Thánh Tịnh Thanh Quang, ngày 03-01-ĐĐ14 Kỷ Mão (21.02.1939)
TRƯNG TRẮC THÁNH NƯƠNG
THI
Trăm hoa đua nở cảnh Trời Xuân,
Nghìn tía khoe tươi rộn rã mừng;
Mừng gặp Tam Kỳ cơn mạt kiếp,
Mừng nay Nam Việt hết gian truân.
Mừng câu bác ái tràn ba cõi,
Mừng tiếng CAO ĐÀI khắp bốn phương;
Hỡi kẻ độ đời mau bước chóng,
Có về nhắn hỏi khách Đông quân.
x
Hỡi khách Đông quân thấu nỗi lòng,
Liên đoàn liên mãi mãi chưa xong;
Ngày nào Nam Bắc Trung hòa hiệp,
Hai chữ Liên đoàn khỏi tiếng suông.
Chào chư Hiền nữ, văng vẳng bên tai cái tên Liên Đoàn Nữ Phái đã lan chảy Trung Kỳ.
Hỡi chư hành sự, Liên Đoàn Nữ Phái ơi! May mắn chư Hiền nữ gặp Đức CAO ĐÀI lập nền Chơn Đạo nơi nước Việt này. Hôm này chư Hiền nữ đã bước một bước khá cao trên nấc thang Tôn giáo.
Nói đến hai chữ Liên Đoàn Ta rất ngậm ngùi đau xót trên hai năm trường có lẽ mà hôm nay cái danh với cái thực chẳng chung đường rồi làm sao đây?
Cơ quan Tổng hội cũng vẫn thiếu nhân tài, biết ngày nào chư Tín nữ thực hành theo bản ý Đức Mẫu Hoàng giữa cõi đời trường học tiến hóa nầy, dù gái hay trai cũng phải “Đương nhân bất nhượng”.
THI
Hồ thỉ kiếm cung gái há không ?
Ai kia nợ nước lại ân chồng;
Chị em lo mãi tuồng son phấn,
Quần vận yếm mang nhục nhã chung.
BÀI
Thân cá chậu khôn bề lặn lội,
Phận chim lồng khó nỗi nghinh ngang;
Lỡ làng sanh phận hồng nhan,
Cam bề dưới trướng trong màn tối tăm!
Xét suy kỷ tủi thầm cho phận,
Nghĩ nhân tình mà giận cho duyên;
Sanh chi cái phận thuyền quyên,
Trọn đời nô lệ dưới quyền nam nhân.
Nghĩ mà trách cho thân nhi nữ,
Nghĩ mà đau cho chữ tam tùng;
Vì đâu phụ nữ chịu chung,
Hết tùng cha mẹ lại tùng chồng con.
Suốt đời phải cúi lòn xó tối,
Việc sơn hà thây trối mặc ai;
Biết đâu gái cũng như trai,
Cũng con THƯỢNG ĐẾ hai vai cũng đồng!
Cũng gánh nổi non sông Tổ quốc,
Cũng cứu cơn dân tộc trầm luân;
Kiên trinh đáng mặt tế quân,
Công Dung Ngôn Hạnh đáng trang mẹ hiền .
Đặng như thế nữ quyền khỏi tệ,
Thoát ngoài vòng hạn chế nam nhơn;
Như vầy ai dám khinh lờn,
Không cần phải xướng bình quyền đầu môi.
Cuộc dâu bể lở bồi non nước,
Sóng văn minh đảo ngược tinh thần;
Tân thời tân tiến tân văn,
Bình quyền bình đẳng lăng xăng nhộn nhàn.
Trong gia đạo dọc ngang lấn lướt,
Hiếp hà chồng trái ngược luân thường;
Dạy con chẳng giữ giá gương,
Gia đình xáo trộn chẳng nhường chẳng kiêng.
Cũng vì bởi bình quyền mà hỏng,
Cũng vì nơi giải phóng mà hư;
Hai mươi lăm triệu có dư,
Dung hình tiều tụy phong tư tiêu mòn!
Người thế ấy nước non buồn bã,
Chừ ai ra luyện đá vá Trời;
Nước non cây cỏ ngậm ngùi,
Cũng vì chia rẽ phanh phui tinh thần.
Lời cặn kẻ phân trần hơn thiệt,
Khuyên nữ lưu hãy biết lấy mình;
Trời chiều bóng đã xế chinh,
Ai người nữ sĩ hy sinh độ đời ?
Biết bao kẻ chơi vơi bể ái,
Cậy Liên Đoàn Nữ Phái ra công;
Lo toan chủ nghĩa Đại đồng,
Giàu sang nghèo khó cũng đồng mới nên.
Vậy mới đáng nêu tên thanh sử,
Vậy mới rằng danh dự quần thoa;
Nước non vẫn nước non nhà,
Liên Đoàn Nữ Phái mau ra với cùng.
Cả tiếng kêu nầy Trung nầy Bắc,
Nầy là Nam dìu dắt lẫn nhau;
Dưới trên hòa thuận một màu,
Hy sinh cương quyết cùng nhau độ đời.
Chào chư Hiền nữ. Ta lui./.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét