THI
NHỨT tâm phụng thỉnh đáo trung đàn,
NƯƠNG ánh mây hồng xuống thế gian;
Giáng điển tả theo lời Thánh huấn,
Đàn tiền đẳng đẳng khá nghiêm trang.
TIẾP ĐIỂN:
THI
Thổn thức tàn canh dạ héo don!
Nhớ ai tâm trí mãi hao mòn!
Nhớ con còn đắm bên bờ tục,
KIM MẪU TỪ TÔN MẸ ớ con!
MẸ ban ơn các con. các con ôi! Giờ nầy MẸ đến đây dạy các con thêm đôi lời nữa, họa may các con nhớ lấy thì cũng là thỏa dạ bấy lâu.
Các con ôi! MẸ đã lắm phen dùng lời rõ rệt dạy các con từ mỗi tý, đến nỗi bày các con lập hội Nữ Phái Liên Đoàn, hầu chị em dạy lẫn cho nhau, thiếu chút là MẸ đưa tay dắt các con mà chỉ chỗ ngay chỗ thật cho các con hành. Vậy mà nay đây nào có thấy các con làm nên bao giờ?
THI
Này trẻ con ôi có thấu chăng?
Chị em dìu đắt tập nhau quen;
Trên hòa dưới thuận tên còn mãi,
Mãi mãi công cao đức hạnh tăng.
Lời MẸ dạy đã lắm rồi, MẸ đã nói rằng trên thế gian này không có một vật gì chơn thật, thân các con đó chưa chắc là thân, nhà cao cửa rộng phú quí vinh hoa, chưa chắc là các con được suốt đời thọ lãnh. MẸ hỏi đời của các con có chi là vui thú, có chi vĩnh tồn? Một tiếng cười chưa thỏa, mà ba tiếng khóc đã chen vào, nên bất luận một hạng người nào, từ quan cho chí dân, từ giàu cho chí nghèo, từ khôn cho chí dại, MẸ hỏi có tài trí tước hàm tiền của nào mà lo lót mua bảy thước thân thúi tha này, để lại trên thế gian một ngày khi tử biệt không con? Thôi, Thôi! Một giấc ngàn năm âu đã đành cho ma vô thường lôi kéo, nào là quan hàm tiền của, nào là chồng quí con yêu, có thể gì cứu được một giờ nữa không ? Than ôi! Vậy thì bọn này là bọn tiền khiên oan trái, đâu có phải chi là bọn ân nhân chi của ta, ta yêu mến nó, ta thương tiếc nó, ta hằng nhớ nó luôn luôn, mà đến giờ nầy là giờ chết mất của ta, ta hết sức kêu cứu nó, nó đành quên ta, phần ai nấy lo.
THI
Bể khổ vơi vơi tiếng khóc ai,
Khóc người không mắt lại không tai;
Cuộc đời giả tạm con nghe thấy,
Sao cứ đành cam thế miệt mài.
Vậy thì các con có lấy gì làm chắc chắn không con? MẸ rất buồn là vì con mà chuyển Đạo đến 13 năm nay biết bao lời kinh điển, song dạy các con một câu: “THUẬN HÒA YÊU MẾN” mà chưa thấy mấy con lo tròn.
Trước Đàn còn MẸ con vưng
MẸ về trẻ sắp xoay lưng quên rồi. Cười!
Giờ này về sau, MẸ khuyên Nữ phái các con, chị em chung tâm hiệp trí để độ dẫn cho nhau, kết nên đoàn thể hầu ra độ dẫn chúng sanh lo lập công cho kịp kỳ LONG VÂN ĐỆ BÁT đó con!
THI
Bớ trẻ mau chơn chớ thỏng thừa,
Ngày giờ thắm thoát tợ thoi đưa;
Buổi mai chưa ngót chiều xoay đến,
Gần hội LONG HOA trẻ rõ chưa?
Các con à! Đây là đến hội LONG HOA là kỳ đầu tiên của các con, cùng là tạo TRUNG THÀNH các con bôn ba cùng với các anh, lo tròn bổn phận của mỗi đứa. Vậy các con nhớ lời MẸ dạy.
BÀI
Giờ này nhẹ gót xe loan,
Đêm thanh MẸ ngự trung đàn dạy con.
Con ơi dạ chớ hao mòn,
Tu hành muôn kiếp vững còn ngôi xưa.
Cuộc đời mai nắng chiều mưa,
Sao bằng Tiên cảnh không trưa sớm gì.
Trần gian thị thị phi phi,
Sao bằng Tiên cảnh Vô vi muôn đời.
Bể trần thẳm rộng khơi khơi,
Thuyền từ cứu độ khuyên mời khách tu,
Ai người đầy đủ công phu,
Ai người giữ vẹn đường tu mới là.
Con ôi! Chớ có ta bà,
Đành lòng quên kiểng quên nhà đi con.
Liên đài lòng MẸ héo don,
Thương con tầm chước độ con qua bờ.
Này con lời MẸ chớ ngơ,
Chớ đừng lơ lãng hỏng hờ đó con!
Đàn tiền MẸ tạm lời son,
Dỗ khuyên đủ cách miễn con nhớ rằng:
Dầu cho khi MẸ đã thăng,
Khuyên con chớ khá vì trăng quên đèn.
Quên lời vàng đá MẸ răn,
Quên nhà Tiên cũ quên bằng hữu xưa.
Con ôi! Dạ chớ thõng thừa,
Chị em dạy dỗ sớm trưa tập rèn.
Tập rèn Đạo Đức lần quen,
Quen theo tánh ý ngày năng thêm lần.
Trách mình rồi mới giáo nhân,
Nhân sanh còn đắm bãi trần mãi thôi.
Lòng Già bứt rứt trẻ ôi!
Tiên cung khó đứng khôn ngồi vì con,
Phồn hoa xinh phấn đẹp son,
Làm cho con phải quên con là gì,
Đạo Trời gần đến ngày qui,
Qui nguyên rồi tới Tam Kỳ điểm công.
Đứa sạch nợ tang bồng sấn tới,
Đứa chưa xong ở lại hành hồ;
Thề quên vào ngục Tam đồ,
Đức công thời lại đem bồ với duyên.
Lời MẸ đã cạn khuyên rán nhớ,
Nhớ lo tu mấy thuở được vầy;
Được mà con có MẸ đây,
Ngàn năm cơ hội rồng mây mấy lần.
Con đà nghe MẸ cạn phân,
LONG HOA còn hội Long Vân bốn kỳ.
Đời cuối tận còn chi đâu trẻ?
Trẻ như vầy MẸ kể sao xong;
Con ôi! Lòng chẳng thành lòng,
Trước Đàn có MẸ con hòng nghe chi.
Miễn mỗi đứa lo đi mỗi ngã
Con như vầy MẸ há ngồi lâu;
Thôi thôi vắn tắt vài câu
MẸ về mặc trẻ muốn đâu cho vừa. (…)
MẸ thăng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét