Thánh Tịnh Thanh Quang, ngày 25-01-ĐĐ.13 Mậu Dần (24-02-1938)
THI
LONG Vân đệ bát sắp bày ra,
NỮ phái đành đâu chẳng hiểu mà;
ĐỒNG tá điển quang Đàn nội báo,
TỬ hồi phục mạng trước Liên Tòa.
Chào chư Thiên mạng, chư Tín nữ, khá thành tâm tiếp lịnh Bồ Tát. Ta lui.
THI
QUAN cảnh trần gian thấy khổ a,
ÂM thinh truyền tỉnh giấc Nam kha;
BỒ đoàn triêu tịch tâm vô định,
TÁT hóa kim thân thử trác ma.
Cười! Bần Nữ chào chư Thiên ân, Bần Nữ ban ơn chư Tín nữ. Từ bấy lâu nay, ngày qua tháng lại, lần kể thử cơ Đạo đã đến 13 năm Long Vân đã đệ bát hội. Ôi! Vậy thì ngày thế cùng tiêu tận, gẫm lại có bao lâu, vậy mà các Tín nữ lẽ đâu lại đành bít mắt làm ngơ, những nông nỗi tàn khốc thảm kịch này là một đại loạn, thủy, hỏa, binh, đao rất thảm thay! Giờ này cảnh đời đã đưa đến thế này, chẳng khác nào như bệnh kia chơn nguyên dục tuyệt chỉ còn chờ
một phương thuốc Tiên đơn nữa là đã yên giấc nghìn thu, thế mà bệnh nhân đành cứ hững hờ chẳng thành tâm phục dược. Vậy thì cái chết kia có chạy chối vào đâu? Thảm thay! Sự công danh phú quí ở đời toàn là một đóa hoa đương ướm trỗ, mai đây ong cười bướm cợt, chiều lại đã đành xàu héo riêng cành, thế có chắc chắn gì, có thành thật gì? Ôi! Vậy mà cũng lắm tiền duyên chất chứa mới được, chẳng phải vậy mà tự ai cầu mà đặng đâu?
THI
Cái kiếp nhơn sanh chẳng có gì,
Cũng gây nghiệp quả trả vay y;
Gieo lành sẽ có lành theo dõi,
Tạo dữ sao không dữ thọ quy.
Phú quí công danh dường bọt nước,
Dinh hư tiêu trưởng hẳn hòi ghi;
Chúng sanh há nỡ lòng mong mỏi,
Mãi kiếp trầm luân có ích chi? (…)
Thảm thay! Trực nhớ lại những ngày giục thúc, nhìn chư Tín nữ thêm đau lòng, từ mười mấy năm nay biết bao tiếng dặn, kể ra chẳng thể nào cùng, thậm chí Cơ bút đã quá mòn, song ngoảnh lại hỏi đời thời còn đương mê mệt.
THI
Biển khổ sóng khua lã chã reo,
Từ đây Nam Hải đã gay chèo;
Buồm trương thẳng bến bờ Đông độ,
Bớ các Hiền ân chóng bước theo!
Tín nữ ôi! Những lời kim thạch Ta đây khá nhớ chạm lòng. Rồi mới mong ngày tới đây Ta sẽ độ rỗi cho; Ta sẽ tìm cách giải thoát cho các Tín nữ biết lời Ta sẽ gặp đặng Ta mà thọ lấy Hồng ân. Ta đã lắm phen thừa Thiên mạng, quyết lập cho nên Nữ phái, Nữ đoàn, song thảm thay! Khai hội đã nhiều lần, mà khó nhứt là đoàn Nữ không thể nào lập nên đặng! Thảm! Nếu Ta mà giống như các Tín nữ, mà Ta tự hỏi lại ngày hôm nay có ai dạy bảo chi kìa Cười! Các Tín nữ khá tiến hành theo dõi. Ta xét lại đời đạo đức của các Tín nữ hôm nay đối với đời đạo đức của Ta ngày trước thiệt cũng khác lắm nhiều. Vậy thì có chi mà chẳng tròn trách nhiệm làm người kìa!
THI
Hay dở nên hư cũng bởi mình,
Bởi mình chậm trễ phải làm thinh;
Khó như các Đấng tiền thân hóa,
Mà cũng dư trăm kẻ hiểu mình.
BÀI
Mình mông thế giới Càn Khôn,
Thảm thay một đám linh hồn sa mê.
Nam cung lòng thiệt não nề,
Thừa vâng trẩy đến mựa hề dạy răn.
Thảm thay đời đã vô năng,
Vô tri, vô trí thời căn quả nào.
Giáng đàn dạy dỗ thấp cao,
Bớ chư Tín nữ chớ xao lòng vàng.
Cùng nhau chị hỏi em han,
Chị em han hỏi tìm đàng chơn tu.
Tu cần rèn lấy công phu,
Công phu rồi đặng đường tu mới mầu.
Cuộc đời biển hóa cồn đâu,
Cho hay ai thấm Đạo mầu chăng ai?
Cuộc đời lắm nẻo chông gai,
Khuyên nhau chớ khá lầm sai bước đường .
Làm sao về đến Tây phương,
Thầy trò vui vẻ một đường mới xinh.
Trò đành quên chốn Ngọc Kinh,
Quên Bàn Đào Hội quên đình Phụng Lư.
Ngày nào thấy cõi Ngọc Hư,
Là ngày mãn quả Thiên thư triệu hồi.
Làm sao chớ khá buôn trôi,
Chớ đành quên mất cứ ngồi mãi mê.
Bớt lòng nọ nọ tê tê,
Nọ tê là kiếp vụng về đó thôi!
Cõi trần khổ lắm trò ơi!
Mưa sầu gió thảm Xuân rồi sang Thu.
Khuyên trò giỏi giỏi đường tu.
Tu sao sau đặng ngàn thu vẫn còn.
Đừng lòng nay mực mai son
Mực son lộn xộn có còn gì nên!
Sao mà thanh sử bia tên,
Sao mà mỗi bước lần lên ngôi nhà.
Này đây là giọt Ma Ha,
Tắm rồi phải nhớ chớ mà quên đi.
Lời vàng trò khá nghiệm suy,
Hiểu trong một tý mới thì tường thông.
Mong ngày đến Hội HOA LONG,
Là ngày Thế giới Đại đồng đó thôi.
Lời vàng gắng lấy trò ôi!
Các trò ở lại phản hồi Nam phương. (…)
Thôi Ta lui./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét