Đàn tại gia Truyện
Ngày 10-8-Nhâm Thìn (28-9-1952)
CAO ĐÀI TIÊN ÔNG, NGÔ ĐẠI TIÊN
Mừng Các Con
THI:
Cao thấp khuyên con gắng chí dò,
Đài Linh ghi chép nhỏ cùng to,
Tiên phàm cũng chịu đều nhơn quả,
Ông Phật còn vương, phải chịu trò.
Các con, yểu minh, con nên hiểu, yểu minh là lúc con cần có, có yểu minh mới gần Thầy, nhưng cũng phải cho lưu thanh khử trược, Đạo của Thầy dạy con là cần nhứt lưu thanh khử trược. Yểu yểu minh minh khi nào cần, phải cần.
Đạo của Thầy dạy con, con cần siêng mà ngụ ý Đạo mà hiểu, còn Thầy dạy là dạy các con đừng quá tin Thánh Giáo mà ngày kia phải buồn. Thầy dùng cơ bút nhắc nhở con thôi. Thầy không bao giờ đặt ra mà ép con hải cuối đầu, tự con hiểu Đạo rồi, con sẽ đặt mình con ở nhằm địa vị nào mà giúp Thầy, giúp Thầy là lo tu, không biểu các con phải độ người, Thầy cần các con noi Thầy cứ lo tu là có công với Đạo với đời.
BÀI :
Các con chịu cực với Thầy,
Ép mình tu kỷ, lặng khuây sự đời.
Ngày bốn buổi lo đời với Đạo,
Cũng khổ rồi khó dạo nghe con.
Phải siêng, phải mót, phải bòn,
Là công với Đạo, dặn còn đường đi.
Nổi đời con đã chịu lỳ,
Là con tưởng Đạo mà đi về Thầy.
Dở hay cũng một Thầy một Đạo,
Con thương Thầy đừng tạo đường kia.
Không cần con phải trau tria,
Bề ngoài Thầy sẳn phân chia đã rồi.
Yểu minh con cứ lo ngồi,
Trược thanh con gắng an ngôi vị phần.
Các con hiểu, hành Đạo là cực nhọc mà các con chịu ép mình, chư Thần cũng cảm huống là Thầy, nên Thầy không đặt con vào địa vị nào cả. Các con bị khảo là tại nơi con; phải con ngồi suy nghĩ lấy phận, mà vẽ lên vách một đường thật ngay về Thầy rồi còn cong lên cong xuống là lúc con đụng chạm với đời, rồi bánh xe nhân quả nó cứ lăn tròn theo đường lên xuống mà thưởng con hay phạt con. Thầy không bao giờ thương ghét, mau lâu về Thầy là tại nơi con, ngày con mãn thế là đường ngay đường cong con trả hết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét