Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 01-01-ĐĐ.31 (Bính Thân)
(12-02-1956)
THI
TRẦN thị tiền duyên gặp Đạo khai,
NGUYÊN căn lãnh lịnh đến trần ai;
CHẤT phàm nếu chẳng nương qui giới,
Xuân khí mong gì được hoát khai.
Tiểu Thánh chào mừng chư Thiên Phong, chư Chức sắc, Chức việc và toàn Đạo.
THI
Tin Xuân đem lại mối thân hòa,
Trăm họ tôn thờ một Đức CHA;
Thắt chặt thương yêu tình bốn biển,
Đắp xây hạnh phúc độ muôn nhà.
Á- Âu cửa Đạo người lui tới,
Nam Bắc đường lành khách lại qua;
Ngày tháng vui Xuân bàn Đạo lý,
Hồng ân man mác khắp gần xa.
Tiểu Thánh giờ nầy sung sướng mang lại tin Xuân cùng chư Hội Thánh để lời chúc mừng toàn Đạo một năm tinh tiến hòa thân, vững bước trên đường Đạo Pháp. (…)
Chư vị thành tâm chỉnh Đàn cho nghiêm để đón rước Hồng ân, giờ đến đây có CHÍ TÔN lâm trần. Vậy tịnh định Đàn trung, tiếp chào TRẦN TỔNG LÝ.
TIẾP ĐIỂN
THI
HƯNG minh Đạo pháp đón chào Xuân,
ĐẠO đức hoằng khai, bốn biển xuân;
ĐẠI hạnh xuân tâm thường hiển hiện,
VƯƠNG Công sao sánh thú nhàn xuân.
Bản Thánh chào chư Thiên Ân phận sự, chư nam nữ Đạo tràng được nhiều hồng ân ngày xuân tươi đẹp của một năm xây dựng cơ sở Giáo hội Thánh Đền.
Năm Xuân đầy Thánh đức, Xuân là món quà quí giá để trao tặng cho bao khách nhiệt thành đã từng lao nhọc khổ đau vì đạo nghĩa công bình, xuân để đền bù lại cho bao ngày đông thiên tàn phá.
Vậy chư hiền thành tâm mà đón lấy cái Xuân hồng ân của một năm Khai Cơ Giáo Pháp.
Năm Khai Cơ Giáo Pháp là một dịp hiếm có! Một cơ hội ngàn đời. Bởi vậy, muốn tiếp thụ Thánh truyền phải được Thánh tâm, phải người môn đồ chí thiện, chí đức, mà muốn được vào hàng cao đệ của THẦY cũng không phải khó, mà ngoài ra còn ai hơn nữa! Cười...
Các đệ nên dọn mình mà đón lấy điển quang của CHÍ TÔN. Các đệ cần quyết tâm đảm nhận cơ đạo hiện thời, Xuân khí đã đến đây thì ân quang cũng theo ngày tháng của xuân mà trôi chảy.
Trước đây các Hiền nhìn lại gánh Đạo, có kẻ anh tài cao đức mới thể đảm đương, nay trong Giáo hội thì những người thiếu duyên kém hạnh thì làm sao đương nổi sứ vụ lớn lao! Các Hiền có thấy khi Đấng Cứu thế lâm phàm, các Thánh Tông đồ có phải cao quyền trọng chức đâu, mà người cũng thâu nhận, trong đám hàn vi làm thuê đánh cá, mà khi được thọ giáo thì phép lạ được truyền, khôn ngoan được mở, trí tuệ được thông, sau chịu lấy Thiên sứ của Người mà đi độ rỗi khắp mười phương, danh Thánh được nêu cao, Đạo lành ngày thêm sâu rộng.
Vậy các Hiền muốn có pháp lạ được trao thì tâm linh mau tắm gội, để rồi lãnh lịnh độ Đời. Ngày tới đây là ngày phải xông pha cứu thế.
PHÚ
Ngày xuân thấy bốn bề nao nức!
Cảnh vật như chờ chực khách xuân về
Thú vui xuân, kẻ tục chìm đắm say mê,
Xuân nhà Đạo đề huề, dọn thân tâm cầu nguyện.
Xuân Ất Vị, giờ phút nầy đã biến
Biến để cho phương tiện của xuân mới đi về
Xuân gọi hồn bằng tiếng trống Giác mê
Đời tỉnh thức, mau lui về đường lành của Đạo.
Xuân đã đến, lời lành dạy bảo
Lóng tai nghe tỉnh táo bước tiền trình.
Cuộc đời tàn phải sớm tu hành
Nhờ phước đức mới thoát mình ngoài khổ não.
Xuân man mác hồng ân, ban truyền Pháp Đạo.
Để chuyển cơ khai giáo qui hiệp mười phương
Để lựa người cốt cán phận sự đảm đương
Đưa bước tiến trên con đường vô vi Thuần Chơn Chánh Pháp.
Hôm nay Bản Thánh đến đây với tấc nhiệt thành, để cùng chung vui bước Giao Thừa của ngày Xuân Bính Thân có nhiều hứa hẹn.
Xuân đã về cùng chúng ta, thì tất nhiên có những tin lành của Chí Tôn sai đến, Xuân đã mang lại hồng ân để trao tặng cho mọi người, người đã được hồng ân thì tâm linh sáng suốt, thể phách khương an, sống một cảnh tươi vui để chế dục luyện hình, chuyển phàm nhập Thánh bằng nhiều pháp lạ được trao, bằng mối tinh thần giao tiếp.
Vậy thì năm nay các Hiền muốn tròn phận sự, phải nỗ lực thi hành, xây dựng cho được một Giáo hội theo Đạo pháp Chơn truyền, xây dựng cho được một Thánh Đền để làm cơ sở truyền Đạo học Đạo. Nhưng Bản Thánh cũng tin cho biết mà vững lòng, hễ có phạt mới có thưởng, có khổ mới được vui, cuộc thế vần xây biến hóa, lòng người thay đổi trắng đen, hết Xuân đến Hạ, Xuân, Hạ, Thu, Đông cứ luân chuyển xoay tròn, trước mắt lẽ đời là thế! Còn đối với chúng ta là người đạo, sống trong Thánh thể của THẦY, bao bọc một lằn quang điển từ bi sáng suốt không hề biến đổi mà thối bước.
Bởi vậy, Bản Thánh hằng nói: Cửa Đạo rộng khai
tận độ tàn linh bằng Đao Pháp, thì tàn linh phải nương theo Đạo Pháp mà về hiệp một cùng THẦY thì được thanh nhàn vui sống, mà sự hiệp một cùng THẦY không phải chết rồi linh hồn về nơi tịnh cảnh, mà đã vào Đạo là hòa chung hiệp thành một Thánh thể, thì sống còn phải được thương yêu, mà đã cùng một Thánh thể kia rồi, thì không một tế bào nào tách rời sự sống ngoài cơ thể bằng sự hô hấp lưu hành của tinh huyết.
Nên chi trong mỗi một bộ phận nhỏ của cơ thể đều liên quan. Vì thế, bộ phận này bị đau đớn thì bộ phận kia cũng khổ sở. Ví như muỗi mòng châm chích vào chơn thì tay liền đưa ra để đập.
Vì vậy, mà sự tương trợ lẫn nhau, tình yêu thương phải nên thực hiện. Thế thì, không một ai đi ngoài Đạo Pháp mà sống liền trong Pháp thể của Đạo, mà cũng không được thối lui hay đứng lại, mà phải đồng tiến một nhịp tùy theo bộ phận của mỗi nơi trong cơ thể.
Ví như cái xe máy, người bước lên xe thì phải đạp cho xe tiến tới, càng đạp mạnh càng nhẹ nhàng, càng đi nhanh càng được trớn, nhắm đường thẳng mà đi, nhưng cũng theo khúc quanh cong mà nương chiều uốn lối. Xe không thể đi lui mà cũng không sao đứng lại, vì đứng lại phải nhào, muốn không nhào phải đi tới, đi chậm thấy có phần khó khăn vì không nhờ được sức mạnh của trớn chạy. Các Hiền cũng nên tìm hiểu lại Đạo Pháp cũng ví như cái xe đạp có nhiều bộ phận, bộ dưới bộ trên, mỗi bộ liên quan thì mới thành cái xe.
Vậy năm nay Bản Thánh khuyên: Nên tiến mà không nên lùi, để tránh cái biến mà vào cái thiện.
Thôi Bản Thánh chào và hứa một Đàn gần đây được yên tịnh sẽ dạy qua chương trình của một năm và dạy từ phận sự.
Chư Hiền chỉnh đốn Đàn trung tiếp nghinh Thánh Giá.
Bản Thánh xin kiếu.
TÁI CẦU
THI
NGỌC kinh mở cửa đợi con về,
HOÀNG Phụ nhìn đời luống ủ ê!
THƯỢNG đạt sớm ra tay dẫn lối,
ĐẾ thành Giáo hội cứu trần mê.
THẦY các con. THẦY mừng các con, THẦY miễn lễ, các con an tọa.
BÀI
Tiệc Xuân dọn mời con ngồi lại,
Rót chung trà THẦY đãi các con!
Hôm nay kẻ mất người còn,
Đều là phận sự vẹn tròn THẦY khen.
Giờ là lúc đua chen tu học,
Giờ là hồi chọn lọc sứ đồ;
Xuân cần Giáo hội qui mô,
Trung Nam các trẻ đắp tô cho thành.
Ngôi cửu phẩm THẦY dành cho đó,
Đường Thiêng Liêng con ngó mà đi;
Hồng ân đại xá Tam Kỳ,
Cửa lành mở rộng mà qui duyên lành.
Nơi Trung Tông hoàn thành cơ chỉ,
Đạo Pháp trao lập chí luyện tu;
Nên Tiên cũng lắm công phu,
Nên người Bồ Tát đương đầu khó khăn.
Đời mất hẳn công bằng hạnh phúc,
Đời đương trong thời cuộc biến thay;
Pháp môn cứu độ phô bày,
Con thuyền Đại Đạo ra tay vớt người.
THẦY thương xót cuộc đời khổ não,
Thương nhơn sinh gây tạo tội tình;
Họa tai khốc liệt đao binh,
Phái phe giai cấp bất bình ghét ganh.
Làm cho nhau tan tành khốn đốn,
Xúi giục nhau xáo lộn cơ mầu;
Hạ nguơn tội ác đáo đầu,
Có vay phải trả mới hầu ăn năn.
Giờ máu nóng còn hăng chém giết,
Tàn phá nhau có tiếc, nào thương!?
Phải, không có lắm con đường,
Đường con là lối sở trường nhà tu.
Chưa phải lúc toàn thu duy nhứt,
Chưa tới ngày tâm, vật đồng chung;
Nên chi khói lửa đì đùng,
Cơ duyên các trẻ kỳ phùng Đạo khai.
THẦY đã đến trần ai chỉnh pháp,
Lập Tam Kỳ qui họp Ngũ Chi;
Công bình, Bác ái, Từ bi,
Làm cho Âu, A, Úc, Phi, Mỹ hòa.
Hòa một thể với CHA được cứu,
Hòa nhau rồi lên Cửu Trùng Thiên;
Hòa rồi Bí Pháp được truyền,
Được hòa là được Phật Tiên ở lòng.
Ai hòa được thăng Long giáng Hổ,
Hòa là nơi Tứ tổ qui gia;
Hòa xong mở các luân xa,
Luân xa chuyển được, Bửu Tòa chung vui.
Thầy cho con nếm mùi Đạo Pháp,
Thử lòng con thích hợp hay chưa?
Hợp rồi quyền Đạo THẦY đưa,
Thích rồi Pháp lạ thượng thừa trao tay.
Trao tay trẻ những ngày hành Đạo,
Để các con hoài bảo tiền đồ;
Trước kia quyền ấy tay NGÔ,
NGÔ MINH CHIÊU với môn đồ bất như.
Cơ chia rẽ kể từ ngày tháng...
Gây biết bao thảm trạng đau thương;
Chơn truyền phân tán mười phương,
Thân Thầy xẽ nghé đau thương rã rời!
Các Chi Phái tơi bời nát nghiến,
Pháp cứu đời không hiển không linh;
Thấy trong nội bộ bất bình,
Thấy ngoài thế giới chống kình mà đau!
THẦY lắm lúc kêu nhau mà nói,
Đã nhiều lần đến gọi mà khuyên;
Trong Nam Tiền, Hậu hai miền,
Mười hai Chi Phái chơn truyền lạc phai.
Cũng vì bởi đi ngoài Đạo Pháp,
Cũng vì lòng cố chấp ghét thương;
Cũng cho luật lệ là thường,
Không tìm cho thấy lập trường mà đi.
Thương xót các Phái Chi chưa rõ,
Gọi thương THẦY mà bỏ THẦY xa;
Vì thương THẦY lập Bửu Tòa,
Thương con THẦY chuyển lần ba độ đời.
Con tin tưởng có Trời hằng ngự,
Con tin con để giữ thân danh;
Ngày mai Đại Đạo hoàn thành,
TRUNG HƯNG Tông Đạo cửa lành rộng khai.
Thầy trao Pháp mượn tay khờ khạo,
Dùng người lành đưa Đạo vào tâm;
Các con tài trí chớ lầm,
Có duyên có đức được cầm Pháp môn.
Ở đâu có tâm hồn vì Đạo,
Ở đâu nhiều hoài bão THẦY cho;
Đứa nào yêu chuộng tự do,
Lòng thường thanh tịnh là lò tạo duyên.
Người đạo đức có quyền tốt đẹp,
Người chơn thành có phép mầu vi;
Người nào còn thị còn phi,
Thì THẦY cũng phải xa đi cho rồi!
Đứa nào muốn lên ngôi THẦY xuống,
Lòng lợi danh có muốn THẦY cho;
Qua sông THẦY hóa ra đò,
Muốn vui THẦY bảo đắn đo kỹ càng!
Đừng mượn Đạo làm đàng chính trị,
Đừng mượn THẦY làm vị trung gian;
Để cho thiên hạ luận bàn,
Bàn qua tính lại điển quang sao đầy?
Nên các con nơi nầy phải hiểu,
Phải thuần chơn tiêu biểu đại đồng;
Phải tu giữ lấy tâm không,
Đừng nên bôi rắn vẽ rồng lọ lem.
Con được vậy, THẦY đem về một,
Thật nhân lành một hột nghìn cành;
Cây cành vun bón cho xanh,
Bông đơm trái kết chung quanh cùng nhờ.
Con nhất trí, mà thờ Vô ngã,
Con muốn nên vất cả tư riêng;
Thương nhau mới thiệt có quyền,
Tin nhau mới thấy phước duyên hòa bình.
Đây lắm bước tiền trình phải liệu,
Gánh đạo đời nặng trịu đôi vai;
Thân con, thân của CAO ĐÀI,
Người con, người của THẦY sai xuống trần.
Ân xuân con có thiếu phần,
Phần con THẦY để ở gần THẦY đây. (…)
Các con! Hôm nay là ngày xuân mới Bính Thân, THẦY hứa sẽ ban Hồng ân cho mỗi đứa, THẦY sẽ làm cho các con thấy nhiều sự thật và lòng cảm mến. Các con hằng sống trong Thánh thể của THẦY thì các con khỏi lo khỏi nghĩ thân phận ra sao? Hễ đứa này được thì đứa kia cũng được, đứa nầy lo đứa khác phải lo. Nên hồng ân lúc nào THẦY cũng chuyển nhập vào mỗi con, cũng như việc vận khí truyền thần vào các cơ thể tế bào, chỗ nào cũng có máu chảy đến mà nuôi dưỡng các tinh bào, trừ ra nơi đó bị tê liệt hay bị sâu trùng đục khoét thì các huyết cầu mới không đến đặng. (…)
THẦY ban ơn mỗi con và các con xa gần sớm về cùng Đạo Pháp. THẦY thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét