Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Tư, 14 tháng 7, 2021

DANH DỰ CỦA LỚP NGƯỜI TUỔI TRẺ


Thánh Thất Trung Thành, ngày 15-01-ĐĐ.15 Canh Thìn (22-02-1940)

THI

Cất gánh tang bồng trả nợ trai,
Làm sao khỏi thẹn đấng râu mày;
Đường đường bảy thước thân nam tử,
Thuyền đã ra khơi há dễ quày.

Tổng Lý TRẦN HƯNG ĐẠO chào chư Hướng đạo, chào các Thanh niên. Giờ nầy Bản Thánh đến để lời phân trần cặn kẽ, bổn phận làm người và cái trọng nhiệm của Tín đồ Đại Đạo, nhất là danh dự của lớp người tuổi trẻ.

Tuổi trẻ trung là cái tuổi ham làm việc hăng say với nhiệm vụ, xông pha vì đạo nghĩa, dày dạn với phong trần, để lo xốc gánh nhơn sanh đưa dân tộc yếu hèn nhu nhược đến một bước tự cường tự chủ. Chư Hiền ôi! Giữa lúc cánh buồm lạc gió, thuyền đã lướt ngoài khơi. Cơ Đạo phải cơn cuồng động phong ba nầy, mà ngoảnh lại kẻ thật dạ thương đời chưa có mấy, thử hỏi lấy ai chịu đựng với cơn mưa dầu nắng lửa, cam khổ tân toan.

Hồi tưởng lại, kìa bao la nước non hùng vĩ, cùng một nước bốn ngàn năm văn hiến, sử xanh còn bia tạc muôn đời. Than ôi! Công nghiệp người xưa còn đó, gian san dấu cũ còn đây, xưa đã thế sao nay chẳng thế? Bức dư đồ còn rành rạnh kia kìa! Nay ta thử điểm qua các lớp người đương sống chung trên dãi đất này, cùng đứng trước cảnh trạng thương tâm thảm mục nầy, nước không hồn, dân vô Đạo, ao hẹp cá to ăn cá nhỏ, nỗi trên dưới thiếu tình luyến ái, nỗi chia rẽ phái phe, chí hướng bất đồng, còn nỗi tiểu nhơn đắc chí, vênh mày ngoảnh mặt ngồi trên, chẳng kể chi đồng bào đau khổ, nỗi nhân nhân quân tử, đành chịu thất thế vô thời, đành cho con Tạo xoay vần mà khó lòng hoài bảo. Còn nỗi đại đa số thanh thiếu niên hớp nhằm cặn bã văn minh hóa ra kiêu xa lãng mạn, mê say theo mồi vật chất, quên mất cả giá trị tinh thần, không biết phân biệt cái hay cái dở, cứ nhắm mắt làm liều. Ôi! Liêm sĩ mà chi! Miễn thỏa thích cho mình, vinh hạnh cho mình, có thiết gì cho tình đồng bào nhơn loại, than ôi! Chư Hiền đệ ôi! Một dân tộc đã chia ly đến thế, đã đi sâu vào chỗ bùn nhơ nước đục như thế; biết lấy ai xây lại phong trào, dựng lại cương thường phong hóa, duy trì lấy quốc hồn, quốc túy ngàn xưa?

Thật cũng may duyên cho chư Hiền, gặp Đức CAO ĐÀI thức tỉnh, nương mình dưới bóng Hồng ân, thế mà ngoảnh lại đã 15 năm rồi, đời vẫn còn khổ, Đạo vẫn chưa thông, người dốt nát, kẻ bạo tàn, nạn giựt giành cơm áo diễn ra trăm mối ngổn ngang lửa phiền đốt ruột! Đứng trước cảnh nhơn tâm như thế, chư Hiền có nên mau mau ra tay lấp thảm phá sầu, bỏ mối bi quan cùng đứng dậy kêu gào nhau, dù rát cổ, hao hơi cũng cương quyết một lòng làm cho trăm họ dắt nhau về cõi lạc quan, quét sạch mối tư tâm, đạp tan thành bản ngã, làm cho đâu đâu cũng được tắm gội ơn Đức CAO ĐÀI, làm cho người dân Việt Nam biết mình có một nhiệm vụ thiêng liêng với công cuộc xây dựng Tân thế giới của Đạo CAO ĐÀI chủ xướng, mà không thể bịt mặt bịt tai, trong khi trời long đất chuyển. Núi còn cao, sông còn rộng, biển còn sâu, đất còn chở, Trời còn che, chư Hiền hãy gắng lên! Mặc dù việc quá lớn, sức chưa kham, nhưng trên dưới một lòng đường tuy xa cố bước mãi không ngừng thì có ngày cũng đến. Cùng nhau bắc cầu phá núi, dắt đồng bào nhơn loại đến chỗ vinh quang.

THI

Đường xa đi mãi vẫn còn xa,
Quyết dắt nhau lên chốn cộng hòa;
Dâu bể đổi dời lòng chẳng đổi,
Mười phương rồi cũng sẽ chung nhà.

HỰU

Chung nhà có há nệ gì công,
Cả thảy cùng xây khối Đại đồng;
Gánh nặng đôi vai đoàn tuổi trẻ,
Làm sao khỏi thẹn tiếng con Rồng.

x

Con Rồng có nhớ Tổ Tiên xưa,
Chống Hán bình Ngô sức vẫn thừa;
Xưa cũng sơn hà nay cũng thế,
Kìa trang thanh sử thấy hay chưa?

x

Hay chưa Đời Đạo nặng oằn vai,
Gian khổ dầu chi cố miệt mài;
Dọc đất ngang trời thân bảy thước,
Gánh gồng trọng nhiệm há riêng ai?

Hỡi các bạn thanh niên! Cơ Đạo hiện thời đã bước đến thời kỳ chuẩn bị rồi, với cái trọng nhiệm đem Đạo vào Đời, ai là người tai mắt, nỡ nào điềm nhiên! Vậy cần phải chỉnh đốn sắp đặt cho toàn thể Tín đồ có một phận sự, đều hiểu rành Luật Pháp, để thực hiện cho xứng đáng người công dân nước Thánh.

Muốn thế, trước phải lấy thanh niên làm nòng cốt và thí nghiệm, vì thanh niên là lớp người quan hệ cho tương lai, có nghị lực hăng hái làm việc. Như vậy trong bước đầu tổ chức phải huấn luyện thế nào cho mỗi thanh niên rành rẽ bổn phận của người giữ Đạo, truyền Đạo, có một bản chất thuần túy Đạo đức tiến thủ. Đó là chư Hiền bước từng bước một, cho vững chắc đặng khỏi lung tung. Nhưng bao giờ cũng phải lo tròn phận sự của mình để xứng đáng người thanh niên CAO ĐÀI và mỗi người cần đủ hạnh đức, hầu đem tư cách cá nhân tiêu biểu cho đại cuộc!

THI

Một mảnh thân sanh đứng giữa trần,
Thương Đời nào có quản gì thân;
Nặng bầu tâm sự khôn khuây lãng,
Hổ lốt mày râu rất ngại ngần.

Một gánh nhân sinh hoằng trịu trịu,
Kỳ Ba Tôn giáo vẫn phân vân;
Tang bồng sao đáng nam nhi chí?
Đem Đạo Kỳ Ba độ chúng dân.

BÀI

Dân tiều tụy phải hồi hỗn độn,
Nước thăng trầm trải bốn nghìn năm;
Trải bao dâu bể cuộc tàn,
Nghĩ điều nhân quả buộc ràng mà kinh!


Buồn nhắc thấy nhơn sinh lãnh áo,
Gượng làm khuây lai đáo trung đàn;
Hỡi người Nam Việt giang san,
Đất linh vắng tiếng ngang tàn trượng phu.


Buồm hoạn hải biệt mù bể cả,
Phường lợi danh bươn bả thế đồ;
Cánh bèo bọt nước nhấp nhô,
Rồi ba hơi thở nấm mồ vắng tanh!


Thế mới biết kiếp sanh là nợ,
Bước xuống trần đã lỡ rồi đây;
Quyết đem bảy thước thân nầy,
Mở lồng tháo củi ra tay cứu Đời .


Gặp phải lúc nước xuôi thuyền ngược,
Cơn bảo bùng thuyền lướt ra khơi;
Chừ ai đứng mũi chịu sào?
Chừ ai lặn lội kêu gào nhơn sanh?


Tình cảnh ấy ai đành lấp lửng?
Nông nỗi nầy ai đứng mà xem?
Biết chăng máu chảy ruột mềm,
Người đau kẻ khổ ta yên sao đành!


Nặng oằn gánh nhân sanh trìu trịu,
Phận mày râu biết liệu sao đây?
Bao giờ đến hội Rồng mây,
Bao giờ nhơn loại đến ngày vinh quang?


Sao mãi thấy buồn than đau khổ?
Sao nhơn tâm còn chỗ bất bình?
Sao người chưa trọn đức tin?
Sao đời còn lắm gập ghềnh chưa yên?


Chừ ta phải chiêu Hiền đãi Sĩ,
Chừ ta toan lập chí Khổng Khâu;
Xông pha dày dạng phong trần,
Đem bầu nhiệt huyết cứu dân độ Đời.


May gặp lúc Thầy Trời mở hội,
Mảnh thân trai sớm tối quản gì?
Lo tròn phận sự Nam nhi,
Mày xanh nào há tiếc gì cái thân!

Mới là đáng mặt nam nhân.


Thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides