Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Ba, 27 tháng 7, 2021

LẬP NỀN PHƯỚC HUỆ CHO SÂU


Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 06-02-ĐĐ.34 Kỷ Hợi (14-3-1959)

Chào chư Thánh ân Thiên mạng, chào quí Đạo muội.

THI

BẢO toàn Quyền Pháp phải vô tư,
THỌ nhiệm ân oai giữ thuận từ;
THÁNH lệnh ban ra đừng sửa đổi,
NƯƠNG nhau trở lại cảnh thanh hư.

Giờ này Bản Nương đến báo Đàn. Chư Thiên ân và toàn liệt quý nữ thành tâm nghinh Giá.Lòng Bản Nương lúc nào cũng ưu tư cho chư Hiền muội trên đường hành công lập hạnh, chư Hiền muội còn phải vượt qua nhiều khó khăn nếu không phấn chí khởi tâm thì đành phải bán đồ nhi phế, cơ hội nào mới được hội hiệp cùng THẦY, mới về quê xưa vị cũ. Bản Nương rất mừng là năm Xuân Thánh Đức Hồng Ân cảo chọn, phân phàm lọc Thánh sắp xếp thứ tự Thiên Ân, chư Muội được tiếp kỳ đại xá, mở Tu viện, lập học đường, đào tạo công năng đáng người Đạo hạnh. Chư vị an tọa.

Tại Tu xá Tam Kỳ được Đức Ngô Tiên Ông ban giáo đường huấn học cho chị em, thì từ nay cố gắng một lòng tiến lên, một lòng vì mục đích cao cả, để trọn ân Thánh Đức, chư chị em bây giờ cần chọn lọc 36 người vào Tu xá này tu học thời gian 02 năm sẽ ra hành Đạo, nếu cơ hội này bỏ qua thì không còn thời buổi nào tổ chức lại được.

Đây Bản Nương nói về chị em xuất gia vào cơ sở Đoàn để cùng sống mà tu, điều ấy là một ý tốt. Bản Nương hằng cầu nguyện, nhưng sự xuất gia đây chị em còn ham vui chạy theo phong trào, chưa phải nhận chân được con đường cứu cánh trọn vẹn.

Chị em còn nặng tình cảm, nên lòng mình chưa được vô tư, nếu không cân đi nhắc lại thì để tiếng cho sau này không ít.

Vì vậy mà phải có một hình thức cảo chọn trong thời gian 03 năm học và hành Đạo, đáng ra vào tu thì phải có một hồng thệ to tát, nhưng vì thấy các Hiền chưa thông lẽ Đạo, chưa biết được mình, nên để từ từ mở lần căn trí và tự phát tâm.

Thôi chư Hiền nghiêm Đàn tái cầu. Bản Nương chào.

TÁI CẦU:

MẸ mừng các con.

THI

VÔ vi thanh tịnh nhẹ lòng con,
CỰC nhọc quả công gắng chí bòn;
TỪ thuở khai thiên nay một hội,
TÔN ty em chị giới qui tròn.

MẸ lấy làm vui, được trông vào lòng mỗi con thấy nhiệt thành nên hôm nay đông đủ xa gần đều có mặt trước sự hiện diện còn gì tốt đẹp hơn, đó là của lễ dâng cho THẦY rất nên quí trọng.Ngày này cũng như bao ngày về sau nếu được mỗi lần MẸ đến các con có những buổi lễ long trọng nầy đón tiếp, thì lo gì ân phước không đến, Quyền Pháp không trao.Các lễ long trọng chỉ có lễ xuất gia là hơn cả. Xuất gia để tìm lấy một nguồn sống êm đềm, một cảnh đời vinh quang chân hạnh phúc, rồi đưa nhân sanh đến cùng chung hưởng cái lạc thú vô sinh bình đẳng ấy, loài người thoát khỏi oan trái khổ đau, không phải xuất gia để tránh cái bổn phận làm người trong Xã hội, làm con trong gia đình, làm dân của một nước, mà cũng không phải bị tình duyên bạc đãi, thất vọng với nỗi nọ điều kia, mà xuất gia với một trách nhiệm tương lai giải phóng nhân quần ra ngoài ảo vọng cạnh tranh khổ đau trong trường thế sự. Thế thì xuất gia đầy thơ mộng yêu đương, đầy nhiệt tâm độ thế có xuất gia mới được lẽ Đạo bao hàm, xô thành kiến chật hẹp, dẹp bản ngã thấp hèn, bỏ tự tư tham dục, ngoài ái ân tình cảm nhỏ nhen, để lòng mình không một chướng ngại ngăn che, một mối trái oan nào ràng buộc, thân được tự do, tâm được sáng suốt, thì làm việc mới minh chính, lời nói mới chân thật, phán đoán được công bình.

Người giải thoát chưa nói là Thần Thánh đi nữa, lòng cũng chứng đến cao đẳng linh thông.Vì vậy mà phần thưởng trên Thiên đình chỉ dành cho người giải thoát hơn cả.Người giải thoát là đại hùng chiến thắng ma nghiệp, can đảm hơn cả, mãnh lực vô cùng, thật thế, chỉ có hàng giải thoát mới không bị nô lệ cho ma danh, quỉ lợi ái ân yêu tà, người giải thoát không hẹp chật tình thương, không nhỏ nhen sự sống, không ích kỷ hạnh phúc riêng mình, mà đứng ngoài thế gian, lo cho thế gian những phần hy vọng, không con ràng, chồng buộc, không lợi khiến danh sai, ở trần muôn kẻ mất tự do mà chỉ mình thong dong tiêu nhàn, không bị một vật gì ngăn trở thì người giải thoát không hơn sao được?

Thử hỏi! Ai dưới thế nầy không đắm sắc mê duyên, say tình luyến lợi, con con, cháu cháu, lắm phải tồi tàn, con mình sanh, công mình nuôi, dạy khôn chỉ khéo, đổ sức trút thần vào xây đắp nó, lẽ ra nó phải hết phận đền bù, thế mà dưới trần mấy ai ngưỡng lên, mà bao nhiêu đều trút xuống, bởi thương xuống mà phạm tội bất hiếu, bất nhân, cha mẹ đâu bằng con, ông bà đâu hơn cháu. Ôi! Loạn nghịch đạo lý nên gây biết bao nhiêu oan trái trả vay, nợ ấy cấu hợp còn nhiều, thì tử sanh luân hồi mãi mãi, đời nay nói nhơn đạo chưa mấy người biết trung biết hiếu, vì thế mà luân thường sụp đổ, đã sụp đổ con người vụ lợi quên nghĩa, nên cần phải xây dựng đời lập nên thế đạo lành mạnh.

Muốn có nền thế đạo lành mạnh thì ai là người phải lo đóng góp đương đầu việc nầy, ai cũng bận lo cho thân mình, con cháu mình, vợ chồng mình, thì việc đời tới đâu hay đó, suy đổ rồi, nguy cập đến rồi! Nên gánh nợ quần sinh thì chỉ có người rảnh thân mới làm được, không nhà mới lo được.

Vì vậy mà nền Đạo cứu đời đòi hỏi kẻ Giáo sĩ là người xuất gia.Người xuất gia có hai hạng, hạng có gia đình rồi, vợ con rồi, mà đành đoạn cắt mối thân ái, phế cả lợi danh vì tiền đồ nhân loại mà lên đường hành Đạo, hạng nầy cũng anh hùng có gan, nhưng hạng đồng chơn là chưa nhúng mùi đời là xứng đáng, vì ai đến đây mà không nhiễm, kẻ bị nhiễm mà biết cởi mở cũng ít người.

Vì vậy, trong nền Đạo hai hạng nầy làm quân khu tiền phong, an bang tế thế.

Đã được danh dự nhất trong đời, dù chưa có công đức với Chánh Pháp nhơn sanh, lúc chung liễu cũng chứng được ngũ đẳng linh thần huống là mang một sứ mạng, có một trách nhiệm, lòng lại giác ngộ, về ngôi trên cửu phẩm cũng được dự phần, có một điều MẸ lo, nguyện chưa quyết, chí chưa lập, tình ý còn ngóng đó trông kia, ngoài thì lành lẽ trơn tru, mà trong lòng bẩn hôi chất chứa, nếu không dốc tình đoạn tuyệt, thì lâu mau nó cũng kéo tới trì lui, đời con mãi lẩn quẩn không ra khỏi vòng oan khiên nghiệp chướng tối tăm phiền não, con phải có gan, tuy đau nhưng chỉ đau một hồi, chứ để mãi thì liên tiếp chập chồng khốn khổ. Về Đoàn sống tập đoàn các con nên bỏ hẳn cái thói Nữ nhi thường tình phụ nhơn nan hóa, mà lấy lòng vô tư ăn ở với nhau, đừng hẹp chật ganh tương rồi đi đến ngày tan vỡ.

MẸ cũng cho các con biết rằng: Số đã xuất gia nầy một ngày kia không phải được tròn vẹn, nhưng lòng từ bi độ được bước nào mừng bước nấy, các con cố gắng và cẩn thận giữ mình, nên luôn luôn cầu nguyện. MẸ cầu xin Lý Bạch lập cho con một nhà tu, vừa luyện trí qui thần, vừa chế ngự cảm tình ngăn phần tư dục. Nên tại Tu xá cần được đòi hỏi một số Giáo Sĩ để xây dựng Hội Thánh Nữ phái, nên mở một kỳ học tập đủ các khoa học, chính trị học, để mở đường trí thức cho các con, ổn định phần tâm linh, chế kiềm bớt tư dục, rồi đây con lên đường hành đạo lập công, lượm lặt ít nhiều nhơn duyên trong quần chúng.

Phê y tâm nguyện trẻ mong cầu,
Chuẩn tức nơi đây chớ nhắm đâu;
Nữ hạnh quyết tâm lo lánh tục,
Đoàn viên dốc chí sự đương đầu.

Giải mê sanh chúng toan tu học,
Thoát khỏi trần hồng phải tựa nhau;
Thành bại đứng ngoài toan giải quyết,
Lập nền PHƯỚC HUỆ nhớ cho sâu.

Thôi, MẸ ban ơn lành mỗi con, MẸ thăng./

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides