Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021

ĐƯỜNG GIẢI THOÁT ƠN LÀNH ĐÃ MỞ, MỞ RƯỚC NGƯỜI SẠCH NỢ TRẦN AI


Trung Hưng Bửu Tòa, ngày 04-11-ĐĐ.33 Mậu Tuất (14-12-1958)

THI

BẢO nhau lập chí gắng công trình,
THỌ Pháp tu trì bản giác minh;
THÁNH đức giồi trau nên phận gái,
NƯƠNG cùng em chị nhớ đinh ninh.

Bản Nương chào chư Thiên ân, chào chư chị em Nữ phái.Bản Nương xin mời an vị.

BÀI

Đường về Thiên quốc còn xa,
Chị em trong cõi Tà bà chưa lo.
Đường lên Tiên gay go chẳng dễ,
Phải bền công mới thể đến nơi;

Về Tiên được sống đời đời,
Ở trần bao kiếp đổi dời trầm luân.
Ai là kẻ xá thân cầu Đạo,
Ai là người hoài bảo đường tu;

Ai mong ra khỏi trần tù,
Ai đà thấy được cái ngu của mình.
Mình lướng vướng mối tình thế sự,
Mình quẩn quanh tư lự lợi danh;

Mình chưa rót cạn tất thành,
Chưa gan anh tuấn bỏ đành ái ân
Ngôi Thiêng Liêng có phần chờ đợi,
Đợi chờ người sớm tối vắng tin;

Thoảng qua xúm lại cầu xin,
Xin rồi chẳng để lòng tin quyết lòng.
Tu chi được mà mong nên Thánh,
Dễ chi tu mà lánh bụi đời;

Ai còn tu giỡn tu chơi,
Làm sao thấy được Ơn Trời kỳ Ba
Đường Giải Thoát nói là nói thế,
Chớ mấy người đã dễ làm xong;

Tới lui tính toán lòng dòng,
Vui đi buồn đứng thì mong chi thành.
Đường Giải Thoát ơn lành đã mở,
Mở rước người sạch nợ trần ai;

Người nầy có một không hai,
Coi thân tro bụi đứng ngoài lợi danh.
Danh không chuộng hòa mình lẽ sống,
Lợi không say ảo mộng tỉnh rồi;

Việc đời muôn việc đều thôi,
Trải lòng ở với người người đẹp vui.
Khen chẳng nhận không lùi ma nạn,
Được chẳng mừng quyết đoạn trần căn;

Chẳng vì tấm mặc miếng ăn,
Miếng ăn tấm mặc chia bằng sớt chung.
Người Giải Thoát không không trong sạch,
Giải thoát rồi là cách làm gương;

Gương trong bởi biết chùi thường,
Người tu Giải Thoát đường đường công nhiên.
Nếu được vậy lên Tiên cũng dễ,
Không được vầy đừng kể có tên;

Bây giờ thế sự chưa quên,
Chưa quên lập chí cho bền mà quên.
Quên được mình mới nên xứng đáng,
Quên được mình mới sáng lòng ra;

Quên quê hương, quên cửa nhà,
Quên thù ngày trước, quên bà con đây.
Quên để tu thân nầy thanh tịnh,
Quên để lòng khỏi dính trái oan;

Quên thân, thân mới vẹn toàn,
Đưa thân thử thách đá vàng là sao.
Thân tu rồi mới vào Tu xá,
Thân tu rồi mới hạ kiêu căng;

Thân tu giai cấp ban bằng,
Thân tu chiều sớm luyện rèn cho tinh.
Lòng không để thất tình gây loạn,
Ý đừng mơ tán loạn gần xa;

Tai nghe lời chửi bỏ qua,
Mắt trông điều trái lòng ta đừng hờn.
Đừng còn tính thiệt hơn so sánh,
Khổ của đời nên gánh nên chia;

Tu hành dậy sớm thức khuya,
Tay nương tràng hạt chớ lìa Nam mô.

Bây giờ chị em xin cầu hỏi về cơ sở Nữ Đoàn. Bản Nương nói qua đại ý con đường Giải Thoát. Hành Pháp môn Giải Thoát là cả một sự khó khăn, nếu không phải giác ngộ thì đâu làm được? Người giải thoát thân không còn bị một cái gì bó buộc. Xá thân cầu Đạo là bỏ giả thân hiện chơn thân. Muốn có chơn thân phải tu cầu Đạo THUẦN CHƠN VÔ NGÃ để làm con đường tiến thủ công phu chịu dưới quyền Tôn Sư chỉ dẫn, không một lời chống cãi Người. Nếu Người nói muối là ngọt thì cũng không cãi là mặn, đáng chê mà khen cũng đừng nghĩ theo mình. Nói cách khác mình là người đại công với đạo với THẦY, mà THẦY bảo là người thường, còn đối với người bạc hạnh thiếu công THẦY lại khen mến dù sao ta cũng lấy làm vừa, đừng như chị em đây còn biết hơn người, còn đặt mình trên cả. Ơn trên điểm danh tốt thì mừng, xấu thì buồn, không thì hờn, có thì kiêu.

Ôi! Danh còn to, lợi còn lớn, khen còn sướng, trách còn hờn, quên còn buồn, nhớ còn vui, làm sao gọi giải thoát? Ăn còn nhớ vị ngon món lạ, ngủ còn ưng chiếu mới mền bông, ngồi còn thấy trước sau, đi còn niệm lớn đầu nhỏ cúi, cúng còn giành gối quì đầu, học còn giành bài tỏ chữ, nói còn kiêu khí khoe khoan, bận còn ưng hàng mềm vải láng, làm còn lựa việc sang việc hèn, quét chùa cho nhục, gánh nước coi thường, làm cho bản ngã càng to, căn khí càng lớn thì giải thoát sao được? (…)

Quí chị em ôi! Nền Đạo hưng vong, suy thịnh đều ở nơi ta một phần quan trọng vô cùng. Đạo hữu đói rét nếu không can liên gì đến ta thì ta và Đạo hữu đã tách rời. Nên chị em mười phương kia lầm lỗi, dại khờ, khổ mê, đói rét là tội ấy về ta. Ta tuy không xô người vào cảnh ấy, nhưng ta có bổn phận trông nom mà ta không đưa đường dẫn lối hoặc không đủ đức hạnh làm cho chị em kia ít kiên, không mến thì trách nhiệm cũng về ta. Đã là chị, em không sợ chưa đủ làm chị, hay em không mến cũng chưa đủ làm chị. Người chị phải chịu sứ mạng ở Trời, thực hành đúng Quyền Pháp gương mẫu mực, tỏ lòng thương lo cho Đạo hữu, quên thân nhớ nghĩ đến đời sống, việc làm ăn, đói no, đau khổ của Đạo hữu, đối với người nào cũng niềm nở quí trọng, xa về thì mừng vui, gần về thì chỉ dạy, đừng nên tách mình ra ngoài Đạo hữu. (…)

Thôi, Bản Nương xin kiếu./.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides