Thánh Thất Trung Thành, ngày 15-7-ĐĐ.14 Kỷ Mão (29-8-1939)
THI
LONG huỳnh dời gót đến Đàn cơ,
NỮ sĩ yên tâm trước Điện thờ;
ĐỒNG chí nương thuyền qua bỉ ngạn,
TỬ sanh nào nệ phận đào thơ.
Chào chư Nữ muội tam ban.
Hiệp Lý cùng Sơ, Khai, xuất ngoại kiểm đàn tuần sát Thánh địa, khá thi hành. Hổ quạt điển. Có lịnh DIÊU CUNG ngự Đàn.
TIẾP ĐIỂN:
THI
DIÊU diêu gậy trúc lại xe loan,
TRÌ bước lần qua mấy dặm đàng;
KIM cúc nở chào hoa hương sắc,
MẪU nghi mừng trẻ, hội chung đàn.
MẸ mừng các con tam ban.
SƠ! Con tuân lịnh à! Bế môn hai bên lại. Các con trước đàn thành tâm nghe MẸ dạy:
Này các con ôi! Cuộc đời của trẻ sanh trên quảng đời trược chất nầy, đương lúc văn minh tấn bộ, vật chất kim thời, thế thì các con phải nương theo đặng làm cho thân phận, phì da vinh diệu, mai vinh, chiều nhục. Còn tu Đại Đạo khó lắm con à! Nào độ thế, nào cứu đời mãi mãi luân chuyển theo thiên lý, đặng tiến hóa tinh thần đền bồi nghiệp quả, thế thì khổ hạnh dường bao! Nâu sòng đạm bạc, mai kệ, chiều kinh, buộc mảnh hình hài làm sao trở nên cõi đời hạnh phúc, đối với vạn linh sanh chúng. Nầy con: Thân con quí tợ cánh bèo chìm đắm trong bể gian truân, nhấp nhô trên bao lượn sóng. Các con ôi! Chi cho quí bằng hành động đem Đạo Trời, đem chí Nữ nhi nương lấy Đạo huỳnh hầu độ tận quần linh qua bờ đáo ngạn hả các con! Đạo Trời đã khai thế kỷ này không còn u ám như hồi Nhứt kỳ, Nhị kỳ, ép buộc thân con vào đường kinh kệ, vào chỗ mõ, chuông, giả tuồng tụng niệm. Thời kỳ đây, Ngọc Đế phán truyền các đẳng môn đồ đều phải tuân theo Chơn pháp, chơn lý, xả giáo cứu đời, nương theo linh điển hầu tiến thủ hằng ngày, huệ tâm phát tiết, đến cảnh vô vi thoát ngoài vòng khổ lụy.
BÀI
Hoàn hôn bán tý canh trường,
Hột mưa vừa dứt, MẸ nương kiệu vàng;
Kíp ngự giá xe loan vội vã,
Liền sắp hành, nôn nả đến đàn;
Mừng con Thánh Thất lập an,
Mừng con lớn nhỏ trước đàn thủ nghi.
Các con ôi! Thời kỳ khảo đảo,
Nào văn minh đại náo biên thùy;
Nạn đời khổ khắc lâm nguy,
Bình dương huyết ứng, nhục bì rã tan.
Thế ngơ ngác, khôn đàn tiến thối,
Đạo đến ngày phấn khởi dương quang;
Con ôi! Kìa cuộc hành tàn,
Hành cho con biết luật ban hạ kỳ.
Con ôi! Khá gắng ghi lời MẪU,
Con ôi! Con rõ thấu Chơn truyền;
Đại đồng qui hiệp nhứt nguyên,
Thuyền từ MẸ kết đây liên ba kỳ.
Thảm con ôi! Trường thi sắp đến,
Thương trẻ thơ bờ bến không chừng;
Tu rồi lại ngã lưng chừng,
Khôn phương nắm níu, luật tuân thi hành.
Hạ nguơn sẵn bức tranh chơn lý,
Cuối thời kỳ reo rỉ Đạo Huỳnh;
Hoàn cầu vạn loại chúng sinh,
Đều trong luật pháp huyền linh Cao Đài.
Nữ con ôi! Có hay chăng tá,
Nữ con ôi! Biết giả tường chơn;
Cuộc đời vinh hạnh khổ nhờn,
Thì lo đạo đức vun bồi nghinh tân.
Xuân, hạ qua, thu tàn lạnh tẻ,
Năm tháng rồi con trẻ làm chi?
Hay là con cứ mãi đi,
Mãn lo cầu cúng, không vì nhơn sanh.
Xem bả lợi, mồi danh trước án,
Ngó văn minh mà cảm con thơ;
Lẽ nào trẻ lại quá khờ,
Xa đường đạo đức, khổ chờ bên con.
Còn non nước thân con còn phải,
Còn quần thoa, phận gái mà chi;
Cứu đời ấy phận trẻ thì,
Độ thế, ấy phận nữ nhi tâm điền.
Cuộc trần nọ có yên đâu trẻ,
Nợ oan khiên đâu rẽ với con;
Bánh xe nhơn quả xoay tròn,
Làm con chìm nổi điểm son mãi chừ.
Con ôi! Đạo khắc khư như thế,
Đời bước ra sẽ thấy hóa hư;
Văn minh dỡ lớp đủ mùi,
Phồn vinh nhiều cuộc, phanh phui giả đồ.
Con còn nhớ bút tô kinh sám,
Trẻ có hay điểm sám mấy niên;
MẸ thường gọi tỉnh con hiền,
MẸ thường nhắc nhở trò Tiên tu hành.
Này trẻ chớ cạnh tranh quá đáng,
Ớ này con! Đừng rán biếng lười;
Biếng lười sẽ chịu khổ xuôi,
Thôi thì rán chí ngọt bùi rau tương.
Đường đã sẵn, con bươn bả tới,
Lộ đã dành, con trổi mảnh gương;
Học đời tứ Thánh ngôn thường,
Trường thi kinh kệ liệu lường mai sau.
Hột mưa rớt ngoài đầu chưa thả,
Canh lụn tàn con gá lại đây;
Nhịp đờn MẸ trổi sợi dây,
Nhắc con từ lớn, điển xây bút lòa.
Cười con trẻ trước Đàn xao xuyến,
Lễ nghi không đủ chuyện dung nhan;
Trẻ thời ngơ ngẩn trước Đàn,
Trẻ thời quì bái vái van lỗi lầm. (…)
Thôi, MẸ ban ơn lành các con. MẸ thăng./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét