Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2021

TÁNH MẠNG CÔNG PHU

 Tý thời, đêm 01 tháng 5 năm Qúy Sửu  - Đại Đạo 47 (01.6.1973).

THI

KHỔNG học thế truyền lập đức Nhân,

THÁNH minh Lễ, Trí nhựt thời tân.

TIÊN thành Nghĩa hiệp trung hòa Tín,

 đệ phong nghi xuất xử Chân.

TÔN SƯ KHỔNG THÁNH mừng chư phận sự và đàn tiền.

Giờ nay Tôn Sư thừa lệnh Đấng CAO ĐÀI GIÁO CHỦ điểm truyền chơn pháp "Tánh Mạng Công Phu". Vậy miễn lễ đàn tiền tịnh tâm an tọa.

Con người có hai phần: Tánh và Mạng theo cơ diệu hiệp âm dương ngũ hành mà cấu tạo nên.

Tánh và Mạng có mối tương quan linh diệu.

- Tánh có Mạng mới lập.

- Mạng có Tánh mới thành.

Nói chung, nếu không biết Tánh biết Mạng tức chính mình không biết được mình.

Con người Hậu Thiên, Tánh Mạng bị thất chánh, lâm vào đường tội lỗi nên bị luân hồi triền miên chẳng dứt.

Nếu chẳng lo tu Tánh luyện Mạng thì hai thành phần này sẽ lần lần tán thất, cuối cùng mất cả Tánh lẫn Mạng, không trở lại được kiếp làm người.

- Tánh có Tiên Thiên Chơn Tánh và Hậu Thiên Sanh Tử Tánh.

- Mạng có Tiên Thiên Chơn Mạng và Hậu Thiên Khứ Lai Mạng.

 

- Có Hậu Thiên Tánh là do Càn thất chánh.

- Có Hậu Thiên Mạng là do Khôn thất chánh.

Chủ đích công phu tu Tánh luyện Mạng là phục hoàn Tiên Thiên Chân tánh mạng.

Công phu tu Tánh luyện Mạng phải tu luyện cả hai thành phần gọi là Tánh Mạng song tu.

Nếu chỉ tu Tánh mà không tu Mạng là mới tu phần âm chưa tu luyện phần dương.

Trong giới tu hành ngày nay, đa phần bị chứng bịnh cô thiên này, hoặc chỉ biết tu Tánh mà không tu Mạng, hoặc chỉ biết tu Mạng mà không tu Tánh, do đó ít kẻ thành công.

Cả Tánh lẫn Mạng Hậu Thiên đều có đủ hai thành phần âm dương.

- Người dương nhiều, âm ít thì trí tuệ tương đối sáng suốt, lành nhiều dữ ít.

- Người âm nhiều, dương ít thì trí tuệ kém, lành ít dữ nhiều.

 

- Con người Tiên Thiên Tánh vốn thuần Càn thuần dương gọi là Tánh bổn thiện.

- Còn Mạng thuần Khôn thuần âm Mạng cũng bổn thiện.
 

- Con người Hậu Thiên Tánh thuộc Ly Âm Hỏa nên Tánh bổn ác.

- Mạng Hậu Thiên thuộc Khảm Dương Thủy nên Mạng này cũng bổn ác.

 

- Tu là tu cái Tánh ly âm hỏa trở lại thành Càn như thuở Tiên Thiên.

- Luyện là luyện cái Mạng Khảm dương Thủy trở lại thành Khôn như thuở Tiên Thiên.
 

- Tu Tánh trước phải lo giải trừ chứng bịnh sân hận để cho chủ nhơn ông (Chơn Tâm) trở về.

- Tu Mạng trước phải lo đoạn dứt bịnh dâm loàn để cho Mạng căn kiên cố.

Chân pháp tu Tánh luyện Mạng là "chiết Khảm điền Ly" để cho "Càn Khôn định vị".

THI

Làm người phải biết lý nhân sanh,

Biết đến chân tri để thực hành.

Tánh ấy Thần quang minh diệu giác,

Mạng là Tinh Khí bản nguyên thanh.

Tánh nương chân Mạng mà linh mẫn.

Mạng hiệp tánh chân mới bảo thành.

Vì bởi mê mờ theo sống tục,

Nên lo hồi phục thể tinh anh.

THI BÀI

Công Thiền định chỉnh tu Tánh Mạng,

Lập Trung cơ khai sáng Thiên đồ.

Luyện rèn nung chất nhuận tô,

Chỉnh tu Thần Khí khởi hồ thân tâm.

Tu phải biết truy tầm cội rễ,

Ngoài thân tâm đâu thể rằng tu.

Đặt mình đúng chỗ công phu,

Tâm an Thần lạc hiệp phù lý chân.

Tâm là Tánh, là Thần chủ vị,

Mạng là Thân, là Khí viên thông.

Thân Tâm Tánh Mạng tương đồng,

Tánh tu Mạng lập, Mạng tùng Tánh khai.

Tánh Mạng ấy tuy hai mà một,

Mạng Tánh đồng chỗ tột chí Chân.

Tiên Thiên thể chất quy huờn,

Thần linh Khí hấp keo sơn chẳng rời.

Tâm, Tánh, Ý tịnh thời hư cực,

Động dụng truyền tìm lực thi công.

Tri năng trung chánh hòa đồng,

Diệu chân Tạo Hóa chuyển thông Mạng hành.

Mạng là thân, trưởng thành do Khí,

Khí Tiên Thiên tinh túy tịch nhiên.

Tinh dung, Khí mãn, Thần yên,

Não cơ giác hóa Mạng truyền nhuận thân.

Lý bổn sơ sanh nhân sanh Tánh,

Tánh Mạng đồng hiệp chánh linh căn.

Linh căn muôn vẽ sáng ngần,

Khí Thiên trụ lập, chủ phần nguyên hanh.

Lứa thành niên thuận hành biến thể,

Chuổi mộng trần nặng kế mưu sanh.

Lý chân chẳng biết học hành,

Chẳng phân hư thiệt tâm manh ngoại trì.

Tâm thất chánh, Tánh tùy tâm sử,

Tánh tâm đồng, thọ dự muôn phương.

Âm thần dẫn lối đưa đường,

Sắc, tài, danh, lợi tổn thương đức hiền.

Tâm tư dục đảo huyền cuộc sống,

Muôn nghiệp trần tự động khởi đoan.

Tâm sanh Tánh Mạng dấy loàn,

Theo chiều huyền hóa vào đàng đọa sa.

Một biến thái hỏa tà bừng cháy,

Tập Tánh truyền lần dấy tiêu hao.

Tục đoàn lục thất lộng trào,

Thuận hành sanh hóa biết bao cho vừa.

Sơ niệm khởi tiếp thừa vạn niệm,

Niệm niệm sanh loạn chiếm chân tâm.

Lần hồi Tánh Mạng toàn âm,

Linh quang mờ tối đọa trầm cảnh mê.

Ngày nhặt thúc đi về bóng xế,

Tuổi sống đời tính kể bao niên.

Trực nhìn Tánh Mạng không yên,

Tánh tham si muội, Mạng nguyên khô càn.

Hồi tưởng giấc kê vàng mộng điệp,

Nợ gia thân thừa tiếp kế truyền.

Ô hay! cho cái nghiệp duyên,

Là then đóng mở cơ huyền ảo minh.

Cuộc sanh tử trần tình giả hiệp,

Cửa tử sanh lịch kiếp trả vay.

Có vay, có trả bao ngày,

Siêu sanh liễu tử mấy ai tinh tường.

Tu luyện Đạo là phương giải thoát,

Là diệu cơ chuyển đạt phục nguơn.

Là cơ Tánh Mạng thuần chơn,

Song tu diệu hiệp nhị huờn nhứt gia.

Nay trường Đạo kỳ ba điểm hóa,

Máy Kiền Khôn mở khóa đưa đường.

Tôn Sư trách nhiệm đề cương,

Triển khai Tánh Mạng lập chương trình hành.

Công phu kỹ lưu thanh khử trược,

Đoạn niệm trần tâm được an nhiên.

Khí Thần hồi phục bổn nguyên,

Tánh chân thuần hóa, Mạng kiên cố thường.

Đạo Mạng tu dẫn đường Thánh Đức,

Là cội nguồn sanh lực Tiên Thiên.

Là cơ bí pháp chân truyền,

Phục căn vô lậu, chiết điền Khảm Ly.

Chân Tánh Mạng hiệp quy Chân Đạo,

Chân Đạo thành là tạo nên công.

Khí Thần ngưng tụ bên trong,

Diệu nhiên dung hóa, huyền đồng cơ trung.

Ấy là Tánh, Mạng khai thông.

THI

Tánh Mạng song tu khó biết thay,

Biết chăng đi nữa cũng chờ ngày,

Dương tiêu, âm trưởng, thân tâm phá,

Mãi mãi luân hồi trả với vay.

THI

Vay trả, trả vay cái nghiệp trần,

Suốt đời chồng chất nợ thêm cân.

Bởi đem Tánh, Mạng vào màng ảo,

Sớm định phương tu phục thể chân.

Đề tài Tánh - Mạng Song Tu đến đây đã hết.

Sau 20 phút sẽ tái cầu Huệ Tịnh chấp cơ, Tôn Sư ban ân chung.

Thăng...


Tái cầu:

THI

QUAN sát "tâm viên ý mã" mình,

ÂM thầm nhắc nhở bạn đồng sinh.

NHƯ hồi tưởng lại bao năm tháng,

LAI vãng nghiệp trần chịu nhục vinh.

HỰU

Vinh nhục nào ai rõ đoạn trường,

Tự mình mình biết, tự mình thương.

Xôn xao cõi tục mang phiền lụy,

Xạo xự lòng trần khổ nghiệp vương.

Đạo chánh không tên người lạc lối,

Đường tà có dạng khách tìm nương.

Chân kinh đã sẵn trong mình có,

Phục kiến chân tâm, chỉnh Đạo trường.

QUAN ÂM NHƯ LAI chào mừng chư Hiền đệ, miễn lễ, an tọa.

Giờ này Bần Đạo thừa lệnh Đức Chí Tôn lai đàn để cùng chư hiền giải bày đôi điểm trên con đường tu thân học Đạo.

Con người đang sống trong cõi đời Hạ nguơn này phải chịu nhiều gian lao thử thách. Kìa nợ tiền khiên oan trái! Kìa dục vọng dấy tràn! Thử hỏi tại vì đâu?

Chỉ vì con người mang kiếp sống Hậu Thiên, tâm chịu lấy hiện tượng Ly Âm Hỏa sanh sanh tử tử chẳng có lúc nào chấm dứt nên mãi triền miên chìm đắm trong sông mê bể khổ của dục tình, không tự tĩnh lấy mình. Nếu chúng sanh biết tự giải thoát cái lòng tham dục, giải thoát cái ý vị kỷ của mình thì con người tức khắc nhẹ nhàng thư thái.

Muốn vậy, chúng sanh phải biết tự xét lấy mình, rồi diệt bớt cái lòng ích kỷ, diệt bớt cái ngã tư tâm.

Làm sao diệt được lòng ích kỷ?

Chỉ có luyện được cái tâm vô kỷ đó thôi! Nếu lấy sự khắc chế bằng hình thức nào đó thì cũng chỉ là một sự chèn ép, nó còn có cơ hồi phục. Cũng vì vậy mà sự tu hành của chúng sanh ngày càng bị lu mờ, càng bị vấp phải cái bản ngã tư tâm không trói buộc, không giác ngộ được. Mà có giác ngộ, cũng chỉ lờ mờ trong đối tượng nhị nguyên.

Đạo Trời khai mở cốt để sửa đổi cái tâm phàm phu trở về cái tâm Thánh đức (Hậu Thiên phục chuyển Tiên Thiên). Cũng do cái tâm phàm tục mà nhân loại điên đảo. Cũng vì sự sống danh lợi mà con người mãi sa đọa.

Ôi thôi thôi! lòng người đã đen bạc, tình người lại nhạt phai thì cõi đời lấy chi làm mục đích? người tu hành lấy chi làm cứu cánh?

Đa phần chúng sanh đã và đang vấp phải căn bịnh nặng nề, cái lòng vị kỷ, bản ngã tư tâm. Chưa đạt đến chỗ vị tha, hòa đồng với mọi người, cho nên niềm tin tuyệt đối nơi Thượng Đế cũng bị hao mòn. Giá trị tối linh của con người cũng vì đó mà phôi pha.

Đạo là chi? mà Đời là chi? Đạo, Đời tuy hai mà một. Đời với Đạo tuy một mà hai. Bởi thế chúng sanh nào có khác chúng sanh? Tất cả đều mang một hình hài như nhau, đều có một tâm niệm như nhau. Tại sao con người Thượng nguơn Thánh đức cái tâm từ lành hồn nhiên chất phát, mà con người Hạ nguơn lại nhiều mưu mô xảo quyệt? Có phải cũng vì cái bản ngã kết tập lâu đời mà có. Cũng vì cái nghiệp lực trái oan ràng buộc mà ra.

Trong khung cảnh Đời, Đạo muốn nên người Chí Đức phải Khắc kỷ tu tâm.

Làm sao là khắc kỷ? Lấy gì mà tu tâm?

- Kỷ muốn khắc phải "Thiểu tư quả dục".

- Tâm muốn tu phải "Kiến tố bảo phát".

Phải cởi bỏ cái lớp trí thức giả tạo bên ngoài để cho chơn tâm trọn vẹn hiển hiện nơi con người,

Một cuộc xoay vần của Tạo Hóa mấy ai hay? Thượng Đế đã cầm cân công lý không lẽ ngừng nghỉ? Vậy thì chúng sanh cũng phải tự mình giác ngộ cái bản tâm thanh tịnh của chính mình: ấy là Phật Tánh từ bi đã sẵn có trong mỗi một.

Đạo không khó mà khó ở lòng chúng sanh. Muốn thể hiện cái chân ý viên dung, phải tuần tự mà tiến hành. Thể hiện từ cái nhỏ, cái dễ nhất, cái gần nhất để đạt thành cái rộng rãi, lớn lao nhất và vô biên nhất. Chư chúng sanh khá tự xét lấy chứ đừng để cho ai xét mình.

Học Đạo là học những gì sẵn có trong ta, của ta. Tức là Thân và Tâm, hay gọi là Tánh và Mạng. Cái không phải của ta, tức ngoài Tánh - Mạng, là bàng môn tả đạo vậy!

Hởi chư Thiên ân! Chư chúng sanh! Hãy yên vui với cuộc sống của chính mình. Tự tại ung dung với lòng mình mà định cho mình một tâm chí bền vững, một tấm lòng quảng đại kiên trung. Mặc dầu bao cơn thử thách, chẳng qua đó là lò lửa để nung luyện cho hạt ngọc kim cương thêm sức sáng. Một câu tâm niệm, một đức chí thành cũng trọn vẹn, cũng dung dị không thua gì muôn kinh ngàn điển như chúng sanh khá hiểu.

THI BÀI

Đã mang lấy mảnh hình hài,

Đất Trời dung hiệp, tam tài tạo nên.

Ngũ hành sanh khắc đôi bên,

Âm dương nhị thể ấy nền Thiên Luân.

Làm người phải chịu gian truân,

Lắm cơn thử thách, lắm lần hiểm nguy.

Rèn lòng Nho sĩ Tam Kỳ,

Có cơ thăng giáng, có khi giũa mài.

Đầu hôm cho chí ban mai,

Lập trường đạo đức không sai tấc lòng.

Chuyển cơ cứu khổ ngoài trong,

Làm tròn Thiên Mệnh mới mong đạt thành.

Đêm khuya lời dạy tu hành,

Giữ tâm thanh tịnh đức lành noi theo.

Thương đời trong cảnh vàng thau,

Thương người đạo đức trước sau vẹn toàn.

Mãn đàn ân điển bố ban,

Cùng chư sanh chúng đôi hàng nhủ khuyên.

Giờ lành điển chiếu ân Thiên,

Ban đồng sanh chúng trường Tiên hiệp thành.

Thăng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides