Thánh Thất Trung Thành, ngày 14- 01-ĐĐ.15 Canh Thìn (21-02-1940)
LÝ THÁI BẠCH. Chào chư Hướng đạo, toàn thể nam nữ lưỡng ban.
Giờ này, Ta giáng Đàn rất vui mừng cùng đẳng đẳng nhơn loại. Nhìn lại cơ đạo hiện hành, Lão rất hân hoan cùng nhơn sanh nam nữ. Nhưng đoái trông cái tiền đồ thăm thẳm, lại nổi phong võ bất kỳ, mà ngậm ngùi cho kẻ thiệt dạ thương đời.
Chư Hiền ôi! Vẫn biết đối với kẻ hữu tâm, hữu chí là trường học kinh nghiệm để mà lần bước lên con đường tiến hóa. Đạo đối với chư Hiền là cơ hội để lập công, mà hành kỳ sở học. Chư Hiền khá hiểu. Bước đường còn dài, căn vị còn cao, danh vị còn lớn, thì sự dồn dập éo le của đời lại còn nhiều. Lão càng quan sát nhơn tình, lòng lại bồi hồi cho sanh chúng.
THI
Đoái trông cảnh vật luống đau lòng!
Chí quyết thương đời mãi chửa xong;
Hỡi khách trượng phu đừng thối bước!
Đạo đời còn lắm nỗi long đong!
x
Long đong cho cái phận râu mày!
Nhìn lại tàn linh luống ngủ say!
Rát cổ, mòn hơi, người chửa tỉnh
Có đi mới biết khoảng đường dài.
BÀI
Đêm xuân bóng thỏ mập mờ,
Trung đàn tạm ngọn linh cơ dạy truyền.
Đạo gặp lúc thất điên bát đảo,
Chưa mấy ai hoài bảo nhơn sanh;
Khai thông đạo mạch lưu hành,
Kéo xoay thời cuộc tung hoành mười phương.
Ngoảnh nhìn lại mà thương sanh chúng,
Mười mấy năm lòng những đợi trông;
Nam, Trung đạo mạch chưa thông,
Mỏi lòng đợi khách Tây, Đông hiệp hòa.
Cuộc nhân diễn lần xa nguơn tánh,
Mãi vui say tranh cạnh lợi quyền;
Đau lòng Thần, Phật, Thánh, Tiên,
Cơ mòn đèn lụn qui nguyên chưa rồi!
Nầy Hướng đạo khúc nôi Lão dạy,
Hỡi nhơn sanh khuyên hãy dặt dè!
Đánh tan cái nạn phái phe,
Lập thành Đại Đạo mong ngày qui nguyên.
Đấng nam tử nặng quyền giúp đạo,
Đường chông gai khổ não há sờn;
Phải đâu mộc, thạch, thâm sơn,
Choáng đời chật đất có hơn đâu nào?
Dày công đức đắp cao giá phẩm,
Hiền, Thánh xưa còn lắm gian lao;
Lên non mới biết non cao,
Thương đời thôi mặc, dầu sao cũng đành!
Thoáng nhìn thấy bức tranh thế giới,
Chà xát nhau trên lối, mạnh, hèn;
Mãi vì tranh đấu lấn chen,
Đành phân quốc giới, máy ăn mạng người!
Hỡi than ôi! Ai xui nên thế?
Khiến cho người tồi tệ kiếp sanh;
Phải chăng vì lợi, vì danh,
Cường quyền chuyên chế mà thành thế ư ?
Đời như thế bao chừ yên ổn?
Mãn vui say trong chốn ái hà
Tháng ngày kêu gọi thiết tha!
Nhơn sanh vẫn mãi đắm sa bể trần
Thôi! Hãy quyết xá thân giúp đạo,
Dạy cho đời hoài bảo đức tin;
Xóa tan ngọn sóng bất bình,
Rồi mình tự hỏi thử mình là ai?
Oằn trịu trịu hai vai gánh nợ,
Chí thương đời há sợ lao lung;
Bốn phương hồ thỉ, kiếm cung,
Tuốt gươm tuệ kiếm, dứt vòng trái oan
Cứu nhơn sanh thoát vòng khổ ách,
Lấy thanh niên quét sạch lợi quyền;
Lực nhơn thừa phụng ý Thiên,
Thiên nhơn hiệp nhứt chơn truyền dài lâu.
Cười một tiếng năm châu rúng động,
Lấy chơn truyền làm trống giác mê;
Kêu nhau cựu vị mau về!
Canh tàn giọng quốc, tỉ tê gọi hồn.
Đem đạo đức bảo tồn dân tộc,
Lấy Nho tông bồi đắp nền nhân;
Hào quang thức chúng giữa trần,
Phải gan tuấn kiệt trong ngần trắng phau.
Lời Lão đã trước sau cặn kẽ,
Khuyên nhơn sanh lẹ lẹ bước chơn;
Lắng tai nghe rõ giọng đờn,
Tranh chi đôi chút, thua hơn nơi trần?
Thân đã quyết xá thân giúp đạo,
Mặc cho đời khảo đảo gièm pha;
Năm châu rồi cũng một nhà,
Đại đồng nhờ trí trung hòa đúc nên.
Thôi! Từ đây chư Hướng đạo, chư nhơn sanh, phải gây lên cực điểm để thắng với nghịch cảnh, mà lập đại kỳ công trong năm Canh Thìn mới mong Bắc thành giong ruổi. Đại đạo quảng truyền.
Thôi! Ta chào chư Hướng đạo, chư nhơn sanh. Ta lui./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét