THI
Cõi TRẦN vay trả, trả rồi vay,
Có chánh HƯNG thì ắt có tà;
Tà mị đổ xô nền Chánh pháp,
Can trường ĐẠO hữu khá gìn thay!
Tổng lý TRẦN HƯNG ĐẠO, Lão chào chư Thánh mạng, chư đạo hữu nam nữ.
THI
Đành cam gánh nặng bước đường xa.
Chi sá chông chênh mới gọi là.
Cao thấp đà toan cơ đạo tiến
Khá gìn tánh thiện mới gần CHA!
x
Gần CHA, CHA sẽ thưởng ân cho.
Tín nữ, Thiện nam, đắp một lò,
Nung nấu kiên tâm, bền chí vững
Có THẦY, có Lão sẽ âm phò!
Bước đường hiện tại rất chông chênh. Các Đạo tâm khá đại tịnh nghiêm đàn có đức Lý Giáo Tông giáng dạy nghe!
TIẾP ĐIỂN
THI
Thánh thót canh khuya, tiếng khẩn cầu,
Liên đài Tiên động, Lão truyền mau;
Cơ đàn lai báo Trần Hưng Đạo,
THÁI BẠCH TRƯỜNG CANH nại dãi dầu?
Lão chào chư Thánh mạng và toàn thể Đạo tâm.
Có lịnh THẦY ban, Lão đến nơi,
Bầu Trời Nam Việt lụy dầm rơi;
Thê lương cảnh huống thân đơn chiếc,
Lao lự nhơn sanh nỗi rã rời!
Xót bấy tố giông cơn xối xả,
Buồn cho thế sự cảnh chơi vơi!
Cái người nâng đỡ, ai người đỡ,
Cái khúc đạo đồng, khúc tả tơi!
BÀI
Mưa lơi rơi, ngoài hiên gió thổi,
Thất Trung An, đàn nội lạnh lùng!
Người người chi xiết hãi hùng!
Cái cơn điêu đứng, lao lung đến rồi.
Nỗi nhà đổ cha trôi, anh khổ,
Nỗi thân cô, em khó, chị buồn;
Nhìn người, người lụy dầm tuôn,
Cơn thê lương thế còn khôn nỗi gì!
Nỗi giặc đến, cơn nguy cũng đến,
Nỗi nước đau, đau quặn khúc lòng;
Nỗi người, nỗi thế long đong,
Nỗi cơn ma loạn, khó lòng yên vui.
Trông đạo hữu, người người xao xuyến,
Trông cơ đồ, anh bệnh, em đau;
Biết bao cảnh thế thảm sầu,
Biết bao nông nỗi, nhuộm màu tang thương!
Nỗi lao lự, can trường điên bái,
Nỗi phân vân, ai phải, ai không;
Nỗi lo thuyền Đạo bềnh bồng,
Nỗi lo thân thế khó lòng yên vui.
Chi xiết kể bùi ngùi, đau đớn,
Chi xiết lo cơn khốn hầu kề;
Ai người thức tỉnh cơn mê?
Ai người lo liệu mọi bề nguy nan!
Anh Hội Thánh, còn đang chạy vạy,
Em Giáo đồ sao khỏi thương đau?
Anh lo, em cũng cam sầu,
Anh buồn, em cũng mày châu khúc buồn!
Cơn ly tán , sầu tuôn nhặt thúc,
Lúc tang thương tiếng trúc bi ai;
Điêu linh, thân thế há nài,
Bệnh tình trối bệnh, mặc ai chẳng sờn.
Cũng đứng dậy thua hơn Đạo gánh,
Cũng hò reo, quyết tránh tơ đời;
Hiệp lòng, hiệp sức, chung vai,
Cái can trường vững, một hai gánh đồng!
Ta quyết liệt, tả xông hữu đột,
Ta kiên tâm, cùng thốt lời thề;
Đạo THẦY đến lúc tê mê,
Đạo nhà đến lúc bộn bề khổ đau!
Bệnh viện thấy người đau kẻ khóc,
Chỗ công, nông chi lóc lăn mình!
Ba anh thì một bệnh tình,
Ba anh đau có bọn mình giúp vui ...
Dầu lao lự, nhưng thôi giải khổ,
Dầu đau thương, còn chỗ sum vầy;
Dầu sao quyết một Đạo THẦY,
Dầu sao ta chẳng lung lay can trường.
Một nghị lực, ta bươn trổi tới,
Một khả năng, ta lội sóng cồn;
Bước đường nghiêng ngữa ta bôn,
Cái kiên tâm trước, với bền chí nay!
Dầu ai gọi, ai lay, ai khiến,
Dầu ai đem bày chuyện chánh, tà;
Một ta, ta quyết riêng ta,
Một ta vững chắc chánh, tà sẽ phân.
Gắng, cố gắng, lướt xông giông tố,
Toan, quyết toan, thổ lộ can trường;
Đạo nhà chung chịu lao lung,
Đạo nhà chung sớt hãi hùng một khi.
Mặc kẻ chê, người nghi chánh tín,
Mặc ai tà, ai biện khéo khôn;
Óc ta còn có tơ đờn,
Tâm ta còn có Hồng ân phủ đầy.
Thân có khó, ta thì chịu khó,
Chí có lay, ta có ơn THẦY;
Tung hoành Nam, Bắc, Đông, Tây,
Bình sinh một thuở, có ngày nên công.
Đạo gần thành, quỷ không chừa khảo,
Đạo gần nên, ma dạo coi đời;
Ai hay, ai dở, ai người,
Một lòng son sắt, một đời trung kiên ....
Đó, tà khởi, chánh hưng là đó!
Kìa hỡi ai! Tâm chí kiên trinh;
Ấy cơ Đạo tiến lần lên,
Ấy cơ Đạo sắp quảng truyền năm Châu.
Hết sóng gió, phong ba, bể lặn,
Hết tố giông, Trời nắng chói lòa;
Gội nhuần dưới bóng THẦY Cha,
Cơn vui, vui ấy, ấy là vui luôn!
Cơn nước lửa, sầu tuôn mấy độ,
Lúc dân khôn, hết chỗ ngu hèn;
Cùng đời, ta lấn, ta chen,
Cùng người, ta một lòng hăng vì THẦY.
Đạo cũng sắp đến ngày thành tựu,
Đời cũng gần đến chỗ thái lai;
Hòa bình, hạnh phúc, một mai,
Cái gan chí vững, một hai không sờn.
Sẵn dưới bóng Hồng ân tế độ,
Ta vui vầy, tìm chỗ nghỉ ngơi;
Súng gươm cũng sẽ do Trời,
Thịnh, suy, cũng sẽ từ nơi vô hình.
Cũng đoàn tụ, kết thành đạo khối,
Lúc tai nàn, ta trổi hy sinh;
Một lòng thanh bạch, trung trinh,
Một lòng son sắt, Thiên đình chung vui.
Long Hoa còn đợi ít người,
Long Hoa còn chịu, tơi bời mới nên ...!
Đạo tâm ôi! Ngày giờ nầy Tổ quốc đang chịu cơn sóng gió. Đạo THẦY đành phải lúc chông chênh! Cái cơn khảo đảo nầy không chừa một Đạo tâm nào trên bước đường trì thủ. Cơ xáo trộn sẽ không chừa một chỗ nào, để thử thách cái nghị lực trầm hùng, cái can trường bền vững của từng Giáo hội các em ạ!
Đời Đạo bơ vơ, thân phiêu bạt,
Bọn mày râu bia tạc nên danh.
Đó dạ trung kiên, đó cơ Đạo tiến! Các em phải chịu tang thương, nhưng rồi sẽ còn bị tang thương nữa! Gắng chịu qua khúc lao lung, Vô hình đã có trì hộ. Các em sẽ được chung vui trong ngày Long Hoa đại hội, nếu đạo đức vững bền! Ngày đó sẽ cho các em được vui sướng nhìn lại ngày qua ấy là ngày nay đó các em ạ! Gắng kiên tâm, quyết trì chí. Trời còn, Đất còn, Người cũng vẫn còn! Đấng xanh xanh còn đó, dải trắng trắng còn đây, đàn đạo hữu vẫn còn bên đấng Cha lành an ủi! Hội Thánh còn, Thánh Thất còn, tín đồ ắt cũng không lay câu đạo lý. Các em gắng nghe lời! Hội Thánh còn đang mong mỏi nơi các em một dây liên lạc vững bền đó! Nội tình củng cố, chư Phật, Tiên, Thánh, Thần luôn luôn phò trì dẫn dắt kẻ thiện căn một lòng vì chánh tín.
Đạo Đời đã gánh lấy thân cô,
Phải quyết đua chen bớ Giáo đồ!
Các em ạ! Lúc này, kẻ chánh tín bề trong rất ít, mà bề ngoài là đặc khối đấy, các em phải giữ gìn.
Thôi! Lão không muốn nói nhiều. Các em sẽ lo nghĩ lấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét