Tý thời 15 tháng 8 Tân Sửu Đ.Đ. 36 (24-9-1961)
THI
BẠCH đức luyện nên thể sáng ngời
HẠC về cửa Đạo gọi trần vơi
ĐỒNG tôn chân pháp CAO ĐÀI hoá
TỬ hạ nhàn tâm rõ báu Trời.
BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ chào chư chức sắc Lưỡng đài và chư chức việc Hội thánh cùng toàn thể đàn tiền nam nữ. Giờ này Tiểu Thánh thừa lệnh báo cơ, sẽ có ĐẤNG ĐẠI TỪ ĐẠI BI thân lâm chuẩn phê Thánh bút. Vậy tất cả tu chỉnh trật tự thành tâm nghiêm đàn kiến giá...
(Tiếp điển:)
HUYỀN KHUNG CAO THƯỢNG ĐẾ CAO ĐÀI GIÁO CHỦ - Thầy Linh hồn các con, Thầy mừng tất cả các con nam nữ.
THI
NGỌC thể Thầy khai chốn hạ trần,
HOÀNG môn phân hóa điểm chơn thân;
THƯỢNG đồ Tam Giáo tôn truyền pháp
ĐẾ Đạo nhứt nguyên tổng giác thần,
CAO lập thế gian minh thức phẩm;
ĐÀI ban Thiên tước trưởng hồng ân:
GIÁO thông tôn chỉ vô nhơn ngã,
CHỦ điểm định thành lý cựu tân.
Hôm nay Thầy ngự đàn phê chuẩn ban hành phẩm Trung Thừa để các con sưu tầm chánh lý mà định lập cơ tu tiến và xây dựng cho tiền đồ Đại Đạo.
Cảnh trần gian là nơi sông mê bể khổ mà nước Thiên đàng mới là nơi thanh nhàn miên viễn; nhưng xét vì nhân sanh không phân định rõ ràng, lại cho nơi cảnh trần gian là kiếp sống vĩnh lập, làm cho ngày càng lu mờ linh tánh.
Này các con ôi! Nhân loại sống giữa cảnh trần hồng vì miếng ăn chỗ ở mà phải cam chịu biết bao trạng thái điêu linh khổ khốc, diễn ra biết bao lớp thương hải tang điền, nồi da xáo thịt, đồng loại tương tàn. Ấy vậy, cũng bởi luật dinh hư tiêu trưởng đã chuyển ứng cho từng thời kỳ mà chính nay là hiện thân của xã hội biến thiên trong buổi đời mạt pháp hạ ngươn. Còn nói đến tôn giáo là nguồn vĩnh lập tinh thần cho đẳng chúng sanh tầm cơ siêu thoát cho biển thần Đạo Đức, nhưng thật ra cũng chỉ được xem như những nếp nhà xưa đồ sộ lưu truyền cho thế hệ mà chủ nhân đã vắng bóng xa hình. Bởi thế cho nên phương tiện cứu cánh tinh thần đã không thị hiện cho thế gian mà còn lung lạc tâm hồn cho đẳng chúng sanh theo đà luận phân công kích.
Ôi thôi thôi!
Đời đã lắm mơ màng mộng ảo: nào lợi, nào quyền, nào văn minh chế tạo, nào đảng phái phân tranh; xui đồng loại diễn màn thương hải.
Đạo còn thêm câu chấp giả hình: nào thấp, nào cao, nào sắc tướng điểm pha, nào chánh tà hỗn luận, dẫn chúng sanh đến cảnh mê ly. Rồi hỏi lại thế gian nào con đã biết?
Đời còn tranh đấu, đời phải khổ vong.
Đạo mãi phân chia, đạo còn bế tắc.
Nhưng đã biết rồi thử định hà phương, để tự cứu mình, giúp đời thoát vòng tân khổ.
THI
Đời mãi khổ nàn bởi dục tâm,
Đạo còn bận rộn những thanh âm;
Biết đâu truyền thống tôn nghiêm định,
Ngự giải toàn sanh bước lạc lầm.
Hôm nay, Thầy chuyển lập Tam Kỳ Phổ Độ để chấn hưng chánh lý đồng nguyên, để xóa bỏ những cạnh khìa ngã chấp sắc màu mà dung hiệp phần tinh ba cổ kim Âu Á trên lập trường duy nhứt, nghĩa là xóa bỏ cái Dị mà đem lại cái Đồng giữa các sắc giáo, để làm phương định cứu thế độ hồn cho đẳng chúng sanh thoát vòng mê tân khổ hải. Các con khá hiểu: Tôn giáo chỉ là một phương thức tổ chức, là một sự sắp đặt có đường lối, được mệnh danh theo từng thời kỳ khai lập cho lý Đạo truyền thành. Tuy nhiên, để minh định cho cơ khai triển tinh thần; danh từ tôn giáo cũng được đề cao trong sử độ, nhưng điều đáng quí nhất là tinh thần đạo đức được thực dụng rõ ràng trong mỗi hiện thân sanh chúng mới bảo tồn cho thể thống trang nghiêm.
Giờ này Thầy không muốn cho cả thế gian ca ngợi Thầy, hoặc xưng tụng Thầy một cách ảo huyền, mà mong sao tất cả con cái của Thầy đã nhập vào trường Đạo đều lập trọn công tu đầy lòng từ bi, bác ái, công bình. Không phân chi rẽ phái, không biệt dị giữa tôn giáo này tôn giáo khác, mà quan trọng hóa chánh lý đồng nguyên và khắc mình trong nhiệm vụ thế Thiên hành đạo của mỗi con có chức vụ hoặc lớn , hoặc nhỏ. Như thế là các con đã làm đúng với Tôn chỉ của Thầy.
Xét vì thời xưa sự giao tiếp không được giao thông trên hoàn vũ, cho nên mỗi giáo chủ thọ lãnh sắc chỉ nơi Thầy lập giáo từng nơi để dạy dỗ chúng sanh, cảm hóa tục đời trở về Lý Đạo; tất nhiên mỗi hình thức tôn giáo có mang theo một bản sắc địa phương trong quá độ. Ấy là cái biệt dị của thông quán tục truyền trong mỗi tôn giáo, nhưng trên phương diện triết lý cao siêu, với mục đích tối thượng là truyền phương định lập tinh thần thuần chơn khiết tịnh để đem lại cuộc đời thuần đức thiện lương, thì dù trên phương diện nào cũng vẫn nằm trong yếu lý.
Ngày nay sự đi lại giữa Đông Tây trong giờ phút tình đời đã được trao đổi, lý đạo cũng trực tiếp cảm thông. Đáng lẽ trong trường hợp thuận tiện các tôn giáo đều thu nhận với nhau trên quan niệm tinh thần, để hiến cho thế gian một cảm giác tinh minh và toàn diện hơn; để cùng nhau chỉnh hóa cuộc đời đem lại hạnh phúc thanh bình cho nhân loại. Nhưng than ôi! đã không được thế, lại vấp phải cái bịnh cạnh tranh trên hình thức ngày một sôi nổi lên cao, làm cho nhân loại tăng phần mạnh dạn đổ xô vào con đường chiến tranh mâu thuẫn, mạnh được yếu thua.
Vậy, tôn chỉ lập giáo của Thầy là sứ mạng của mỗi con làm cho đường đạo đức được minh hiện rõ ràng trên phương diện thừa truyền thực thọ, để chỉnh đốn tất cả những gì gọi rằng lầm lạc tội lỗi của thế gian, để nêu cao bức tranh thần hội tổng hợp linh huyền cho giữa các Tôn Giáo nhìn lại cái huyển ngã của mình mà tầm về sự thật. Thầy khuyên tất cả các con hãy tránh những sự tự tôn, sự công kích hẹp hòi, sự biện phân chia rẽ giữa nhau mà thu hồi cõi lòng an tịnh thân yêu hòa ái đặt theo hướng định Thầy truyền. Nhứt là những con chức sắc chức việc cần trau luyện phẩm độ nhiều hơn, vì là biểu chánh ảnh tùy, gương trong hình sáng. Có như thế các con mới đủ điều kiện xây dựng cho tiền đồ Đại Đạo ngày một hanh thông sáng tỏ và công tu hành của mỗi con khỏi phải phai nhạt theo thời gian kế hậu.
Khi nay Thầy dạy các con lo xây dựng phần tôn giáo để phản ảnh cái lãnh vực tinh thần đạo đức của 5 lớp học là: Nhơn Đạo, Thần Đạo, Thánh Đạo, Tiên Đạo, Phật Đạo. Các con sẽ có chương trình đối chiếu và cảnh minh những nguyên do lầm lạc, những di truyền thủ lệ; đồng thời các con có dịp tạo nên những phước quả chánh đáng trong quá trình hành đạo tiến lên một mức độ cao hơn và các con sẽ được toại nguyền là ngày nhân loại biết hồi đầu hướng thiện, biết sùng tôn chánh Đạo để cứu rỗi phần chơn hồn thì không còn thiên lệch cái danh từ tôn giáo và chi phái nữa, mà chỉ trực nhìn ở chỗ chí yếu là chánh pháp siêu nhiên mới đủ hiệu lực để đem lại cuộc thanh bình hạnh phúc giữa lớp sống đời người và mới là nơi định lập vĩnh viễn cho linh hồn, ấy là ngày Đại Đạo hoằng khai, là sự kết quả của nền Chơn Đạo vận hành từ chỗ Hữu đi đến chỗ Vô vậy.
THI BÀI
Để thế gian phục hồi lý Đạo,
Thầy chuyển cơ lập Giáo Cao Đài;
Chấn hưng chánh pháp truyền khai,
Cổ kim dung hiệp đề tài giác linh.
Nêu tôn chỉ xương minh nguồn sáng,
Tam giáo quy căn bản hội thần;
Mở đường thế giới canh tân:
Đại đồng thiết lập chọn phần tinh ba.
Con hữu duyên Đạo nhà trước gặp,
Lập thân tu xây đắp thống đồ;
Khuếch trương nền tảng quy mô,
Theo cơ linh chuyển lần vô Đức Thành.
Trao Thiên mạng Thầy dành ban phước,
Chỉ lối đi mực thước con làm;
Chương trình Hiệp Ngũ Qui Tam
Bản đồ Thiên hóa tiếp đam hội nầy.
Con nhận thức đủ đầy hư thiệt,
Bước công trình chi tiết lưu thông;
Còn ngày gặp gỡ Tây Đông,
Nêu cao đại thể từ trong thực hành.
Để khái niệm trọn lành chung cả,
Phẩm Trung Thừa Thầy hạ sắc phê;
Trước tiên dẫn khởi nhập đề
Tường Minh Tôn Chỉ luận về căn nguyên.
Kể nhân loại đầu tiên từ thuở
Người sanh ra ghi nhớ thiện từ
Hồn nhiên một khối vô tư,
Năm châu tản mát định cư từng vùng.
Vui lẽ Đạo thung dung nhàn lạc
Thú thiên nhiên thuần phát cõi lòng,
Lần hồi tập nhiễm phần đông
Mưu cầu lẽ sống tầm trong lợi quyền.
Chinh phục nhau đặt riêng giai cấp
Giữa phú bần cao thấp phân tranh;
Làm cho mất vẻ thiên thành
Cảnh đời mâu thuẫn biến sanh dục tình.
Thầy: THƯỢNG ĐẾ dưỡng sanh vạn loại
Thấy nhơn sanh đi sái công truyền.
Nhứt kỳ chuyển lập phước duyên
Đạo trường đem lại hương nguyền vạn linh.
Chiết dương quang mượn hình giả thể,
Tam Giáo đồng đại để nêu lên;
NHIÊN ĐĂNG PHẬT độ tạo nền:
Định cơ siêu thoát vượt trên cảnh đời.
Tiếp hư vô sáng ngời bửu phẩm,
Nếp Tiên phong sưởi ấm chơn hồn;
THÁI THƯỢNG thuyết hóa cao tôn;
Minh minh diệu diệu Càn khôn hiệp thành.
Hoạch Bát quái đồ sanh biến hoá,
Chưởng Thánh thơ giải tỏa nhơn tình;
PHỤC HY khai sáng Đạo Huỳnh,
Truyền cơ nhân bản khai sinh giác đồ.
Miền Đông Á điểm tô ba nhánh
Phương Tây Âu một cảnh sơn hà;
MOISE Thánh thể lập ra,
Mở đường cứu thế thông qua lý Trời.
Ba giải pháp một thời sáng tỏ,
Dạy thế gian lần bỏ tà tâm;
Cải trang từ chỗ sai lầm,
Định chơn thần huệ phương châm lưu hành.
Qua ngươn hội nguồn sanh dinh trưởng,
Cơ tiêu hao đối tượng theo ngày;
Theo đà vật dục chuyển xoay,
Lý đương mòn mõi thay vô giả hình.
Trước trạng thái điêu linh chơn tánh.
Giữa màn trần tranh cạnh xôn xao,
Nhấp nhô biển khổ sóng gào
Vợi hồn nhân loại bước vào sông mê.
Nhị kỳ chuyển tiếp đề phổ hoá,
Cho kỷ ngươn thừa hạ minh khai
THÍCH CA chấn chỉnh Phật đài:
LÃO ĐAM điều dưỡng thoát thai Tiên hành.
Trên thực tế lưu thanh phẩm độ,
Sau định thành công bổ Thần quang,
TRỌNG NI Thánh đức dẫn đàng;
JÉSUS tiếp chuyển cứu an tục đời.
Đem Giáo lý nơi nơi cảnh tĩnh,
Tùy cơ năng phân định giác đồ,
Lập thành thể thống qui mô,
Phổ thông chánh pháp diễn phô chơn truyền.
Thầy biện giải căn nguyên con rõ:
Lý Tam Tông hóa độ xưa nay
Để còn hội lãnh trong ngày
Khỏi điều sai lạc dở hay hiểu lầm
Tiếp Phật độ cao thâm huệ mạng,
Minh tâm rồi chánh đáng giải mê:
Tiên gia siêu việt đường về:
Tu tâm luyện tánh mở đề HƯ VÔ.
Phật Tiên vốn khởi hồ thượng đẳng,
Phải minh trai mới đặng kim đơn;
Mới thông hư thiệt tuần huờn,
Chơn hồn trực tiếp linh sơn điểm thành.
Lòng bác ái từ sanh vạn loại
Kịp thú cầm trang trải niềm thương,
Nuôi cơ cảm ứng thông thường
Từ bi phổ cập âm dương vận hành.
Đường Thánh Đạo phân ranh xử thế,
Chỉnh phong cương lập thể Đại đồng;
Chí thành dưỡng tánh tồn tâm
Thứ trung, tinh nhất uyên thâm phước đời.
Phần Thánh Đạo sáng ngời nhân phẩm
Định cang thường tưới tẩm thiên lương;
Hiếu, trung, tín, nghĩa lập trường
Dựng xây nền tảng trên đường tu thân.
Sống giữa cuộc trọng phần hòa lạc,
Đúc nên người thuần phát thế gian;
Chánh danh ngôn thuận đoan trang,
Công bình xử sự một đàng lối chung.
Thoáng nhận thức hình dung ranh giới,
Nhưng tinh thần tiến tới không hai;
Vì rằng nhân đạo cao dày:
Mới mong Thiên đạo còn ngày linh thông.
Cơ nhập thế nếu không trọn cả
Mà vội cầu điểm họa kim thân,
Khác nào lầu cất chín tầng:
Móng khơi bải cát bao lần tốn công.
Nhưng trái lại nếu không Phật pháp,
Không đoạt cơ linh tháp Tiên gia,
Thì đâu chứng hưởng Bửu tòa;
Vô vi nhi hiện vượt qua lý đời.
Bởi thế nên đồng thời sứ mạng,
Phật, Thánh, Tiên nhứt bản cơ vi;
Hễ là cách vật trí tri
Xử thông thế Đạo đúng kỳ luyện phanh.
Nhưng yếu tố nay thành nan giải,
Giữa môn đồ biện cãi thấp cao,
Trọng phần ngã chấp hô hào,
Không nhìn toàn diện tiếp giao tinh thần.
Thêm một nỗi chơn thân tiêu tứ,
Phương thực hành khó giữ vẹn nguyên;
Bên trong không đạt chí thiền
Bên ngoài thủ lệ lệch thiên giả trần.
Thử xét kỹ từng phần nêu rõ:
Lời giáo truyền bày tỏ còn ghi,
Rồi nay thể hiện những gì?
Gọi rằng cứu cánh mầu vi độ hồn?
Phật không dạy cao tôn lễ bái,
Tiên đâu bày tệ hại sát sanh;
Thánh môn sao chẳng đức thành,
Ôi, thời mạt pháp phải đành tổn thương!
Theo màu sắc biến thường cõi tục,
Bụi trần nhơ pha đục nguồn Thiên;
Nổi sôi vật chất kim tiền:
Làm cho hương vị Đạo nguyên lặng tờ;
Thầy đau đớn con thơ có biết;
Mỗi một phen phải chiết Linh quang
Vì con, con quá bạo tàn,
Chôn vùi ngọc thể diễn màn trái oan.
Nay giữa cuộc thương tang kỷ hạ,
Cả toàn cầu san phả nghĩa nhân;
Vòng quanh theo bóng hung thần
Giục lòng sát phạt giữ phần lợi danh.
Danh lợi khổ rấp ranh giờ phút,
Ác khí tăng từng khúc lên cao;
Bên đài nghiệt cảnh thét gào
Tiếng than đồng loại dẫm màu máu xương.
Đời đã lắm tai ương dồn dập,
Đạo còn mang tranh chấp giả hình
Duy nguy Đời Đạo nan minh
Sông mê nhồi khúc, sóng tình nhiễu nhương.
Đâu tìm thấy an bường cảnh lạc,
Hỏi này con đài cát mà chi?
Màn trần nhuộm vẻ ai bi,
Sầu đông càng lắc, càng khi dẫy đầy.
Tam kỳ chuyển hội này cảnh tỉnh;
Đưa nhã thoàn ổn định căn duyên,
CAO ĐÀI Thầy lập Nam miền,
Chấn hưng thuyết hóa khai nguyên mạch hồng.
Vẹt thành kiến Tây Đông từ thuở,
Hiệp ngã đường rộng mở năm chi,
Truyền thông đẳng cấp tu trì:
Phục hồi lý đạo cho y thống đồ.
Với sứ mạng thể hồ trọng đại,
Nên trước tiên Thầy giải rõ ràng:
Qui nguyên Tam Giáo chánh đoan,
Mở đường ái chủng nhân hoàn soi chung.
Khuyên con gắng nấu nung chí cả,
Học cho rành phước họa vô môn,
Để còn nuôi dưỡng linh hồn,
Để còn giữ trọn thần hôn thiện từ.
Con có biết, con hư Thầy khổ;
Khổ vì con chưa độ lập thân,
Mỗi khi xao xuyến tinh thần,
Là cơ xúc động chơn thân Bửu đồ.
Thầy không dạy Hớn Hồ phân niệm,
Mà mở đầu trang điểm tâm linh;
Dạy con trên quảng hành trình:
Chung đồng nhứt trí xương minh giác thần.
Con rõ biết đừng phân đây đó,
Việc phái chi dứt bỏ tục thường;
Dung hòa sắc Giáo truyền phương:
Tạo nên đường lối thông thường gặp nhau.
Ánh chân lý điểm màu tươi cảnh,
Chuông giải hồn lanh lảnh hồi ngân;
Công tu sắp để trọn phần,
Chương trình năm lớp con lần học thông.
Nhơn, Thần, Thánh hiệp giòng Tiên Phật
Phẩm Trung Thừa xây cất Thầy ban;
Chỉ phương hướng thẳng một đàng:
Giải chơn giả thể nghiêm trang phổ đồng.
Học thấu đáo ra công dìu bạn,
Cãi tục đời bỏ dạng thức mê
Tu cho yên lặng bốn bề,
Dẹp tan nhĩ ngã chấp nê sắc màu.
Tránh những lối ban giao tranh luận.
Bỏ những điều mâu thuẫn sanh đoan;
Luyện nên hạnh Đạo hảo toàn:
Thể hành đại nghĩa thuận đàng hòa thân.
Gương chơn thật trong ngần sáng chiếu.
Con lo Tu mà hiệu vô cùng;
Là cơ chỉnh hóa trường chung,
Là cơ xúc tiến hội phùng tương quan.
Thầy vận chuyển ngày vàng đem lại,
Con quyết lên trọng đại nghĩa hành;
Lo phần tôn giáo hoàn thành
Chuyển sang Đại Đạo truyền thanh lý đồng.
Con sẽ thấy không không hình tướng,
Trên Cha Trời độ lượng chư linh;
Trần gian hết nỗi bất bình,
Tự nhiên sắc giáo biến hình cơ Trung.
Chỉ còn biết qui tùng lý Đạo,
Đạo thuần chơn chí bảo công truyền,
Nào là chưởng phúc tầm duyên;
Nào là Tiên, Phật, Thánh, Hiền nhàn dung.
Trải qua bao cuộc hãi hùng.
THI
Hãi hùng vì bởi dục tâm sanh,
Qua cuộc tang thương Đạo thuận hành,
Thiên tước an hòa trong cảnh khổ;
Nhân quyền xáo trộn buổi đời tranh.
Ba ngôi cứu thế soi hồn tục,
Chín phẩm định cơ dẫn đức thành;
Sự nghiệp tinh thần cao giá quí:
Bảo an trần hạ bước đường thanh.
Giờ hôm nay tất cả các con nam nữ chung đồng tâm nguyện để cầu lễ, Thầy mừng ở cõi lòng của mỗi con trong giờ linh thông truyền cảm. Vậy Thầy ban đồng ân huệ cho mỗi con được an lành trong trường Đại Đạo. Vậy Thầy từ giã. Thăng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét