Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2021

HỘI THÁNH LÀ TRUNG TÂM QUYỀN PHÁP SỨ MẠNG


Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 15-7-ĐĐ.33 (Mậu Tuất)
(29-8-1958)

THI

TRẦN Đoàn một giấc thấu huyền cơ,
CHÍ dốc lòng tu thoát cảnh mờ;
Giáng hổ thăng long cầu liễu giải,
Đàn trung mừng chúc ứng thiên thơ.

Chào chư Chức sắc Lưỡng Đài, chào chư Đạo tâm nam nữ.

Giờ nầy Bản Quân được lệnh CHÍ TÔN đến báo đàn. Chư Thiên Ân nghiêm chỉnh để đón rước CHÍ TÔN, trong ngoài yên lặng nghe THẦY phán dạy.

Chư Hiền Đạo tâm ôi! Từ ngày Bản Quân từ giã cõi nầy về thế giới bên kia lo phần tu học để thông thấu lẽ mầu, mong ngày đến cùng quí Chức sắc và Đạo tâm góp phần xây dựng.

Lúc chia tay kẻ ở người về kể cũng đột ngột thương tâm! Tình nồng nghĩa ấm giữa chúng ta chưa được mấy ngày, mà cơ Giáo Pháp thiếu vai gánh vác. Vẫn biết không phải một hạt cát làm nên cồn, nhưng thiếu một người, Hội Thánh thiếu một sức lo Đạo.

Bây giờ Bản Quân cũng cảm thấy lòng mình buồn

buồn luyến tiếc giữa nhau. Ôi! Ai biết lẽ Trời, một mảy bụi, một sợi tóc không ngoài cơ Tạo hóa chẳng sót tơ hào. Bởi vậy một giờ âm 120 phút, một phút 120 giây, mỗi một giây tuy khoảng cách chẳng là bao mà độ số của phần Thuần Khôn chưa dứt thì không chuyển sang Phục được. Phục khởi là do Phong Lôi biến động; động làm cho thể đất vở, phát sinh đầu mối của Càn nguyên.

Nói nhỏ là một giờ, nói lớn là 129.600 năm. Nhỏ như một giờ mà còn một phút cũng chưa qua, huống lớn cả một nguơn, còn biết bao nhiêu mới hết. Vậy chư Hiền dù muốn dù không, ưng mau ưng chậm cũng không sao được. Chúng ta phải nhẫn nại nhiều cố gắng mới kết quả. Nóng nảy bôn ba là tự giết mình, không đem lại thành công cho vạn đợi. Đôi lúc bực tức những chướng ngại đen tối không đáng cũng muốn nạt lớn, hét to để cho u ám xé tan. Nhưng càng nạt hét càng đen tối. Chỉ có bình tỉnh là phương xua tà đuổi quỉ. Tại sao vậy? Bản Quân nói Âm hào của một phút là hết. Muốn hết trước một phút cũng không được.

Bản Quân về ở Động Quỉ Cốc lâu nay được sự chỉ điểm Thiên cơ vận số để tìm lẽ Đạo. Thấy không ai có thể cải cơ Trời; chống lại cơ Trời thì trăm lần hư hại. Chúng ta thấy rõ chuyện Phong kiếm Xuân Thu, nghiệp vận về ai nấy được. Bên nầy có tướng tài tôi mạnh, Quyền Pháp cao thâm, được Tôn Tẩn phò trì. Tuy Tôn Tẩn là bực Đại Tiên chứng ngôi Liễu Nhứt chỉ cũng có quyền giữ lại trong ngày giờ chưa mãn số tiền định mà thôi.

Có kẻ hỏi Liễu Nhứt Chơn Nhơn thành quả Đạo sao không đạt cơ Trời, chống làm gì cho nhọc và có lỗi cùng Thiên đình?

Trung hiếu là Đạo lớn, Liễu Nhứt còn có nhiệm vụ trung với Yên, hiếu với Tề mà hành động. Song vì biết cơ Trời nên không dụng hết thần thông dối địch.

Chư Hiền chắc hiểu ý Bản Quân nói đây chứ? Phải nhẫn nhục và cố gắng, đừng thấy khó mà nản lòng. Ở đời hễ có cái phải tất nhiên có cái trái. Chánh tà lẫn lộn, không tà làm sao biết chánh, không chánh sao thấy được tà. Ta yên vui thanh tịnh thì phân minh rõ rệt.

Bây giờ Hội Thánh ta sắp đi vào đoạn đường không gai gốc quanh co mấy, nhưng dễ bề lạc lối. Vì nhiều ngã tách. Ngã tách với đường chánh như nhau.

Thể thường ngã tách là một lối hẹp, nhưng trái lại ngã tách đây không sai biệt là bao, lại không phải một hai ba đường mà nhiều đường, đường nào nên để ý là bên trái có lối, bên phải có lối, cách độ không xa, thì lấy con đường giữa mà đi, nghĩa là: -2-4-6-8, +1+3+5+7+9 thấy chỗ nào có dấu cộng bên người thì tránh, dấu trừ bên ta thì đi, nói dễ hơn +9 -6 và + Dương thì cộng, + Âm thì đừng,- Âm nên trừ, - Dương thì chớ. Thôi, Bản Quân xin kiếu.

TIẾP ĐIỂN:

THI

CAO ngôi chờ đợi khách hành công,
ĐÀI động chờ con đã mỏi lòng;
THƯỢNG hạ từ đây vui đạo đức,
ĐẾ quân giáng thế mở đường thông.

THẦY các con, THẦY mừng các con.

Giờ nầy THẦY đến cùng các con để lời căn dặn trong lúc con người có sứ mạng phải làm gì?

Các con nối đức tin cùng THẦY cho chặt thì việc gì con lại lo âu, nơi nào con không suốt tận. Con đã được nhiều bài học từ ngày có thân nầy thì lấy đó làm phương xử sự.

Hội Thánh là gì? - Có phải một trung tâm Quyền Pháp sứ mạng không? Chính đó. Bởi Quyền Pháp sứ mạng mà các con cùng THẦY trở nên một khối, THẦY với các con là một. Các con cùng trong số một mà thấy được cơ mầu nhiệm. Cơ mầu nhiệm là THẦY. THẦY đã thành hình một Hội Thánh thì trung tâm của nó là một Pháp Đạo Huyền cơ. Các con nương Đạo mà đắc Nhứt chứng chơn tâm, hóa thần thông theo bát cung Quyền Pháp. Thì Hội Thánh là Tòa ngự của THẦY mà cũng là Thiên Triều hội chư Phật, Tiên, Thánh, Thần.

Các con Chức sắc là tay chân của THẦY về mặt hữu hình Phật Tiên Thánh Thần là tay chân về mặt vô hình. Vô hữu là một động một tịnh làm then chốt biến hóa, làm cơ quan điều hành. Vậy thì Hội Thánh là nơi tập họp các bậc chân tu đắc Đạo, các con là Chức sắc, người sứ mạng Quyền Pháp của THẦY, nên e dè sợ sệt.

Đây là sứ mệnh, các con dù đi ra, dù ở đây, đều chịu Quyền Pháp nơi Hội Thánh, Hội Thánh có Quyền nên làm cho bốn biển thương yêu mở cơ tận độ. Hội Thánh có Pháp làm cho vạn vật phục sinh, khai đời Thánh đức. Nguồn sống là đây, đầu mối thương yêu bởi đây. Bởi đây mà chảy ra nuôi lấy vạn vật, gội rửa cho muôn loài. Đây là tình thương che chở thì các con cũng thấy nhiệm vụ của mình thế nào rồi. Tòa Thánh La Mã ngày xưa, Hội Thánh Truyền Giáo nơi nầy, các con thấy nó thua kém phần nào. Nhơn loại đều hướng về đó mà được cứu, Quyền Pháp bởi đó mà được ban cho kẻ sứ mạng như Linh Mục, Giám Mục để thay THẦY ban ơn tha tội. Tiếng nói của Linh Mục có quyền cho ơn thì được ơn, tha tội thì hết tội. Linh Mục thế nào? Các con thế nào? Các con cũng được sứ mạng, cũng có Quyền Pháp. Lời phán dạy nơi miệng con là lời của THẦY, con hứa cùng ai THẦY không cải, dù là điều ấy không ưng. Nếu cải thì Quyền Pháp nơi người bị hủy diệt.

Người là gì? Con là gì? Lần trước THẦY đến mở Đạo bên Thái Tây ban Quyền Pháp sứ mạng cho Tòa Thánh La Mã, lần nầy không phải THẦY đến đây sao? Nếu THẦY đến thì cũng không thay đổi gì khác, mà lại ban đặt Hồng ân thêm nữa. Nhưng các con không chịu tin, không chịu nâng mình lên ngang cùng Quyền Pháp, từ chối mình là Thánh, mà cứ nhận là phàm, dại khờ quá!

Đó không phải là khiêm nhượng, mà là tự truất bỏ mình đó các con, con dạn nói đi, con là Thánh, lòng con là lòng Thánh, người con cũng Thánh, việc con cũng Thánh, lời nói con nên Thánh. Có thế thiên hạ mới nhờ, đức tin yếu đi là tự hủy mình mà cũng hủy bao nhiêu người khác đó con.

THẦY ban ơn mỗi con, THẦY thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides