Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 02-01-ĐĐ.31 (Bính Thân)
(13-02-1956)
Tổng Lý TRẦN HƯNG ĐẠO
Chào chư Thiên ân phận sự nam nữ Đàn trung.
THI
Tiền trình còn lắm bước chông gai,
Phận sự Thiên ân há nệ nài;
Gánh Đạo từ đây chung nặng nhọc,
Độ đời thì Gái cũng như Trai.
Trai gái cùng chung một bước đường,
Dãi dầu nhiệm vụ với mười phương;
Phải cơn gió bụi thân lòi lõi,
Thực hiện Đạo lành để mến thương.
Hôm nay Bản Thánh để lời nói thêm với tất cả các Hiền. Trên bước tiền trình một thân đôi vai Đời Đạo, gánh nặng đường xa, khi cất bước khắp phương Trời phải dứt khoát tư tưởng, mà phải có một hoài bảo lớn lao đối với sự nghiệp tạo thành bao tương lai tốt đẹp. Chư Hiền đã sẵn một nhận định tinh vi, phận sự làm người mà thêm vào thân một sứ mệnh thì làm sao cho xứng đáng cái nhiệm vụ của mình, hay Hội Thánh đã ủy thác, không có một lý do nào mà chểnh mãng bê trễ dài ngày, đối với phận sự không tròn mà làm trễ bước nhơn sanh, lỡ cơ Phổ độ. Bản Thánh nhắc lại những lời của CHÍ TÔN và các Thánh Bồ Tát đã khuyên nhắc dạy bày: Muốn thành Đạo phải tu, tu là cốt sửa mình chế tâm diệt dục là một phần, còn phải lập công cứu đời giúp Đạo, có nhiều phương tiện, thì cửa Ngọc Kinh đón rước, cõi Thanh phước cùng về. Các Hiền phải thương xót lấy thân để hòa, để thương yêu cùng THẦY mà cứu đời cơn khổ nạn.
Hôm nay được phân công, mỗi Hiền có một phận sự phải làm, dù ít dù nhiều Bản Thánh khuyên sao ai nấy cũng lo tròn nhiệm vụ. Người của các Đệ là người đối với bên đời lấy làm quan trọng. Một tư tưởng một cử chỉ hành động phải được khuôn phép nhà Tu, lời nói việc làm phải đi đôi, mà nói ra phải lựa lời lựa tiếng, cẩn thận dặt dè, nói có lợi cho người cho mình, đừng thốt ra không phải nơi phải chỗ, làm những việc để khuyến khích làm gương khi nhận việc bắt tay, phải dốc sức siêng năng cần mẫn, với bao nhiêu kế hoạch đặt đầu, một động tác cử hành phải trúng pháp hợp Đạo, mặc dù việc ấy là lợi mà không phải nghĩa thì không làm, không phải lễ không nhận, hoặc đương làm mà có kẻ bảo thôi thì nên tự tín cứ làm mà đặt danh Đạo lên trên ý kiến và quyền lợi mình, nếu kẻ nghịch cản ngăn, dù thân phải mất đi, còn hơn sống để tiếng tham sanh bội nghĩa.
Chư Hiền có hiểu Bản Thánh nói gì không? Ôi! Gần đây chư Hiền phải một phen lao nhọc vượt qua gian khổ muôn trùng, bao nhiêu nghịch cảnh bên trong, bên ngoài mà cần phải đấu tranh để bảo tồn danh nghĩa. Đấu tranh nơi tâm giới để quyết thắng mối giặc nơi lòng, tư tưởng mỗi phút mỗi ngày luôn luôn diễn biến, xúi ý dục tình, làm sai Pháp Đạo, nên phải chiến thắng, dành cho cõi lòng cảnh giới tâm thức yên tịnh, làm ngôi triều ngự của THẦY để Người ra lịnh ban pháp điều khiển thân tâm. Muốn chiến thắng giặc loạn nơi trong, ngăn chống tà pháp bên ngoài, thì THẦY đã cho Bảo Pháp Luyện Châu. Châu ấy mới định được ba lãng, trấn tỉnh tâm hồn. Các đệ làm được pháp ấy thường xuyên sẽ thấy CHÍ TÔN đứng ở trong tâm nói pháp dạy tu, tiếng phát ra chuyển cả chung quanh vang động. Mọi người phải luyện pháp ấy, phải được tâm ấy, phải con người ấy mới làm tròn sứ mạng mà được như như bất biến trong cảnh Nam Bắc giao tranh.
Bởi vậy, các Hiền không nên ỷ lại có THẦY để đến hầu Đàn nghe cơ giáo hóa. Cơ bút sao sánh kịp bằng sự giao tiếp nơi tâm linh, được đón lấy Hồng ân bất cứ trong giờ phút nào cũng được tắm gội, có tiếp giao bằng tâm linh mới khỏi lộ Thiên cơ, mới trao trọn điển lành để làm xong phận sự của người Bồ Tát. Nhưng có hầu Đàn là hầu trong lúc bình tĩnh, chớ khi loạn lạc và trắc trở thì làm sao gặp được Thánh ý, dù có Thánh ý cũng không có cách gì mà trao gởi bằng phương tiện là tâm linh. Muốn được tâm linh tiếp xúc cùng THẦY thì tâm phải trong sạch, thân phải thanh khiết. Thân tâm đầy đủ rồi cũng chưa đủ, phải có một Pháp môn tu tập các thiện khí để dương dương chánh khí mà tiếp đón mọi pháp lành. Có Pháp thì có Tâm, Tâm nương Pháp mà vào, Pháp nương Tâm mà đắc.
Nên thân tâm phải có Pháp là chú triệu thỉnh chơn ngôn, có đọc lên thì chư Thần lai đáo. Pháp ấy là quì hương, cúng sám, ngồi tịnh, hành công mà có đủ được công quả công phu thì lòng Bồ đề mới hiện, hạnh Bồ tát mới nên, đã được lòng ấy hạnh ấy, phải tu, mà bước đầu là Bửu Châu để chế tâm diệt dục.
Vậy THẦY thấy trước mà truyền lệnh ban Pháp, ban Quyền, muốn cho con cái của Người đủ quyền pháp tâm linh, khỏi phải lọt vào tay yêu mị, nhưng các Hiền chậm chạp thờ ơ, kể ra hôm nay cũng trễ lắm. Nơi đây là một thành trì bảo đảm cho Thánh địa trong lúc con cái của THẦY còn trong thời ấu trĩ, nên Pháp Đạo nơi nầy được xướng minh, Chơn Truyền nơi nầy được tâm đắc, mà cơ Lập Pháp, Chỉnh Pháp đã được trình bày một Thánh thể yêu thương, đã hình hiện nơi Trung Hưng Bửu Tòa để rồi làm nơi nương núp của lương sanh, cũng như bầy gà con ham mồi lìa mẹ, khi nghe tiếng Quạ ó liền chạy nhanh núp dưới bóng cánh để được sự bảo hiểm của mẹ. Cười!
Các Hiền hiểu và tìm hiểu. Chư Hiền thành kỉnh đón mừng Tam Trấn. Bản Thánh chào.
TIẾP ĐIỂN
THI
CÁI hạnh nhà tu cảm được người,
THIÊN ân quyền pháp mới tươi vui;
CỔ kim Hiền Thánh thành công lớn,
PHẬT tánh hằng trau khế Đạo Đời.
Lão mừng chư Thiên ân, chư Đạo hữu một ngày xuân đầy tươi sáng.
Năm nay bước Đạo đã đến một bước cao hơn, Lão để lời khuyên chư Hội Thánh chú ý xây dựng các cơ sở nhơn sanh cho vững chắc, lề lối hành chánh được khoa học thực tế hơn, chư nhu cố gắng. Tiếp mừng Giáo Tông.
THI
THÁI hòa cảnh vật tượng xuân quang,
BẠCH sắc dương dương hiệp nhứt bàn;
KIM thể tu công huân hạo khí,
TINH phi Bắc Đẩu pháp huy hoàng.
Bần Đạo chào chư Thiên ân, chư Chức vụ và toàn thể nhơn sanh đồng đẳng được vui mừng đón tiếp ân xuân THẦY ban xuống với năm “Khai Cơ Giáo Pháp”.
Bần Đạo để lời nhủ chư Hiền Hội Thánh Lưỡng Đài nỗ lực thi công mà xây dựng Giáo quyền, an bài Giáo hội. Chư Hiền mừng tiếp Quan Âm.
THI
QUAN chiếu bản lai vận pháp luân,
ÂM hình chế luyện tiếp ân xuân;
BỒ đoàn tịnh tọa khai môn đảnh,
TÁT thị Càn Khôn xuất chánh Thần.
Bần Đạo chào chư Thiên ân, chư Ái nữ.
Giờ nầy lịnh Khai Cơ Giáo Pháp đã được ban trọn quyền sống nơi người; mà Pháp Đạo được tinh minh thì cõi hồng trần huyên náo vô minh tự khắc hóa ra thanh tịnh.
Bần Đạo để lời mong chư Hội Thánh Lưỡng Đài giúp sức cho Nữ phái, xây dựng hàng ngũ Hội Thánh có trọn quyền trọn pháp mà xây dựng một Giáo Hội uy nghi.
Bần Đạo ra lệnh chư đại chúng trong Đàn nghiêm chỉnh tiếp ân Tam Giáo.
THI
ĐẠI nguyện lần ba cứu chúng dân,
THÀNH công nhờ ở Pháp ân Xuân;
KHỔNG tâm hưng phế Đường Ngu Đạo,
TỬ sĩ cùng ta một phất trần.
Lão Thánh chào chư Hiền đồ được chung hưởng Xuân hồng ân năm Khai Cơ Giáo Pháp.
Lão Thánh vui sướng, được trông thấy lòng nhiệt thành của Hội Thánh, chư Hiền đồ. Sự cố gắng của toàn nhơn sanh nam nữ xứng đáng với quyền pháp ngày mai, nhưng chí thành ấy cũng bởi nôn nả cứu đời, quyết chém sóng, xé mây đến nơi an tịnh, mà con thuyền lái tới chưa xuôi, Bửu cái đưa đàng chưa trúng, vì còn thiên còn lệch, phải gò ép thân tâm cho khế cơ trúng Đạo là Trung và Chánh. Bần hàn cố gắng! Đau khổ vượt qua! Muốn thành công cho người thì đừng nghĩ nên việc cho mình, mà người nên việc là mình được việc. Lão Thánh thượng ỷ.
THI
ĐẠO pháp thâm vi muốn được thành,
TỔ truyền chơn quyết chữ Vô danh;
LÃO nay mang lại cho chư Sĩ,
QUÂN tử Xuân tâm Đạo đại hành.
Lão Tổ chào mừng chư Hiền đồ một niềm tươi sống cộng lạc mối Xuân tâm để cầu quyền Pháp vĩnh sanh mà Đại Thiên giáo hóa.
Lão Tổ lâm Đàn, mừng năm Càn nguyên khai nhứt tự. Lão Tổ thượng ỷ.
THI
THÍCH ứng thời xuân Pháp giới thiền,
CA reo xuân Đạo đắc Càn Nguyên;
NHƯ ai muốn được tâm Bồ Tát,
LAI nhựt thành công hiện nhựt kiên.
Bần Đạo chào mừng chư Thiên ân chức trách trong Giáo hội và toàn đạo nam nữ với một niềm từ bi Pháp xuân thị phát.
Bần Đạo để lời nhủ khuyên toàn thể nên phát nguyện lực tu trì lập hạnh Bồ Tát, mở tâm Bồ đề vô ngã để tiếp ân xuân Khai Cơ Giáo Pháp .
Bần Đạo thượng ỷ. Chư đồ tiếp nghinh Thánh giá.
THẦY các con, THẦY mừng các con.
THI
NGỌC quí đem đây tặng thưởng Xuân,
HOÀNG thành sứ vụ lãnh Hồng ân;
THƯỢNG quyền Hội Thánh còn non yếu,
ĐẾ Đạo phục hồi tượng khí phân.
THẦY đến đây với niềm yêu thương các con, hòa chung ân điển trong dịp Xuân Khai Cơ Giáo Pháp .
THẦY ban Quyền ban Pháp ngay giờ phút nầy, mỗi con thành tâm tiếp đón.
Xuân Khai Cơ Giáo Pháp là một duyên phước vô biên cho chúng sanh, riêng các con được đặc ân trước nhất. Việc làm thế nào, có Tam Trấn và chư Thiên đồ sẽ dạy. Có một điều THẦY không bằng lòng các con là giữa nhau chưa thuận, nên cơ Chỉnh Cơ, Chỉnh Pháp phải trễ dài đến 03 năm 08 tháng mới thành. Từ đây kể đi cũng còn trong nhiệm vụ hoàn thành Chỉnh Cơ Lập Pháp để Khai Cơ Giáo Pháp. Nếu các con bất đồng ý chí, trên dưới không hòa thì dù THẦY có thương cũng nguyện độ các con cho thành Đạo, chớ chỉnh Pháp lập Giáo quyền thì THẦY buộc lòng thâu quyền pháp lại, để chọn một nơi xứng đáng hơn. Nhưng THẦY cũng cho biết giai đoạn Trung Hưng Giáo Pháp còn năm năm nữa. Nếu được thì sẽ tiếp ân xuân Khai Cơ Thành Đạo .
Thôi THẦY đến đây mừng các con và ra lịnh ban Quyền Pháp để Khai Cơ Giáo Pháp hưởng trước bằng hồng ân Xuân khí. Còn việc làm thì có Thượng Chánh Phối sư quyền Tổng Lý hành chánh sẽ dạy sau giờ nầy. THẦY ban ơn và chư Tổ chư Trấn ban lành các con. THẦY mừng các con một năm hòa thuận. THẦY thăng.(…)
TÁI CẦU
THI
THƯỢNG cờ tế độ hiệu TRUNG HƯNG
CHÁNH Pháp hoằng dương chủng chủng trung
PHỐI hợp dưới trên xây bộ máy
SƯ truyền cơ chỉ đắc kỳ công
TRẦN tâm lo liệu đường Tâm pháp
TỔNG ước nhơn duyên hóa đại đồng
LÝ định năm năm thành đại nghiệp
GIÁNG thăng Xuân khí được toàn thông.
Bản Thánh chào chư Thiên Phong, chư Chức sắc Luỡng Đài, chư Đạo tâm nam nữ.
Bộ phận thông công từ giờ trở đi phải làm đúng theo pháp Chỉnh Cơ Lập Pháp, nghĩa là phải xưng táng công đức Phật, Tiên chào mừng chư Thiêng Liêng đến ngự giá trước, chớ đừng để các Đấng ấy đến chào chúng ta, chúng ta mới chào lại.
Tiếng sấm Xuân vang chuyển đất trời,
Xé tan u ám tỉnh nơi nơi;
Mười phương hớn hở đua chào rước,
Vạn vật tươi vui đợi đón mời.
Quyền sống đã về cho bốn biển,
Đạo lành rạng rỡ khắp nơi nơi;
Thiên ân nhiệm vụ ai là chí,
Tiến đức tu công xốc gánh đời.
Bản Thánh giờ nầy đến cùng chư Hiền hữu với một niềm thân yêu bằng khí Xuân hòa ấm.
Xuân năm nay cũng như các Xuân về trước nhưng khác một điều mà Tam Giáo ban cho cái Xuân Đạo Pháp gọi là Xuân Tâm.
Xuân tâm với Xuân cảnh có khác nhau, khác chỗ mầu nhiệm trong cơ bí mật. Xuân tâm lúc nào cũng lâng lâng cương kiện phát ra bằng trí tuệ tự hữu hằng hữu hòa nhứt với Tạo Hóa CHÍ TÔN, người Thiên ân nhờ Xuân tâm mà sống trong cảnh ngộ nào cũng thấy mình sung sướng với bao nhiêu Quyền Pháp tự có, nhiệm vụ đương làm. Người có Xuân tâm thì có quyền sống bất diệt, có Pháp Đạo hóa dục muôn loài. Vạn vật nhờ ở Xuân tâm trưởng thành sự nghiệp. Người tu nhờ đạt được Xuân tâm mà chiến thắng tất cả cảnh giới ma lực bên ngoài, thâu phục được lòng người theo con đường Xuân tâm mà tiến đích. Sở dĩ con người bị đau khổ, còn bị đen tối là vì người làm mất cái Xuân tâm, cứ ước vọng cầu xin cái Xuân cảnh, cảnh hết Xuân cảnh phải điêu tàn! Người hết Xuân người sanh phiền lụy! Xuân cảnh mà thiên hạ quí trọng là cái vui chốc lát, cái khổ lâu dài, ta biết Đạo nên tìm cái Xuân tâm mà hưởng ân......
Xuân, Hạ, Thu, Đông là bốn mùa, chia cân theo cơ đạt Đạo. Xuân để sanh, Hạ để trưởng, Thu để thâu, Đông để tàng, là: NGUYÊN, HANH, LỢI, TRINH: Nguyên thiện, Hạnh đạt, Lợi nghĩa, Trinh chính, thì có mùa nào là vui, mùa nào là khổ. Đông thu liễm sức sống của Tạo Hóa vào trong căn tâm mà chờ Xuân để phơi bày hương vị tươi sáng. Xuân làm cho sự phục sinh của vạn hữu tăng trưởng thêm lên, trợ sức cho quyền pháp trong căn tâm chuyển biến vào tiết Hè nhuộm màu rắn rỏi. Hè đã trợ sức cho vạn vật một sức sống thành hình, nhuộm sắc cho ngàn hoa ướm vàng mà thành cơ chỉ thì Đông là sự tàn phá, phá đây là phá hoại cái nhu yếu bạc nhược đê hèn mà cũng là cái công cụ mài giũa người đạt nhân quân tử. Người đạt nhân tu sĩ nhờ thời buổi nầy mà được dịp thử thách lòng mình, cũng nhờ cơ hội nầy mà thâu hồi được sinh lực vào trong để đủ sức mạnh, đủ khôn ngoan đặng ứng thời hòa theo xuân khí mà đạt cơ vĩnh sanh của Tạo hóa.
Hạ là nồng thiêu cháy, sức nóng gay gắt làm cho vạn vật tiêu ma. Nhưng nếu không nhờ lửa Hạ nấu nung thì lấy đâu làm phương tiện cho cơ thành đạt. Hạ là lò rèn đúc, thét lửa để nướng kim, vật muốn nên phải chịu đựng lấy sức thét. Vì vậy mà cơ khảo thí trải qua những giai đoạn Đạo chuyển, phần đông cho thế là tai họa khổ hình, trách Đất giận Trời, nói Thần Thánh không linh để cho lụy hại. Nào ngờ đó là trường thi đấu sức, lò Tạo dồi mài, Phật Tiên nâng bước, mà mỗi khi cơ thử thách ra đời là lúc toàn Đạo có phần tiến bộ, mở cuộc khảo sát thí sinh, để coi lại bước Đạo lòng tu, sức người chí nguyện, rồi nhắc lên các bậc phẩm thừa để ân ban quyền pháp, việc hiểu thế có mấy người! Người hiểu lại là người phần đông cho là chướng ngại, vậy thì mong gì đạt chứng công đức cao dày. Vì vậy mà Bản Thánh nhắc qua để rồi tiến lên những đoạn đường trước mắt. Đoạn đường tới đây không phải như giai đoạn qua, mà sự khảo thí lại còn tinh vi hơn trước. Nên kỳ nầy Bản Thánh mừng là chư Chức sắc được tiếp kỳ Thánh ân nhập Thất để tu dưỡng cái Xuân tâm bất hoại. Tu dưỡng như thế là Pháp môn Khai Cơ Giáo Pháp để rồi được xứng đáng với quyền pháp Thiên ân, mà nhập tịnh để cho tâm được thanh, thanh là bởi tịnh, nhập là vào, tịnh là yên lặng. Vào nơi yên lặng để hợp Càn dương Tạo hóa, mà Tạo hóa hằng bền vững là nhờ chỗ yên lặng!
Chúng ta muốn được như Tạo hóa cũng phải đi vào nơi yên lặng, có được yên lặng thì quyền pháp mới tỏ sáng, thiên chức mới uy nghi mới đúng câu vô vi nhi trị.
Nhập tịnh là thu hồi cái chơn ngã vào trong thì sức sống bên ngoài mới còn giữ vững. Nên lúc khảo thí là lúc Đông hàn buốt giá, Hạ nhiệt tàn thiêu, ta phải thu hình trong khí huyệt. Hình trong khí thì không bị nước lửa của ngũ hành chế trị, khí là sức sống hằng còn của vạn hữu; nên vạn hữu nương lấy khí mà sống ta được khí che chở, thì vạn hữu đâu dám tàn hại đến ta.
Vậy Bản Thánh nói qua để chư Hiền hiểu lấy đó mà vạch Nội qui cho khỏi phần thiên lệch. Nghĩa là 04 cơ quan ứng với 04 mùa, 04 pháp. Mỗi Pháp chủ trị mỗi phương, mỗi phương phải điều hòa và tùy thuận theo thời không nên trái Đạo. Vì vậy mà Mồ Kỷ Thổ, vượng tứ quí, ứng tứ thời, làm căn tâm cho Hạo Khí.
Thôi, Bản Thánh xin kiếu./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét