Thánh Thất Nam Trung Hòa, ngày 27-7nh-ĐĐ.13 Mậu Dần (20-9-1938)
LONG NỮ ĐỒNG TỬ, chào chư vị, khá nghiêm Đàn trật tự, đâu đó an bài, tiếp lịnh LÝ GIÁO TÔNG. Ta chào lui.
TIẾP ĐIỂN
THI
Vườn thu rảo bước hướng đêm thanh,
Hớn hở quỳnh hoa trổ mấy cành;
Cảnh thú người vui tin báu đến,
Tiên đàn thi bút lúc tam canh.
TRƯỜNG CANH THÁI BẠCH, chào chư Hiền đệ, chư chúng sanh.
Giờ nầy Lão lại đây dạy cho các Hiền rõ rằng: Theo thời kỳ Tôn giáo hiện tại, thiết thực là các tay lãnh tụ trong Đạo cần nhất phải lo hòa hiệp trước cùng nhau cho thân mật dù kẻ chân trời người góc bể cũng phải chiều lòng mà qui phục cho đặng thì cơ Đạo mới có mòi phát hiện ra thực tế, hữu ích với đời đương buổi canh tân, còn về phần nhơn sanh cần nơi chí hướng phải cương quyết nghĩa là phải vẹn giữ một lòng tin Đạo thờ THẦY, anh em cùng nhau kết tình tương thân tương ái, như đám kiến kéo thây con cào cào, nhờ đông sức mà đắp thành non lớn. Vậy mỗi sự chi chi cũng nhờ nơi chúng kiến, bước tu hành cũng phải đồng tâm sau trước nương nhờ mà đi đến chỗ đại đồng Tôn giáo.
Ôi! Nhơn sanh ôi! Kíp cháy mày phỏng trán, người có biết chăng người thế gian như cành hoa tươi gẫm mấy thuở phù vân tán tụ. Nhơn sanh đâu có rõ đáy giếng ếch trông trời, có nào hay sét đánh bên tai, nước tràn ngập cổ.
Ôi! Họa kề sắp đến, cuộc đao binh thủy hỏa điêu tàn. Ôi! Người mãi rồi người chớ thở than chẳng biết chi đạo đức tinh thần cũng không toan chi thời cuộc. Vậy chúng sanh khá biết mà sửa mình.
THI
Nhân loại than ôi kiếp khổ nàn!
Cũng vì thời cuộc biến thương tang;
Một mai sắp đến cơ thành bại,
Thảm thảm tàn linh khó thở than!
Lão dạy từ đây mỗi Thánh Thất phải giảng luật Đạo cho rành rẽ, đặng cho chúng sanh noi đó mà thi hành. Còn về phần các Hướng đạo hoặc các hành sự nơi Ban Cai Quản thì phận sự đã ban đặt đều phải thực thụ thi hành chẳng nên để vậy như xưa. Đó là trách nhiệm của kẻ hành sự và Tín đồ.
BÀI
Đêm thu cầm bút vẽ vời,
Tả ra cái cảnh trò đời thử coi.
Hỡi nhơn sanh thiệt thòi chi bấy!
Kiếp chưa vui chỉ thấy đeo sầu;
Phước đâu mà họa là đâu,
Cớ sao Trụ tán, hưng Châu cũng kỳ!
Ai đã trí phải tri thời cuộc,
Ai đã tường rõ chút nhơn tâm;
Trụ xưa vô Đạo đã nhầm,
Thành Thang một mối ai cầm cho xong.
Ai là kẻ tiên phong đạo cốt,
Ai là người thưa thốt lòng ngay;
Biết ai dở, biết ai hay,
Ai trong xã hội, ai ngoài ngũ luân!
Ai vì bởi nhơn quần xiêu đổ,
Ai vì đời chịu khổ với đời?
Ai câu sông Vị đợi thời?
Ai ngồi Bàn Thạch trông đời Thánh Vương?
Thời vận thế mà cương quyết thế,
Chí trung trinh dâu bể còn ghi;
Bởi nơi cương quyết kiên trì,
Bởi nơi nhẫn nại sau thì mới nên.
Người đời nay phải bền chí cả,
Dẫu chi chi cũng chả sai lòng;
Mặc tình xong với không xong,
Nam nhi quyết đạt thành công mới là.
Hỡi nhơn sanh đời đà xoay trở,
Trở hóa ra cái dở dang này;
Người ơi người hỡi có hay!
Hay rằng đạo đức có ngày phục hưng.
Tu thân để giữ thân cho trọn,
Tu là tu chớ chẳng mơ hồ;
Tu hành sẵn có qui mô,
Tề gia tự lập Hớn Hồ mặc ai.
Ai có rõ CAO ĐÀI cứu thế?
Ai có hay NGỌC ĐẾ giáng trần?
Ai ai cũng một nhơn thân,
Ai ai cũng có một phần chịu chung.
Cuộc thế chuyển não nùng lắm nỗi!
Cảnh thương tang thay đổi lạ lùng;
Ngày nào Đạo giáo Bắc Trung,
Nam qui phục nhứt nhơn tùng Thiên cơ.
Dở kỷ sử một tờ một thảm,
Đoái tàn linh một đám một than!
Lấy chi chống vững miếu đàn,
Lấy chi thế giới vạn bang hiệp hòa?
Lấy võ lực đời đà xạo xự,
Lấy binh cơ thập tử nhất sinh;
Bằng đem đạo đức hòa bình,
Một điều khó nỗi kẻ tin người ngờ.
Ôi! Đời ôi! Thiên cơ sắp đến,
Khen Nam bang vận mệnh còn nhờ;
Nhờ nơi đạo đức bến bờ,
Nhờ nơi nhơn sự Thiên cơ hiệp hòa.
Thảm một nỗi LONG HOA sắp tới,
Thảm sanh linh còn hỡi chi chi!
Ai hay Đại Đạo Tam Kỳ,
Ai hay Âu Mỹ Úc Phi hòa bình!
Nghe mà cười mà kinh mà sợ,
Nghe mà than mà lỡ nhịp than;
Nhơn sanh lắm nỗi mơ màng,
Trong Đàn còn nhớ ngoài Đàn đã quên!
HIỂN! Hiền đệ chí bền quyết lấy,
Theo Hiền đâu Lão thấy đành rằng;
Việc gì cũng đáng ngợi khen,
Thêm ban Hành sự ai tăng giảm gì.
Thêm thập nhị chia y đặng đó,
Vì nhơn sanh còn khó nỗi bàn;
Những tên Hiền sắp bên Nam,
Trong Ban Cai Quản vậy làm cũng xong.
Thôi hãy chậm chặt lòng chờ đợi,
Đợi đến ngày rồi hỡi thi hành;
Giờ nay qui phục nhơn sanh,
Tam Quan Bình Định khởi hành cho y.
Còn những việc chi chi Lão dặn,
Đều tùy thời mà chẳng quá bôn;
Quá vui sẽ có quá buồn,
Quá hay thì thấy có nguồn dở ra!
Hiền đệ rán lo mà phận sự,
Sự của Hiền còn giữ cho in;
Tin phòng, phòng cũng nên tin,
Chẳng đành gặp việc bất bình mà lui.
Hiền đệ ơi! Ngậm ngùi lắm lúc,
Lão dặn Hiền từ chút kỷ cang;
Sá chi một nỗi sầu than,
Mà Hiền cũng muốn liệu toan xin gì?
Có hay chi mà chi đồ đệ,
Hiền quyết xong việc để thi hành;
Tấm lòng vì bởi nhơn sanh,
Sanh ra cái kiếp âu đành nợ duyên.
Hiền cũng rõ Tửu Tiên là Lão,
Lão cũng vì nề não lắm phen;
Thế gian lắm nợ tiền căn,
Hễ vương thì dính khó khăn lắm Hiền !
Thiên tử oán hạ thuyền bất đáo,
Tửu mà làm cho Lão phải không;
Hiền ơi! Sắp phải lo xong!
Xong là vẹn lấy một lòng cho thanh.
Chí quyết độ quần sanh biết Đạo,
Việc khó khăn có Lão dạy bày;
Mựa lòng chớ có đơn sai,
Công cao thì quả đến ngày cũng cao.
Thôi, Lão chào lui./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét