Đàn tại gia Tri
Ngày 1-6-Bính Thân (7-7-56), Ngọ thời.
Phò Loan: Tượng, Lệ
CAO là luyện kỷ, Đức hằng trau,
ĐÀI thượng thường lui phỉ nguyện nào.
TIÊN phẩm sẵn dành phong sĩ đoạt,
ÔNG Thầy tuyển độ thật là cao.
Thầy mừng các con,
Thầy hoan hỉ mà dạy các con Tại Minh, rồi mới Minh Đức.
Minh Đức được mới có Tân Dân.
Đạo Thầy trước lo chánh kỷ. Con được chánh kỷ thì tự nhiên có hóa nhơn. Đạo không bao giờ đi chung với Đời. Đời thì cứ vòng quanh lẩn quẩn.
Đạo thì các con rán lo giải thoát.
Ngày đêm cứ lo giải thoát thì tự nhiên con sẽ đặng toại ý.
Nếu con không có bánh ăn thì làm sao mà con bớt một phần của con ăn mà giúp người hậu tấn.
Trường sanh là phép Diệu Huyền,
Con nào hứng cảnh tham thiền cùng Ta.
Nồi cơm giữ nước cho vừa,
Dày thưa cũng hỏng nhớ ngừa đừng quên.
Rồi công, con rán đắp nền,
Ngày giờ chẳng phí Đồ Thơ nghiệm cùng.
Giữ sao cho trọn Trung Dung,
Con đường thật khổ không phương khác nào.
Lần dò chơn bước thanh cao,
Có ngày cũng đến Động Đào mà vui.
Ai ai cũng mến ngọt bùi,
Đắng cay ai chịu ưa vui là thường.
Lần tay con tính cửu chương,
Chín chín tám mốt con đường người tu.
Ơn riêng thăng thưởng hiền nhu,
Vượt qua lằn mức thoát tù từ đây.
Bạn thân với Đạo của Thầy,
Thì con lạc thú giải khuây tấc lòng.
Biết rằng chẳng dễ tập “không”,
Nhưng mà cố gắng lòng “trong” có ngày.
Dễ thì Thầy chẳng độ ai,
Thế gian đâu có đến ngày nay đây.
Nhưng con cũng rán gương Thầy,
Ngày cùng cũng toại ý Thầy cũng vui.
ÚT, con là Út thì đời phải dài, nhưng con đã khổ đời nhiều thì con đừng quên Lục Tự.
Có niệm Lục Tự thì con mới khỏi rập đời.
Con ÚT thường lui học phép mầu,
Con đường có sẵn đã từ lâu.
Ẩn thân một chỗ sao rằng hiểu,
Một bước nhiệm mầu phép mới thâu.
ÚT nữ phái Thầy cho bài đó.
Mừng con con hưởng phép vô biên,
Đả tật còn chi đến buổi ghiền.
Thối hậu hiền nhơn là phẩm chất,
Tấn thì Tiên Phật tự nhiên con.
(vì hôm qua có trốn đi theo bạn nên mới bị rầy nặng)
Thầy ban ơn chung. Thăng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét