Đàn tại gia Truyện
Ngày 16-5-Bính Thân, Ngọ thời (24-6-56)
Phò loan : Tượng, Lệ
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG Thầy mừng các con,
Thầy trao cho các con một Cơ Đạo trong ấy có nội dung và ngoại dung. Các con phải rán giữ gìn chớ cho sai lạc. Vì một Cơ Đại Đạo để cứu vớt những Nguyên Căn quy hồi cựu vị. Xác Thầy, Thầy không quản, miễn Thầy tạo cho nên Cơ Đạo là hết sức tối cần. Vậy con nào còn giữ thì rán giữ cho còn đến ngày con liễu rồi thì có người sau noi hậu tiến.
Con được vậy về nội dung tu hành luyện kỷ chẳng sót, chẳng sơ.
Nếu có sơ thì mau mau bổ khuyết lại mà bù cho đầy chỗ trũng.
Còn ngoại dung tuy hữu hình nhưng các con cũng đừng cho lạc dấu.
Được vậy thì chẳng uổng công Thầy dạy các con hằng ngày.
Các con phải lo công phu đầy đủ, công trình đừng sót. Hành Đạo đừng quên con là người tu theo bực Thượng Thừa. Đủ rồi con sẽ lo phổ hóa Đạo Thầy thì Thầy mới có mừng. Chớ con lo phổ hóa Đạo Thầy mà hạnh không giữ, luyện Đạo cũng không, rồi công trình bỏ láng, thử nghĩ sao con?
Vẹn tròn bốn buổi chẳng sơ sai,
Cẩn kỹ nào quên lỡ một vài.
Sơ sót bực lòng mau bổ khuyết,
Cho đầy Tam Bửu cũng là hay.
Hay không con hiểu Đạo Thầy khai,
Chưa vững thì thôi cứ tập hoài.
Ai mượn rằng đây kinh phép diệu,
Đạo không Đức chẳng ấy là oai.
Thầy rất từ bi không nỡ kêu con mà chỉ rõ chỗ không hay. Thầy rất thương các con, vì Thầy đã đi trước rồi. Thầy đã gặp biết bao cảnh khó đứng khôn ngồi, khom lưng mà chịu. Ngày nay tạo nên một nền Đạo mà dạy các con và thường giáng điển gián tiếp nhắc nhở con luôn luôn. Nào cạm bẫy của đời, đâu là cơ sai Đạo? Nhưng các con không đi cho đúng dấu chơn Thầy, cứ thò tay thò chơn, nhưng Thầy không nỡ kêu con mà dạy.
Nhưng Cơ Đạo tuần huờn tự nhiên phải đến. Hễ đến thì con phải chịu, là phép công bình, chớ Thầy thì rất từ bi không nỡ hạ lịnh. Các con nên hiểu, hễ ló chơn ló tay phải bị muỗi cắn, hoặc phải phỏng lửa, đạp đinh là lẽ cố nhiên vậy.
Dạy một con cho tròn khuôn Đạo,
Quản công Thầy ngược tráo cho xuôi.
Thương con lòng rất bùi ngùi,
Nỡ đâu hạ lịnh ngọt bùi dạy thêm.
Sửa lòng con cứng hóa mềm,
Một con hư bẩn cũng quên lối về.
Thăm chừng dẫn dắt không quên,
Hở đâu che đó vẫn bền lòng Cha.
Mãi trui cho cứng thép già,
Cho thành một vật xem qua toại lòng.
Đây là cửa Đạo trắng trong,
Nguyên Nhơn có sẵn động lòng ước mơ.
Đây là một bức Đồ thơ,
Giữ gìn hậu kế một tờ đó thôi.
Đắng cay con chịu đủ rồi,
Ham chi mà bán cao ngôi mà gì?
Công Thầy cùng trẻ đồng đi,
Còn ai con nghĩ sợ chi bung thùa.
Giữ tròn dầu chát hay chua,
Của Thầy con giữ như rùa thụt vô.
Buồn xem lại bổn Đồ Thơ,
Vui lòng toại bấy một Cơ vẹn toàn.
Đặng vầy chẳng uổng Thầy ban,
Kinh luân thao lược một trang anh tài.
Thầy ban bồ đào các con. Thăng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét