con là một, vinh hiển biết bao.
Ban sơ, tại thánh tịnh Đại Thanh, ngày 24-7 Giáp Tuất (02-9-1934), Đức Chí Tôn dạy:
NGỌC chỉ ban ra dạ nghẹn ngùng
HOÀN(G) cầu thế giới vẫn trời chung
THƯỢNG cờ quy nhất minh chơn đạo
Đế mạng chừ ai gánh vác cùng?
Bây giờ đến giai đoạn thành tựu, Đức Chí Tôn vẫn răn nhắc từng ngày từng giờ, như lời Thầy dạy tại Huyền Quan Đàn ngày 15-7 Tân Mùi (24-8-1991):
NGỌC lành đợi giá thử về ai
HOÀNG phụ chờ thi chọn đức tài
THƯỢNG hạ thứ ngôi theo đức hạnh
ĐẾ truyền sức dụ pháp quyền khai.
Thầy mừng các con.
THI
Chánh pháp nhiều người hiểu biết sai
Chỉ đâu hình tướng ở bên ngoài
Chánh tâm diệt dục Như Lai hiện
Phá vọng hiển chơn trí huệ khai
Đóng cửa luân hồi ơn tận độ
Lấp bằng biển khổ pháp Cao Đài
Nhờ tu mà được lên Tiên Phật
Khó nhọc đừng nao mới gọi tài.
TRUNG HƯNG THÁNH DỤ
Tài trí bởi mượn vay học hỏi
Do giác quan đâu gọi rằng chơn
Siêu quần bạt chúng dầu hơn
Tâm còn mê vọng có ơn ích gì.
Đến khi nào thoát ly ngã chấp
Vượt phàm tình mới gặp bản lai
Vô vi chứng ngộ Cao Đài
Thị thính ngôn động ba tài phối trương.
Đó mới gọi tình thương chơn chánh
Đó mới rằng công hạnh cao siêu
Pháp quyền đáng kính đáng yêu
Toàn bằng thánh thiện Thiên điều ban ra.
Phước huệ rộng bao la trời đất
Xen ý phàm thì mất lẽ công
Thuần chơn vô ngã đại đồng
Trong ngoài nhất trí suốt thông hài hòa.
Tu để trừ cái ta tham vọng
Tịnh để cho lặng lóng não phiền
Ngoài không vướng mắc trần duyên
Trong không động loạn tâm điền rỗng rang.
Cơ năng của giác quan trong sạch
Đó mới là phẩm cách Thiên ân
Sống cho đời sống tinh thần
Còn gì mà chẳng hiến dâng cho Thầy.
Thầy trong tâm, tâm nầy Thầy ngự
Thầy toàn quyền dịch sử khiến sai
Thân tâm công vụ của Ngài
Khiến sao làm vậy đâu hai ba lòng.
Đó mới gọi Thiên phong nòng cốt
Đạo thêm nhiều trụ cột Thiên ân
Trung hưng sứ mạng đương cần
Nhiều người giác ngộ hiện thân pháp quyền.
Để nắm giữ mối giềng nền đạo
Để xương minh chánh giáo chơn truyền
Tu cho đến bậc châu viên
Tâm bình tánh định hành quyền mới linh.
Quyền trong pháp phát sinh diệu dụng
Pháp trong quyền ơn sủng nào hơn
Được vầy giáo chúng gội ơn
Không vầy tất bị khinh lờn hư danh.
Rồi chánh giáo biến thành phàm giáo
Có lớn lao cũng Đạo không hồn
Tách rời nguyên thể Chí Tôn
Cây to mất gốc trường tồn được sao?
Ơn tận độ Thầy trao sứ mạng
Cơ quy nguyên làm sáng danh Thầy
Đừng xen phàm ý dựng xây
Mà hư mối đạo của Thầy nghe con.
Nhờ tu hành mà con đắc đạo
Đạo không do nhơn tạo mà thành
Do con nỗ lực tu hành
Phối cùng trời đất trọn lành hồn nhiên.
Hiện Thánh sống tại tiền đời biết
Bày cái tâm siêu việt vô sanh
Đạo thì vô xú, vô thanh
Vô công, vô kỷ, vô danh, vô hình.
Đạo nơi tâm chúng sanh không thấy
Bởi dục tình trái quấy che ngăn
Mây mù án lấp mặt trăng
Mây tan trăng tỏ sáng giăng đầy trời.
Muốn thấy Đạo nhìn người đắc đạo
Biết có Thầy ẩn náu bên trong
Hiện ra Đạo cốt Tiên phong
Oai nghi đạo đức tác phong hiền hòa.
Con trong Cha và Cha trong trẻ
Gốc nơi Thầy muôn vẻ nơi con
Thi vi trọng dụng vuông tròn
Không kiêu kẻ dưới, không lòn người trên.
Hội Thánh nên thì nên tất cả
Hội Thánh hư hiểm họa phơi bày
Giáo quyền ma đạo đến thay
Vạn linh Tam Hội vào tay tà thần.
Nên khuyên con ân cần thận trọng
Để mắt tai nghe ngóng trong ngoài
Xét mình sửa lỗi đổi sai
Kiểm tu nội bộ đừng ai lỗi lầm.
Giữa Lưỡng Đài tâm tâm tương khế
Cấp thừa hành trực hệ tương y
Dưới trên khước bác điều chi
Vui nghe cái thiện tương tùy thông lưu.
Người quân tử vô ưu vô lự
Đứa tiểu nhơn sinh sự sự sinh
Tiếp thu tôn trọng ý lành
Bất câu phải trái tu hành bao dung.
Hiệp Thiên Đài, Cửu Trùng, Bát Quái
Tạng Như Lai phát khải Tam Kỳ
Mười phương ngưỡng hội quy y
Vô vi giải thoát, hữu vi đại đồng.
Thể Tướng Dụng Phật tông, Nho, Đạo
Tinh Khí Thần pháp bảo hóa thân
Cao Đài thị hiện tại trần
Như Dịch vô thể, như Thần vô phương.
Thần diệu dụng khó lường đón nổi
Dịch tác vi biến đổi khôn lường
Rưới ban pháp dược tình thương
Khai cơ giáng điển mười phương đồng thời.
Không riêng chi ở nơi giáo sở
Mà y nhiên một cỡ giáo quyền
Thấy trong tất cả tâm điền
Khiến lòng tỉnh ngộ quy nguyên về Thầy.
Chuyển hướng đi Đông Tây cải thiện
Vận dụng nhiều phương tiện canh tân
Bao nhiêu nhánh nhóc tỉa lần
Cây to gốc lớn búa thần hạ sau.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Từ từ Thầy vẫn thiết tha
Trông cho con trẻ cải tà hồi tâm.
Tâm hanh Phục đến Lâm đến Thái
Nội ba dương âm ngoại tiêu lần
Phản tu trưởng dưỡng tinh thần
Có tu thì sẽ có phần dành cho.
Sao các con không lo không sợ
Mặc hư nên, hay dở coi thường
Bao lần đổ nát tình thương.
Hôm nay nơi đây Thầy mong mỏi mỗi con đoái thương sự nghiệp Trung Tông. Đừng vì cá nhân mà làm mất vẻ tôn nghiêm cơ cứu chuộc của Thầy ở nơi mỗi con. Nếu không khép mình trong khuôn đạo pháp, mà cứ theo sở dục làm cho lu mờ chánh pháp của Thầy, cửa Huyền Quan đóng lại là các con phá đạo. Cơ sở tâm pháp thì các con nên sợ, đừng dể duôi mà gây sự đen tối cho nội bộ. Bởi vậy Thầy nói: Dòi trong xương thứ dòi đáng sợ, gương Giuđa bán đợ con Thầy. Đạo hư là người đạo phá, chớ người ngoài không thể phá được.
Ngày chung niên sám hối
Bính Thân (2017)
PHẠM VĂN LIÊM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét