TÝ THỜI :
Chuột kêu tý túc rộn bên màng,
Phưởng phất Thần Quang trí tịnh an.
Hồ bắc ắc soi tâm phẳng lặng,
Gội nhuần cơ thể giấc nam sang.
NGỌ THỜI :
Bước đường vó ngựa tiếng bôn phiêu,
Tiền hậu khai môn quá Thượng Kiều.
Hậu cửu, tiền tam qui bổn vị.
Tương đồng phưởng phất giấc hoàng liêu.
MẸO THỜI :
Mèo ngao trước ngõ tiếng thon von,
Phưởng phất mùi hương bóng lửa tròn.
Đôi nhãn định Thần nhìn yến tủa,
Dùng dằng Bạch Hổ trở về non.
DẬU THỜI :
Chao chát tiếng gà trống điểm không,
Quày chân trở lại cảnh thiên phòng.
Trăng chiếu một vừng nên sáng rỡ,
Cung Thần tay chuyển xạ cho thông.
HỌC ĐẠO :
Người luyện đạo ngày đêm an nghỉ,
Với công phu học kỷ tứ thời.
Một vùng Trời đất vơi vơi,
Âm dương hiệp nhứt sáng ngời như gương.
Ngồi một chỗ bốn phương phẳng lặng,
Lắng lòng nghe cho hẳn vòng châu.
Tự nhiên phát khởi nhiệm mầu,
Nhứt dương sơ động vận thâu đơn thành.
Thuốc tam phẩm đạo lành rất quý,
Võ văn phanh chưng kỷ đạo Trời.
Đem vào Bát Quái đôi nơi,
Chờ khi lên Đảnh cửa Trời mở ra.
Xuất Xá Lợi Ta-bà ngang dọc,
Sớm đầu non, bệ Ngọc chầu Cha.
Chiều thì dạo cảnh thăng hà,
Cung Tiên, cửa Phật vào ra tươi cười.
ĐẠO THI :
Từ bi bác ái đã đầy lòng,
Xuất thế độ người, đạo phổ thông.
Tiếp dẫn lương hiền nhờ chánh pháp,
Nhảy qua tứ khổ bởi lòng Không.
Đạo Trời đã lộ đường chơn chánh,
Lánh tục đừng lay chí bá tòng.
Danh lợi sương mù trên ngọn cỏ,
Xác thân tuy có cũng hườn không.
BÀI :
Xem lịch sử Tiền Hiền cổ Thánh,
Biết bao nhiêu khổ hạnh tham cầu.
Đạo mầu rộng lớn cao sâu,
Thông minh tài trí khó hầu tầm ra.
Kính lời khuyên hết gần xa,
Biết nghe chí đạo nghĩ mà thương ôi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét