Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2011

NHÂN SANH QUAN

Tý thời 20-8 Tân Sửu năm Đạo 36 (29-9-1961)
THANH CHƠN TIỂU THÁNH chào mừng chư chức sắc lưỡng đài hội thánh và chư chức việc đàn tiền đẳng đẳng. Giờ nay Tiểu Thánh thừa lệnh GIÁO TÔNG ĐẠI ĐẠO báo cơ, vậy tất cả thành tâm tiếp lịnh, Tiểu Thánh xin chào...
(Tiếp điển:)
THI
hội quần sanh thuyết hóa lai,
THÁI đồng chơn mạng ngưỡng hồng oai,
BẠCH đồ hoán thể hồi Thiên phước,
GIÁO pháp truyền phương chuyển Thánh hài,
TÔNG diễn trọng đề minh giác phẩm,
ĐẠI khai chánh niệm chưởng linh đài,
ĐẠO kỳ phổ tận tôn nhân bản,
GIÁNG điểm chơn kinh vạn cổ hoài.
LÝ THÁI BẠCH, GIÁO TÔNG ĐẠI ĐẠO Lão đại hỷ chư chức sắc lưỡng đài và chức việc đàn tiền nam nữ.
Giờ nay Bần Đạo chuyển cơ thuyết minh đề tài “QUAN NIỆM NHÂN SINH” trong vũ trụ và diễn trình tại sao phẩm vị linh hồn của đẳng chúng sanh không đồng đều tại thế gian và người phải khắc kỷ tu thân, dưỡng sanh tánh mạng để phục hồi nguyên bản.
Cười... Người ấy vốn thọ lãnh một phần chơn dương, tức là linh hồn và một phần chơn âm tạo thành thể xác; nên người là Tiểu Thiên Địa bán âm và bán dương.
Phần quyết định căn bản để tạo thành con người hoàn toàn là chơn linh hồn ngự trị cho toàn diện thể chất. Sự chi phối điểm Linh Quang của Thượng Đế hay là sự chia xẻ phần chơn linh hồn mỗi người đều sáng suốt ngang nhau. Nhưng vì bị ảnh hưởng phần xác thịt hay gọi là phần “chơn âm” khiêu dẫn qua bao cuộc thăng trầm chuyển thế làm cho sự tiến hóa không đồng đều, nên chia làm ba đẳng cấp sanh linh trong cảnh gian trần.
Đẳng cấp thứ I là: Thượng phẩm.
Bực này giữ trọn thiên tánh, hay là Thiên mạng, không cần học với người phàm trên phương diện lương tri và lương năng, họ vẫn đủ trí giác để phán đoán hư thiệt giả chơn và giúp ích cho nhơn loại trên bước đường tiến hoá, hòa nhịp với lý hồn nhiên của tạo vật và mãn kỳ họ sẽ trở về với khối Đại linh quang là Thượng Đế như các vị Phật, Tiên, Thánh.
Đẳng cấp thứ II là: Trung phẩm.
Bực này cần phải được sự dìu dắt cảm hóa của bực trên mới trọn đủ khái niệm minh chơn hướng thiện. Họ sẽ hồi đầu giác ngộ một cách nhanh chóng, khi thu nhận được nguồn giáo lý chân chính là lẽ sống thuần nhiên của nhân loại. Họ sẽ lập nên sự nghiệp tinh thần lưu truyền cho thế hạ để tiến lên phẩm độ cao trong lãnh vực siêu thoát hoặc hưởng hồng phúc nơi thế gian ở kiếp sau, như những minh vương, lương tướng, trung thần, nghĩa sĩ, các bậc hiền triết học tri và nói chung các thiện tín trong các Đạo giáo xưa nay.
Đẳng cấp thứ III là : Hạ phẩm.
Bực này tâm thần mờ tối, tánh khí hung hăng, họ ăn nói ồ ạt, đối xử ngang tàng; vì đã bị thị dục vật chất chi phối qua bao kiếp người du đảng.
Phẩm này tiến hóa rất chậm hoặc có thể tiêu diệt điểm linh quang thuở trước, vì họ không vui nhận ở phương pháp “tự giác tu thân” dưỡng sanh tánh mạng, mãi phóng túng theo tập truyền xấu xí như: ích kỷ, tham lam, sắc tài, hiểm độc, quyền hành, nóng nảy, sát phạt, gian ngoa; làm cho tiêu mòn dần cái bản tánh NHƯ LAI, nghĩa là lần đi đến chỗ thuần âm trọng trược.
Giữa thời đại mạt pháp thế kỷ 20 này, nói chung nhơn loại phần đông vào Trung phẩm và Hạ phẩm! Nhưng bực Trung phẩm đương thời cũng không thể trực hướng trên lãnh vực linh giác mà phải bị trào lưu vật chất thúc đẩy vào đường công danh quyền tước, chiến tranh sát phạt nên phải trục xuống hàng Hạ phẩm.
Muốn nhận thức rõ ràng hơn, chư thiện tâm hãy bình tĩnh tinh thần ôn lại lịch trình tiến hóa của nhân loại qua bao thế hệ để làm môi giới truyền thần mà đối chiếu cho hiện tại. Có phải trên thực cảnh diễn tràn; thế giới hiện nay con người đã mất hẵn cái truyền sắc thiên lương, từ tâm thượng đạt. Họ chỉ biết sống với cuộc đời rộn rã bên ngoài; chỉ biết tranh thủ với quyền lợi nhỏ nhen theo thị dục bản ngã mà đổi lấy dòng uất hận của đồng loại trên hình thức này hoặc muôn nghìn hình thức khác, đâu tìm thấy được luật công bình, đức bác ái, tánh từ bi trong thực trạng hằng ngày. Thiệt là một trường hỗn loạn thế gian, một lò sát sanh tự diệt.
Ôi đời! ôi nhân loại! ôi văn minh vật chất!
Với đức háo sanh từ bi vô tận của Thượng Đế, Ngài không nỡ nhìn thấy đoàn con mãi chìm đắm nơi khổ hải mịt mờ, mãi giam hãm nơi bức tường vô minh để hao dần Thiên tánh. Ngài chuyển lập Tam kỳ quyết độ toàn linh trở về nguyên bản. Ngài trực tiếp ra kinh sách ban truyền Pháp chánh để chỉnh đốn lại phong hóa luân thường, làm giới hạn cho chúng sanh dưỡng hồi tánh mạng, lấy tinh thần khiết tịnh cảm ứng hư vô làm cơ siêu thoát cho đẳng linh hồn.
Phẩm Trung Thừa ban hành hôm nay san tập với một chương trình kỷ yếu theo mức trung bình để điều động kẻ thấp đi lên tiếp màn chân lý; để thu hồi người vọng tâm lỗi bước trở về với đường chánh niệm. Chư Phật, Thánh, Tiên sẽ lần lượt giáo hóa từng đề tài để làm phương pháp chánh kỷ tu thân, dưỡng hồi tánh mạng; nếu tất cả đạo trường đều thực hành đúng đắn sẽ tạo nên thống truyền tinh thần đạo đức làm chuẩn thằng cho cuộc giáo hóa nhơn phong trong xã hội, sẽ cải tạo cuộc đời an cư lạc nghiệp một cách hiệu quả sau này và do đó chuyển sang địa hạt Phật, Tiên tâm phát dễ dàng ở phẩm Thượng Thừa.
PHÚ
Người có sanh rồi có tử,
       Tử và sanh, sanh tử lý mầu vi;
Thử xét câu: sanh giả ký, tử giả quy,
Quy giữ ký thị thùy tri yếu lý.
Đã rằng sống, sống sao thân còn hoại hủy?
Mà thác rồi thần trí gởi về đâu?
Kiếp trần gian phỏng lại có bao lâu!
Vô thường ấy cơ cầu ôi máy tạo!
Kìa võ trụ cổ kim thiên vạn hảo,
Nhựt, nguyệt, tinh, sơn thảo tứ thời tân,
Để mà chi, hay Tạo hóa khéo xoay vần,
Trêu khách tục tưởng phần theo cát bụi,
Máy âm dương nhiệm mầu thay một túi!
Pháp thường hành dung ruổi bánh Thiên luân.
Tại người mê chẳng tỉnh trí xem chừng:
Bươn bả tục, mãi vươn chân mà đắm đuối;
Bao Thánh triết ngàn xưa đâu phận tủi,
Đâu phải là lầm lũi với thương tang,
Đã hiệp thành nguồn sống với Linh quang;
Đem thần huệ truyền dâng cùng máy tạo,
Chuyển tam huê, triều ngũ khí, hành chơn Đạo,
Định luân thường thiện bảo lý nguyên hanh,
Vì lãm thông vạn thức tổng thiên thành,
Nhơn loại ấy trưởng sanh hàm bửu phẩm,
Lò cừ đúc điểm linh hồn phúc ấm,
Lập thế gian vẻ đậm nét phong quang,
Nương xác thân giả thể chịu cơ hàn,
Vun cội phúc sửa sang cho hậu quả;
Lập trường sống nghĩa nhơn gầy mối cả,
Tiếp nguồn thiên khai hóa nghiệp tâm cơ,
Mặc dầu cho cảnh gởi cũng nên thơ,
Đưa bước tiến trên cõi bờ giác niệm.
Thân hữu hoại đã tạo nên công thượng điểm,
Khí triều ngươn hội chiếm khúc minh châu,
Lý hư vô hiệp đủ một tay thâu,
Sanh tử thị chung bầu dinh dưỡng trưởng.
Tinh thần ấy chơn dương truyền định hướng,
Vĩnh thiên thu căn chưởng tử mà sanh,
Chữ sắc không quy ký pháp minh hành,
Cơ vi diệu chuyển thành cơ chánh hiện.
Vì thường tục hiểu lầm theo thể biến,
Thể dục tình tiếp diễn nợ oan ương,
Đem kiếp người hãm chặt nơi tứ tường,
Trí mờ tối không phương xem trời lộng,
Tưởng là đầy giang san chung thủy trọng,
Một đời lo tôn thống những gia truyền,
Có biết đâu khổ hải với tang điền,
Do sống tục lợi quyền gây thảm trạng.
Mồi vật chất nhử câu người trí đãng,
Rồi vỡ tan chớp nhoáng tợ phù vân,
Kìa cổ kim bao lớp nợ phong trần,
Sanh thị tử, tử thần đưa lối sẵn,
Hỏi đời nay ai là người đã chẳng?
Chẳng tham gian bã cặn, chẳng công danh?
Mùi vinh hoa chung cuộc có chi thành,
Xem lối cũ trường sanh ai thọ hưởng?
Hay một kiếp đã rồi không sống gượng!
Nấm mồ trơ cỏ vướng lối sương phong?
Ba tấc hơi trút lại cảnh gian hồng,
Mai danh cốt chung đồng trong số phận,
Giây  truyền cảm xác hồn cơ chuyển vận,
Xác trược ô nên trực dẫn đắm mê hồn,
Rồi biết đâu lãnh vực cõi linh thông,
Cam sầu khổ lộn vòng trong ác khí.
Sơ luận giải chương đề đôi yếu lý,
Cuộc giả chơn quy ký tử và sanh,
Đây tiếng chuông Đạo Đức gọi tu hành,
Dưỡng tánh mạng trở thành ngôi giá bửu.
THI
Bửu phẩm truyền đời thể sắc tươi,
Ngàn năm cốt cách thắm duyên Trời,
Hiệp thành nghĩa lý nhân quan hiện,
Mới rõ huyền công tạo lớp người.
BÀI
Người sanh trong cõi dương trần
Bịnh già sống thác bao lần thoáng qua
Trẻ thơ cho đến tuổi già
Trăm năm ba vạn, tính ra bao ngày
Hỏi ai biết kiếp đọa đày
Cái thân giả hóa trả vay nghiệp đời
Phần đông luyến ái chẳng rời
Thị phi đổi lấy tấc hơi thở cùng
Tranh dành đoạt lợi hành hung
Đồ vương trục bá vẫy vùng sớm trưa
Chung quy một mảnh sống thừa
Sống mồi xác thịt thớt thưa tinh thần.
Làm cho mòn mỏi chơn thân
Như Lai bản tánh tập lần lần sai.
Đa mang nặng nợ sắc tài
Biển trần vùi dập khó hoài vọng ra
Rõ là một giấc Nam Kha
Miên man kẻ tục cười khà nụ mơ
Vì rằng chẳng hiểu Thiên cơ
Chẳng phân áo lý cõi bờ giả chơn
Quên mình sẵn có kim đơn
Sơ khai thượng phẩm chí nhơn chí từ
Nỡ đam danh xấu tục hư
Âm u theo dạng lớp người lại qua
Cổ kim mấy cuộc sơn hà
Nhân tình tráo chác, Trời Già vẫn nguyên
Trời đâu tạo cảnh ảo huyền
Kiếp người vô định ghen phiền thế gian
Bao phen đuốc tuệ truyền sang
Phật, Tiên đưa lối dẫn đàng phước dương
Ngày nay cơ vận tuần hườn
Tam kỳ Thượng Đế giải cơn muội trần
Dạy người học chữ Tu thân
Dạy người hồi phục tinh thần Thượng nguơn
Tinh thần chí chánh chí chơn
Minh khai nguồn sáng nghĩa nhơn sống đời
Không làm việc quấy trò chơi
Noi theo Pháp Đạo Thầy Trời bố ban
Từ cơ tiếp xử Nhơn hoàng
Lợi tha ái chủng bảo toàn ân Thiên
Biết đường tạo Phật tác Tiên
Biết phương tiến hóa mối giềng Tạo đoan
Dạy người thoát lớp mơ màng
Lời ra văn vẻ tâm hàng nghiệt oan.
Chương trình tu học tuyển san
Ấn hành bửu phẩm nghiêm trang giáo truyền
Trung thừa biện giải căn nguyên
Trọng phần thực tập nối liền công tu
Vén màn tình tục lao tù
Đem về thức niệm ngàn thu thưởng nhàn
Tiền trình giác hóa mở mang
Gọi người trách nhiệm vẹn toàn lương năng
Chủ tâm nguồn cội giáng thăng
Tiếp đề độ dẫn khai tằng lương tri
Lý chơn nhứt quán truyền y
Luyện gìn Thiên tước lần đi Thượng thừa.
THI
Thừa hành Pháp Đạo luyện bên trong
Mới rõ huyền linh cảnh giác thông
Đắc ngộ chơn truyền siêu khổ hải
Tác thành Tiên Phật thế gian không.
HỰU
Không ham bã lợi khỏi tơ vương,
Đã có thân sanh phải biết đường,
Mượn lớp trần gian mà tiến hoá,
Nuôi hồn trong sạch hiệp chơn dương.
Đề tài Bần Đạo tới đây tạm dứt, vậy Lão ban ân chung tất cả đàn tiền nam nữ. Thăng...

Trích:TAM THỪA CHƠN GIÁO"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides