LUYỆN SAO TÁNH CỨNG NHƯ ĐỒNG
Đàn Đa Kao
Ngày 3-12-Ất Mùi (15-1-56)
Phò Loan: Tượng, Lệ
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG Thầy mừng các con,
THI
Quỳnh Tương hằng bữa thưởng luân phiên,
Ngắm thế cười hoa há tưởng thiền.
Cạm bẫy chờ người riêng trái chủ,
Đành nghe chuông kệ hưởng Ân Thiên.
Thiên phong ẩn sĩ đoạt hường tâm,
Chước quỷ ngừa chơn kẻo bị lầm.
Cảm thấy người tu lòng trắc ẩn,
Đời thâm thường lẽ mựa sâu tầm.
Tầm lên đảnh thật cao mới thấy,
Kìa dưới triền nước chảy theo khuôn.
Đã trong không cuộc một tuồng,
Làm sao con hiểu chỗ truông vắng người.
Các con năng giữ mình, nếu sơ phải phí công. Đường qua bỉ ngạn còn xa mà đời vẫn không quên cám dỗ các con, vì các con là người mộ Đạo thiện tâm, đời đâu nỡ bỏ, vì đó mà các con phải chịu lăn lóc trong cảnh đau lòng lúc qua Tây Phương lễ Phật.
Bao năm nhằn nhọc tuyết sương,
Đường xa thăm thẳm Tây Phương còn dài.
Hằng ngày nhớ cảnh Bồng Lai,
Đêm đêm du ngoại Thiên Thai thăm chừng.
Bước chân liền bước chớ ngừng,
Dòm chừng trễ nải trời hừng ánh dương.
Cà Sa nhớ mặc lễ đường,
Đừng quên khuôn phép văn chương gội nhuần.
Khánh vàng trỗi giọng khâm tuân,
Bít tai kẻ hậu chúc mừng mà nguy.
Chia hai ranh giới biên thùy,
Đông Tây đôi nẻo phi phi vân trường.
Bụi trần nào rõ như thường,
Nếu người thấy được Tây Phương bên hè.
Con ve chỉ biết con ve,
Nắng hè biết rõ nhớ vè chơn ngôn.
Phận anh canh giữ trại đồn,
Bao nhiêu đều gởi sanh tồn hư vong.
Luyện sao tánh cứng như đồng,
Ngọt lời không chuyển lòng không còn lòng.
TẬP NHÀN ẮT PHẢI CÓ NHÀN
Đàn tại gia Truyện
Ngày17-12-Ất Mùi (29-1-56) Giờ Ngọ
Phò cơ: Tượng, Lệ
CAO ĐÀI GIÁO CHỦ Thầy mừng các con nam nữ,
THI
Tập nhàn ắt phải có nhàn,
Bần thanh an phận bần thanh mỗi ngày.
Vui với Đạo khó bày, khó tỏ,
Gương Phật Tiên thấy đó mà không.
Mãi vui với thất tập rồng,
Quanh co dò kỹ dẫn rồng kỹ cho,
Kinh Vô tự ba pho nghĩa lý.
Nhàn ngoài khơi tâm trí không nhàn,
Ngày giờ bận rộn nào an,
Thầm đêm còn tính mãi toàn không chung.
Mùi Đạo Chơn người thuần dương tỏ,
Coi như thường nào có khác chi.
Một mai cũng vẫn chịu lì,
Mà vui chánh kỷ không chi bận lòng.
Còn đời gặp đường thông thuận gió,
Rồng gặp mây ai có dè không.
Có khi gặp sự dị đồng,
Mất ăn chẳng ngủ rối lòng như tơ.
Con níu đặng cũng nhờ duyên trước,
Nhờ Chơn Kinh con được yên lòng.
Cứ lần mà tập Chơn Không,
Bến đò Thầy sẵn cấp rồng đưa sang.
Thưởng ban đệ tử hai hàng,
Bồ đào ân tứ lên thang lần lần.
Lần theo Bát Chánh với Chơn Kinh,
Mãi đến Lôi Âm tập sửa mình,
Lễ phục trang hoàng theo kiểu mẫu,
Phước lành bao phủ thấy điềm linh.
Thăng.
TẬP SỬA CHO TRỌN LÀNH, SIÊNG CẦN TU KỶ
Đàn Đa Kao
Ngày Mồng Một tháng Giêng Bính Thân (12-2-56)
Phò Cơ: Tượng, Lệ
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ TIÊN ÔNG Thầy mừng các con,
Xuân Bính Thân Thầy giáng đàn ban bố cho các con hồng ân hưởng nhuận, tập sửa cho trọn lành, siêng cần tu kỷ, lánh chỗ thị phi.
Đời mãi bận lòng đeo sầu càng nặng. Hễ phép Đạo tấn thì đời phải lui. Thân đời thì Đạo phải huỡn. Càng huỡn càng thưa hoài, đời lẫn vẫn không hay.
Biết bao giờ các con mới sạch bụi.
THI:
Tân Xuân CAO thưởng Đạo mùi hương,
Đại chí ĐÀI trung thiếu phước nhường.
Dễ đặng TIÊN ngôi người chẳng khổ,
Trải qua ÔNG đắc hiệp Quỳnh Tương.
Tương dưa là gốc kẻ hiền lương,
Lương vị nhọc nhằn bận chí vương.
Vương vấn sao rằng vai vuông nhẹ,
Nhẹ nhè con để gẫm nồi lương.
BÀI:
Giữa đêm xe giá Bửu Đàn,
Chứng minh đệ tử hai hàng nữ nam.
Bính Thân Xuân Thầy ban tứ huệ,
Phép Đề hồ phổ tế châu lưu.
Dày công thường dẫn mà sưu,
Phỉ nguyền một thuở áo trừu càng xinh.
Đừng sót vị con rình mãi gặp,
Một đôi khi xuất nhập không thường.
Đầu đề con giữ kỷ cương,
Ơn riêng riêng tặng khó lường nghe con.
Hương trầm phát theo lòn khuôn cánh,
Phất phưởng mùi khó sánh trầm hương.
Mãn mê ơn mọn cho tường,
Dày công kỷ luyện âm dương phản huyền.
Xuân có thuở có chừng nó đến,
Đạo mãi Xuân không bến, không bờ.
Dễ đâu con trẻ thờ ơ,
Không công mà gặp, không ngờ mà nên.
Rán con Đạo cả siêng bền,
Thầy đưa tay rước con nên với nào.
Thầy ban đại ân các con,
Xuân Bính Thân xa trần gần Đạo.
Thăng.
TU SAO CÒN TẠI THẾ MÀ LÒNG CON VƯỢT HẲN CÕI TRỜI
Đàn tại gia Truyện
Ngày 1-1 Bính Thân, Ngọ Thời (12-2-56)
Phò Cơ: Tượng, Lệ
CAO THƯỢNG THẦN TIÊN Thầy mừng các con nam nữ lưỡng phái,
Đạo Vàng CAO hứng lúc tam canh,
Phỉ nguyện ĐÀI vân nhẹ gót lành.
Cực bấy TIÊN ngôi cam phận chịu,
Cỡi rồng ÔNG tặng dẫn lần thanh.
Thanh nhờ trược mới rành thanh chẳng,
Tạm nơi ô lòng hẳn khác thường.
Ngậm cười dưỡng xác bằng tương,
Miễn sao toại nguyện biết đường mà thôi.
Ngày Nguơn Tiêu Thầy giáng đàn ban bố đại ân, các con gội nhuần đầu Xuân Bính Thân tu hành mau thoát ly khổ, toại hưởng lối bần thanh của Thầy trao cho các con vậy. Tu sao còn tại thế mà lòng con vượt hẳn cửa Trời đã sắp sẵn cho người đời. Vậy mới không uổng mỗi ngày kinh luyện.
Mừng con trẻ Đồ Thơ vẹn giữ,
Ngày luôn đêm vẫn cứ xoay vần.
Nặng lo cho cái xác thân,
Tập rèn lối trước canh tân khó vời.
Ngó ngoài coi dễ như chơi,
Nào ai rõ thấu sáng ngời hằng trau.
Mãi lo ngăn đón gai rào,
Vườn thanh há dễ phá rào mà vô.
Ơn Thầy con giữ đầy hồ,
Chờ khi nguyện đã nhờ Đồ mà phi.
Vui thay vẫn chịu như lì,
Đủ mưu thử đặng còn chi toại lòng.
Vẫn đầy vật chất mà không,
Thương con Thầy sẵn ân cần không quên.
Chẳng qua chí cả được bền,
Đường xa thăm thẳm tuổi tên rõ ràng.
Mãi đào cho thấy hang ngang,
Tới lui cùng bạn hai đàng luyến nhau.
Mãi vui uống rượu Bồ đào,
Ân tình đã thấm vườn đào chung vui.
Thưởng xuân con tạm ngọt bùi,
Xuân trần cho trẻ lấp vùi xác đi.
DUNG: keo không đặng, (2 đồng sấp)
Đi đến Lôi Âm bái Phật Đài,
Quên mình mới hẳn được không sai.
Khó chi không dễ năng mà ngộ,
Trước mặt bên mình có mấy ai.
Các con đời vẫn mãi Xuân. Đúng ngày là có thăng trầm: đời vẫn..., con an phận thủ cà sa. Áo cà sa che con đủ kín. Thầy ban ơn lành cho các con chịu hưởng mà cứng rắn tinh thần.
Thăng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét