Phước Huệ Đàn, ngày 24-5-ĐĐ.34 Kỷ Hợi (29-6-1959)
Chào chư Thiên ân chư Đạo muội.
THI
HÀ xa đẩy lửa luyện đơn khuê,
TIÊN dược cần tu vạn mạch tề;
CÔ mộc thành huờn thâu nhất khí,
Giáng thăng rõ lối thoát đường mê.
Giờ này Ta đến cùng các Hiền muội với một lòng giúp đỡ phương tiện tu hành. Vậy chư Hiền liệt đẳng an vị.
BÀI
Đường tu gai gốc quanh co,
Dễ chi tiến bước tự do ý mình.
Muốn nên Tiên công trình dày dặn,
Muốn theo THẦY quyết thẳng đường lành;
Sớm chiều dốc dạ tu hành,
Diệt lòng tham muốn đấu tranh với mình.
Phải thấu chỗ duy tinh duy nhứt,
Phải biết rành cách vật trí tri;
Làm sao chiết Khảm điền Ly,
Công đầy quả đủ đợi kỳ Thiên Ân.
Ai là người quên thân vì Đạo,
Ai là người hoài bão Pháp Quyền;
Tháng ngày luyện Hống chế Diên,
Mở thông các ải vào miền Bồng Lai.
Lòng mình được trong ngoài thanh tịnh,
Người mình thường đính chính nghiêm trang;
Mắt tai tình ý nhẹ nhàng,
Thuận theo máy Tạo tham thoàn suy nguyên.
Nói đến phương Tâm truyền Bí pháp,
Có mấy người tự lập quyết tâm;
Mãi thôi bước lạc đi lầm,
Mặc cho thị dục quyết tâm tự tình.
Tu còn thấy cái mình mãi mãi,
Nên nghiệp duyên dẫn trái đường lành;
Tu hành phải hết lòng thành,
Mới mong thấy được ơn lành nhỏ cho.
Bây giờ phải cần lo mấy điểm,
Lo làm sao nham hiểm diệt trừ;
Lo đừng phân rẽ riêng tư,
Nghĩ quanh tính quẩn, ngồi dư ngũ thừa.
Giặc lòng quyết đừng chừa một niệm,
Thì đường Tiên lối hiểm không lo;
Tấm thân coi tợ bụi tro,
Mới trừ kiêu khí khỏi lo lỗi lầm.
Ngày hai buổi nuôi tâm thanh tịnh
Ngày ba lần thiền định quán thân;
Theo đường Đạo Pháp ân cần,
Giới điều gắng giữ mười phần tinh minh.
Gần đây bước hành trình khó nhọc,
Trông nhìn nhau cười khóc ngỡ ngàng;
Suốt đầy một chuỗi gian nan,
Kẻ hòng thối bước, người toan ẩn mình.
Nào ai thấu chung quanh thử thách,
Qua huyền quan sát hạch kỷ càng;
Nếu là non chí kém gan,
Lòng phàm trả lại thế gian cho đời.
Rồi đây có biến dời trắc trở,
Khuyên ai lòng ghi nhớ đinh ninh;
Dẹp xong ngọn lửa bất bình,
Thương yêu chia sớt mối tình khổ vui.
Cảnh tu học tới lui còn chật,
Nơi ở ăn vật chất nghèo nàn;
Làm sao lòng được thênh thang,
Bao dung che chở thế gian rộng dài.
Bây giờ Ta để mấy lời khuyên chư Hiền muội. Đây cũng là một sự cố gắng của Hội Thánh đã đóng góp rất nhiều trong công phu công quả với một tình cảnh khó nhọc về tinh thần cũng như vật chất đã hoàn thành một nơi tu học, thể theo ý nguyện của các Hiền từ lâu, mặc dù chưa đầy đủ theo nguyên tắc, nhưng cũng đã tạo nhiều phương tiện cho chư Hiền muội. Thế mà chư Hiền muội sao chưa cố gắng để được đón Hồng ân, cả một đoạn đường rất xa xăm quanh co nguy hiểm, cả một sự thử thách tinh vi.
THẦY muốn ân thưởng một ân phước rất to, nên đã ra một bài tính đố rất mắc để chư Muội giải cho đúng, nếu một ý còn nhầm, chung ý hiệp lại mà tìm hiểu cho được đề bài, giải cho được bài tính khó khăn kia là giải được bao nhiêu oan khiên tội lỗi từ xưa, vén được cái bức màn vô minh thông suốt tận phương Trời Phạm Thiên Ngọc Khuyết, đừng lười nhác thấy khó mà bỏ dở, phải gắng chí tập trung tinh thần mà suy gẫm, tìm hiểu ý tứ, bàn giải rõ ràng, đừng chiều theo ý muốn của lòng dục vọng mà hư thân hại mạng, muôn kiếp trầm luân, lẩn quẩn tạo lấy dây oan trái cột chặt thân hình, khác nào như con tằm rút ruột nhả tơ quấn cả mình, càng nhả càng chui sâu vào trong muôn vạn sợi, thì khác chi mình tạo lấy địa ngục mà ngồi. Bởi mê lầm mà ra cả, mê lầm như con thiêu thân quấn quít với bóng đèn dù đã thấy trăm ngàn con khác chết thui rơi đầy trước mắt mà cũng rúc chui vào cho chết mới khổ cho!
Các Hiền Muội sống còn vô minh thì khác gì con thiêu thân đã nói. Vậy muốn thoát ngoài sanh tử vô thường trần ai tội lỗi thì mau tu hành đoạn trừ vô minh phiền não.Muốn đoạn vô minh phải quán tâm hàng phục chúng ma vương, vận hỏa hầu đốt sạch sành sanh đừng để sót một giặc bé nơi lòng, phải làm vậy, làm vậy nghĩa là phải đón gió Đông phong phóng hỏa phá trận mở đường an bờ cõi nơi lòng là đắc sách. (…). Thôi Ta chào chư Hiền Thiên ân chư Hiền muội./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét