THI
Liễu nhứt hoàn lai xuất nhị nhơn,
Hoàng ly ngọc bệ độ sanh hồn;
Thiên khai nhất đạo qui Tam giáo,
Nhơn nhập sơn kỳ luyện Thánh đơn.
Bần Đạo chào chư Thiên ân, chư Đạo hữu. Điển ký giải chiếc tự bài thi trên (Lý Bạch Đại Tiên). Bần Đạo giờ nầy đến cùng các Đạo hữu để lời nhủ khuyên, muốn nên sự nghiệp vẻ vang, cần phải quyết chí và phấn tâm lập thân hành Đạo Pháp, phải nhiều công phu mới thành tựu; cũng không phải một sớm một chiều mà xong, càng gắng công càng gặp nhiều trở lực.
Từ xưa nay bao nhiêu công nghiệp các bậc Trượng phu Bồ Tát nhờ có lòng kiên trì nhẫn nại mà đã tạo thành bao nhiêu công nghiệp vẻ vang để lại cho đời, đến nay tiếng tăm còn nhắc. Xem các bậc kia chẳng những đã lăn lộn với bao hoàn cảnh, chịu nhục, chịu đau, chịu chê, chịu trách, mà còn có khi hy sinh cả thân mạng để mưu lấy sự nghiệp cho đời nếu cần, thì biết rằng trên đường Đạo, ai có quyết tâm mới làm tròn nguyện lực, có lập chí mới tu thoát trần ai, chớ muôn việc đời không có chi dễ.
ĐẠI ĐẠO ra đời thì Ma vương cũng xuất thế. Nó gieo rải khắp nhơn gian những mưu chước làm trở bước của THẦY, các Đạo hữu phần đông bị phỉnh lừa mà lọt vào tay chúng nó. Bần Đạo vì thương mến các Đệ đã lắm công trình, nên hằng để lòng che chở khuyên nên gắng đi cho đến nơi đến chốn.
BÀI
Đêm thanh gió mát cảnh nhàn,
Bầu Trời yên tỉnh trần gian chưa hòa.
Bốn phương dấy can qua tàn phá,
Năm châu tranh vương bá thị quyền;
Làm cho bốn biển không yên,
Quốc gia dân tộc truân chuyên khổ sầu.
Vì học thuyết câu mâu tự phụ,
Giáo đồ vì giáo chủ mỗi chi;
Đảng phe chính kiến chia ly,
Xôn xao hò hét bảo đi theo mình.
Ai cũng phải quên tình quên lý,
Ai cũng hay quên nghĩ quên thương;
Ai ai cũng đứng một phương,
Tự do không thấy máu xương chồng bồi. (…)
Hòa bình thiệt quên mình mới thiệt,
Đại đồng chung tâm huyết phải chung;
Bốn phương yêu ái nhau cùng,
Không còn máu chảy xương chồng mới nên.
Không chém giết là nền Độc lập,
Không chia phe mới gặp tự do;
Không tham mới được ấm no,
Không riêng rẽ mới chung lò vinh quang.
Đạo THẦY chỉ con đàng nhân ái,
Con đàng chung Thế giới cùng đi;
Con đàng Bát ái Từ bi,
Trăm năm Âu Á Úc Phi Mỹ hòa.
Năm châu nhận một CHA THƯỢNG ĐẾ,
Người người đều tử tế thương yêu;
Bốn phương nhân loại mỹ miều,
Chén cơm manh áo ít nhiều hưởng chung.
Thiên hạ được thung dung nhàn rỗi,
Không tạo duyên gây rối ác tâm;
Một đường không sợ sai lầm,
Nghĩa nhơn hiển hiện sắc cầm đúng giây.
Vì còn nói Chi nầy Đảng nọ,
Vì còn kêu chỗ đó chỗ kia;
Đỏ, vàng, đen, trắng còn chia,
Làm sao tránh được phân lìa ruột xương.
Ai còn lo chủ trương cứu thế,
Phải dừng chưn mà để xét suy;
Cho rành nhĩ, ngã, thị, phi,
Ta đi đường ấy, người đi đường nào?
Đường dân tộc đồng bào đường phải,
Thì nhơn gian có trái hay không?
Nếu ta xướng thuyết Đại đồng,
Đại đồng xương máu có chồng lẫn chăng?
Còn chồng lẫn còn tăng giai cấp,
Còn lợi mình là lấp lợi người;
Còn làm bên khóc bên cười,
Thì sao phải Đạo cứu Đời hiện kim.
Các Đệ đã không tìm mà gặp,
Các Đệ tu bồi đắp thân tâm;
Đuốc hồng cờ bạch tay cầm,
Khua chuông giục trống rầm rầm gọi nhau.
Đi trước dẫn người sau rập bước,
Đi sau đưa kẻ trước đến nơi;
Đưa nhau để kịp bước đời,
LONG HOA tùng lịnh PHẬT TRỜI chuyển luân.
Ai ưng ai lại chẳng ưng?
Thôi, các đệ coi theo Thánh Ý mà hành sự, nghĩ ngơi rồi tiếp Giá. Bần Đạo chào và ban ơn.
TÁI CẦU:
NGỌC trong đá trắng Thánh trong người,
HOÀNG lệnh THẦY truyền chớ dễ ngươi;
THƯỢNG đạt phải lo ra gánh ĐẠO,
ĐẾ tâm chuyển Pháp dựng xây Đời
THẦY mừng các con.Mỗi một bước là một lần tiến lên. Càng tiến lên bao nhiêu lại càng thấy cơ mầu nhiệm che khuất sau bao bức màn u ẩn, các con phải tự khoác lấy mà tìm. Càng tìm được những Pháp linh mỗi nơi, chìa khóa mở lần các then chốt huyền vi, càng thấy mầu nhiệm vô cùng. Nhưng có điều, các con vì còn nặng nghiệp vô minh, giả cảnh hằng câu nhử, hằng lừa gạt, hằng cám dỗ, xúi giục lòng mê muội mà không mạnh bước theo THẦY.
THẦY có tiếc gì mà không trao chìa khóa cho các con mở cửa Huyền Quan, mở cơ mầu nhiệm. Ngặt vì con tâm phàm còn nặng, thân tục còn dày, công đức chưa bồi, công phu chưa gắng. Nếu THẦY có giao cho chìa khóa kia, thì con lại được gì, mà quyền công bình Tạo hóa THẦY nỡ để vào đâu?Vậy các con phải tùy nguyện lực mà tu, phải do nguyện lực mà hành. THẦY hứa sẽ độ các con đến nơi chánh giác.
THẦY đã nói: THẦY phế NGỌC KINH quyết đến trần gian độ tận các con đem các con trở lại cùng THẦY. Mà THẦY còn phải hạ mình cho các con cao hơn THẦY một bực. Lòng từ bi của THẦY vô ngằn vô tận. THẦY luôn luôn gần gũi các con; gần các con để hóa độ các con lòng phàm nên Thánh, tâm tục hóa Tiên.Lòng các con còn ô uế, thân các con còn trược bẩn, nghiệp thức các con còn nặng nề, nếu các con không sớm gia công tu luyện, thì ngày LONG HOA THẦY đáng tiếc cho các con lắm lắm đó con ạ!
BÀI
ĐỜI như lượn sóng chập chờn,
Chiếc thuyền không lái lơn tơn giữa vời.
THẦY mở ĐẠO nhằm thời mạt kiếp,
THẦY đem con lại hiệp cùng THẦY;
Chỉ cho thấy cuộc vần xây,
Lợi danh ảo ảnh bèo mây thế thời.
Cho con biết cơ Trời thay đổi,
Cho con hay tội lỗi mà ra;
Vì đâu xáo thịt nồi da,
Vô minh tạo nghiệp Ta Bà đắm mê.
Con muốn sớm quay về cửa ĐẠO,
Giờ con lo cải tạo thân tâm;
Giới qui công hạnh ít năm,
Luyện hình tu tánh cao thâm rõ ràng.
THẦY cho hay sẽ lập Pháp y theo bài xưng tụng NGỌC HOÀNG, nghĩa là: Từ chữ ĐẠI LA đến chữ HỰU TỘI ĐẠI THIÊN TÔN.
Các con, thời kỳ nầy THẦY sẽ trao truyền cho bài học đó mà luyện Pháp, hành Pháp. THẦY sẽ cho QUAN ÂM giải rõ LÝ, KHÍ, HÌNH theo số học và đại số học để sau các con áp dụng về hình thái tổ chức và thiên văn toán số; sẽ cho LÝ BẠCH đến nói về Lý học Vũ trụ tạo hình, và cho QUAN THÁNH đến nói về TÂM PHÁP, TƯỚNG PHÁP. Các con gắng công sẽ được đắc nhiều Tâm pháp ở trước mắt các con, con chưa hề thấy được.
Tứ đại bộ châu chia ra bốn hình, Hình lập phương, QUAN ÂM sẽ giải cho các con thấy Pháp lập Tam Đài và bốn cơ quan: HÀNH CHÁNH, PHƯỚC THIỆN, PHỔ TẾ và TÒA ĐẠO.
Vậy các con cẩn ngôn, vô niệm mà đợi lịnh.
THẦY ban ơn các con. THẦY thăng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét