Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Ba, 6 tháng 7, 2021

TỨ LINH ĐỒNG TỬ TRUYỀN ĐẠO TRUNG KỲ


Thánh Tịnh Đại Thanh, ngày 24-7-ĐĐ.09 Giáp Tuất (02-9-1934)

THI


BẠCH nhựt thanh thiên hiển hiện thân,
HẠC nghinh Thánh chỉ giáng lâm trần;
ĐỒNG loan tá thủ khai Tiên bút,
TỬ mạng đàn trung trật tự phân.


Khá tiếp nghinh Long giá Đức NGỌC HOÀNG ngự Đàn, nghe chư Hướng Đạo.


TIẾP ĐIỂN:


THI



NGỌC chỉ ban ra dạ nghẹn ngùng,
HOÀNG cầu thế giới vẫn Trời chung;
THƯỢNG cờ qui nhứt minh Chơn Đạo,
ĐẾ mạng chừ ai gánh vác cùng?


THẦY rất vui cho Đàn hôm nay các con chí thành mà bàn đến Thiên cơ. THẦY rất lo cho các con, xoay tròn ngày qua tháng qua, qua rồi thấy mất, cơ Âm Dương phát động, cuộc thế giới đao binh, trước từ Đông phương cho đến Tây phương, các sắc dân, các chủng tộc, phải chịu vào cảnh tiêu diệt, máu chảy thành sông, xương chồng thành núi.

Than ôi! Chính mình THẦY đến khua chuông cảnh tỉnh, đánh trống giác mê, gay thuyền Bát Nhã, phất cờ qui nguyên, lấy câu nhẫn nại và tình thương mà làm hướng đạo để qui tụ các con đem về một mối, cái mối mà THẦY cắt cho các con đây, chính là mối chung thiên hạ, chẳng phân Nam Bắc, chẳng luận Đông Tây, bắt tay nhau đi đến thế giới hòa bình “Nhơn nhi vô nhơn, ngã nhi vô ngã” còn cuộc quả báo lịch kiếp giảm tăng là lý đương nhiên của nhân loại.

Than ôi! Thế mà tại nước Việt Nam chưa thành lập thì Thánh địa chưa hoàn toàn, nên không mong chi đến vạn quốc thiên bang “Nội bất tề, hà nhi an ngoại” các con tập theo các người thương đời mến Đạo mà quyết tâm, dù có khó khăn chi đi nữa, cũng quyết hy sinh lấy vai tuồng, dù tướng, dù kép tuy phận sự khác nhau mà thành công có một.

Bây giờ một phận sự quan hệ là truyền Đạo Trung Kỳ. “ Ban! THẦY sai con và Tứ Linh Đồng Tử khá kíp về Trung đặng hoát khai Chơn Đạo. Con tính sao?

Trần Công Ban bạch: “Con không đủ sức”. “Vẫn biết việc về Trung là khó, các con phải khó hơn hết, mà không sao đâu con, chi chi cũng có THẦY, nếu THẦY sai một đứa nào có tên tuổi thì e không khỏi có điều trắc trở. Vậy con chớ chối từ”.

THI

Khó nhọc chi chi cũng vẹn lòng,
THẦY giao phận sự khá làm xong;
Đường trường ví có xa nghìn dặm,
Thuận gió buồm trương cũng dễ hòng.

x

Dễ hòng bảng Hổ đặng đề tên,
Tâm vẫn trơ trơ chí vẫn bền;
Đã quyết hy sinh cùng nhiệm vụ,
Chi nài đột pháo với xông tên.


BÀI


Tên nêu lên bảng đại đồng,
Khó khăn nào nệ mặn nồng quản chi,
Con tuân mạng Trung Kỳ khai Đạo,
THẦY đến đây chỉ giáo Thiên cơ;
Giờ này lặng lẽ như tờ,
Điển quang đưa đến Thần cơ chuyển truyền.
Trong Tam thiên Đại thiên thế giới,
Từ Đông phương cho tới Tây phương;
Chiến tranh xung đột gây thường,
Tây phương tán huyết, Bình Dương lưu hài.


Thảm thiết nỗi, đắng cay nhiều nỗi,
Đau đớn thay! Bực bội lắm thay!
Trách con ác nghiệt gây hoài,
Thành oan biển nghiệt biết ngày nào vơi!



Cuộc dâu bể nay dời mai đổi,
Mảnh thân sanh bảy nổi ba chìm;
Xoay vần trên cõi phù diêm,
Thạnh suy mấy lúc, cổ kim mấy lần.



Buồn lòng đến hồng trần kêu nhắc,
Đưa tay ra dìu dắt các con;
Lời êm ái, tiếng ngọt ngon,
Giác mê trống đánh tỉnh hồn chuông ngân.



Hỡi than ôi! Dân dân nước nước,
Hỡi than ôi! Tước tước quyền quyền;
Nỗi động địa, nỗi kinh thiên,
Nhơn sanh ra đỗi! Thần Tiên giáng trần.



Chính mình THẦY hóa thân Tam giới,
Mở Đạo Trời qui hội Đông Tây;
Bắc Nam vẫn cũng một THẦY,
Qui nguyên vạn phái hiệp vầy Thiên Tông.



Cuộc hòa bình chung trong thiên hạ,
Cơ qui nguyên gốc ở CAO ĐÀI;
Tuyên truyền chừ biết cậy ai?
Còn trong nước Việt chưa ngoài vạn bang.



THẦY đã lắm lúc than lúc thở,
Con dạ nào mà nỡ mà đành;
Hiệp nhau cả em cả anh,
Trung Kỳ con kíp khởi hành mau mau!



Nghe THẦY dặn trước sau nông nỗi,
Để con ra mở mối Đạo Trời;
Quyết tâm vì Đạo vì Đời,
Mảnh thân đạp Đất đội Trời quản bao.



Bước lên đường đừng nao đừng núng,
Thuyền ra khơi rán chống rán chèo;
Đứa nắm lái, đứa giữ lèo,
Tùy theo ngọn gió bỏ dèo bươn bươn.



Giáp nơi nơi phô trương quảng đại,
Ất con còn mắc phải tai nàn;
Thanh, Từ trổ mặt Quang, Quang,
Hiệp Thiên sớt gánh chia đàng Bắc Trung.



Thử ngoảnh mặt cắm chừng cây thư,
Ngưu dương mày lên nhử sao Ngưu;
Bại rồi hiệp, liệt rồi ưu,
Cọp cười đạo đức trào lưu dẫy đầy.



Trung từ đây đắp xây Chánh Đạo,
Nam xướng lên kế hảo đoàn viên;
Kẻ thống nhất, người qui nguyên,
Cơ quan sắp sửa tuyên truyền vạn linh.



Trong cái bước hành trình gay trở,
Kiếm ra thầy tớ cũng phân vân;
Trăm năm gẫm có mấy lần,
Cái phần khó nhọc là phần thưởng công.



Chờ một lúc cho rồng trổ mặt,
Hiệp sức nhau dìu dắt nhau ra;
Tan cũng hiệp, nghịch cũng hòa,
Tây lân có bạn, Đông gia có thầy.

BAN nặng gánh đôi vai trịu trịu,
Khó nỗi trung, nỗi hiếu, nỗi tình;
Đường dê chân bước gập ghềnh,
Dầm mưa dãi gió thân mình quản chi.



THẦY dặn con những khi vắng vẻ,
Con đề phòng những kẻ như con;
Nhẹ lòng lấp bể dời non,
Sao mà cho đáng làm con của THẦY.



GIANG đã biết nơi đây là khổ,
Quyết đem mình đến chỗ vô sanh;
Dốc lòng cùng bạn cùng anh,
Làm trai nghĩa vụ hy sinh mới là.



THẦY đã nói Đạo là phương thuốc,
Con phải nhìn Đời cuộc đa mang;
Bệnh nhân gặp đặng danh lang,
Còn vương lấy bệnh tại chàng muốn vương.



THANH LONG con đường trường giục ngựa,
Mảnh thân sanh đứng giữa trần gian;
Vui chi cười, buồn chi than!
Hãy còn cay đắng con càng nên con.



Tranh thiên cổ nét son tô điểm,
Hội Vạn Linh thử kiếm anh tài;
Nhấm biết đắng, nếm biết cay,
Phải người vì Đạo hiếm tay thương Đời.

BẠCH PHỤNG con mệnh Trời phụng lãnh,
Gánh nhơn sanh là gánh chung cùng;
Vì ai, ai đợi, ai trông?
Cây Ngô dấu PHỤNG đã không thấy rồi!



KIM QUI con thì thôi nhơn sự!
Cuộc tuần huờn hỏi thử sao đây?
Bươn theo cho kịp gót THẦY,
Cam lai khổ tận hiếm ngày đó con!



XÍCH LÂN nhớ lo tròn nhiệm vụ,
Cùng anh em vẹn giữ thỉ chung;
Phong sương tùng mới phải tùng,
Đường xa vững chí ngại ngùng chi con!



CHÂU độc giả lo tròn độc gia,
Phận sự con THẦY đã định phòng;
Bao giờ HỔ hội cùng LONG,
Bên ngoài sắp đặt bên trong an bài.



Này các con thân trai nặng nợ,
Chí tang bồng mựa chớ đơn sai;
Tuần hoàn con ác xoay xoay,
Non sông rồi cũng có ngày lạc quan.



Đưa nhơn loại lên đàng thoát khổ,
Dắt đồng bào đến chỗ tự do;
Nước Trời cơm Đất ấm no,
Thiên bang vạn quốc diễn trò Thuấn Nghiêu.

Thăng./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides