Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2021

Ý NGHĨA ÁO DÀI TRẮNG Của NGƯỜI ĐẠO CAO-ĐÀI




Mỗi khi bàn đến quốc-phục của người dân Việt là tôi nhớ đến chiếc áo dài.
Ngày xưa, nhân-dân ta mỗi khi đi dự hội hè đình đám, hoặc có việc quan, hay mỗi khi tiếp khách, đi lễ và cúng kiến… đều mặc áo dài.
Chỉ có khác là nhân-dân ta tùy theo nghèo hay giàu mà tạo sắm chiếc áo dài đơn-giản hay sang trọng đắt tiền. Như vậy chiếc áo dài thể-hiện được phong-cách của người Việt-Nam, thể hiện văn-hóa đặc-thù dân-tộc Việt tiềm ẩn trong chiếc áo dài.
Đó là bản-tánh thâm-trầm, giản-dị, khiêm-tốn, nói riêng người tín-đồ Cao-Đài, khi mặc chiếc áo dài trắng là màu tượng-trưng cho bản-tánh giản-dị, thanh-cao về tinh-thần trong sạch về phẩm-chất của Cao-Đài, đồng thời nói lên cái quốc-hồn quốc-túy của dân-tộc Việt và cái văn-hóa tốt đẹp của người tín-đồ Cao-Đài. Từ đó, đạo Cao-Đài được truyền-bá ra khắp thế-giới, đều biết và chấp nhận văn-hoá tốt đẹp của dân-tộc Việt-Nam là dân-tộc được Đức Chí-Tôn Thượng-Đế chọn và họ sẽ giao-hoà với tánh thâm-trầm tinh-túy của người Việt.
Ngoài ra, chiếc áo dài trắng của Cao-Đài còn có một ý-nghĩa sâu-sắc của Đức Chí-Tôn đã kín-đáo ban cho nó.


1. Trước hết xin nói: Màu trắng là “Màu của Tình-Thương
Đức Chí-Tôn dạy mọi người phải thương yêu nhau như ruột-thịt.. Sự thương-yêu đó thể-hiện tình huynh-đệ đồng-đạo, ở tình nhơn-loại giữa con người với nhau.
Đức Chí-Tôn dạy rằng: “Giáo-lý của Thầy là Đại-Đồng”. Lấy sự thương yêu làm gốc và nếu không có sự thương yêu thì Đạo không thành. Cho nên, từ sự thương yêu, lấy giáo-lý Cao-Đài để thể-hiện:
- Lòng bác-ái khoan-dung của Thiên-Chúa,
- Lòng Từ-Bi Hỉ-Xả của Phật, và
- Tánh Ái-Nhơn Hoà-Thuận của Khổng


2. Màu trắng là màu của sự vô tội
- Màu trắng tượng-trưng cho sự trong-trắng của người con gái có nề-nếp, gia-phong giữ-gìn trinh-tiết.
- Màu trắng tượng-trưng cho sự ngây-thơ không chút bợn-nhơ của trẻ thơ.
- Màu trắng tượng-trưng cho con người đạo-đức hiền-lương không làm gì tội lỗi.
- Màu trắng nói lên sự thanh-cao trong sạch của con người.
Nói chung: màu trắng là màu của sự vô tội. Chiếc áo dài trắng của Đạo Cao-Đài nói lên ý-nghĩa vô tội đó. Bởi vì sứ-mạng của người tín-đồ Cao-Đài là phổ-độ chúng sanh, để mọi người lo tu hành, trau-dồi đạo-đức, làm sao để được sống vào đời Thượng-Nguơn Thánh-Đức, tức là nguơn vô tội, cho nên người tín-đồ Cao-Đài trước hết phải là con người vô-tội để được sống vào đời Thượng-Nguơn tới, vì đời Hạ-Nguơn sắp mãn, nhơn-loại sẽ chịu sự sàng-sảy của luật thiên-điều, ai hữu-căn hữu-kiếp sẽ được tồn tại, ai hung-tàn tội-lỗi sẽ bị hủy-diệt.


3. Màu trắng là màu của nước
Nước ở đâu cũng có, thời-buổi nào cũng có. Nước vô-tận vô-biên. Nước chảy từ sông ra biển từ biển trở vào sông, nước ròng nước lớn, đều do một quy-luật thiên-nhiên của vũ-trụ. Người tín-đồ Cao-Đài đi tầm đạo giống như dòng nước chảy theo quy-luật tự nhiên, cũng như người tín-đồ Cao-Đài tuân theo luật đại-hóa lưu-hành của Trời-Đất. Bởi vậy trong Kinh Ngọc-Hoàng Thượng-Đế có đoạn:
Bất-ngôn nhi mặc, tuyên đại-hóa,
Thị không thị sắc, Vô-Vi nhi dịch sử quần-linh

Người tín-đồ Cao-Đài trầm-lặng không nói, để mặc cho cuộc đại-biến-hóa của vũ-trụ và “không làm” (vô-vi) để tùy theo các quần-linh chuyển dịch.
Theo đức Lão-Tử và phái Đạo-Gia, Vô-Vi có nghĩa là “không làm”, nhưng không có gì là không làm (Vô-Vi nhi Vô-Bất-Vi) hay là “không làm gì trái với luật tự-nhiên”. Đức Lão-Tử bảo “Vi-Vô-Vi” tức là “Hãy làm cái Vô-Vi”. Như vậy, Lão-Tử nào có chủ trương sự không làm gì cả, mà bảo nên làm theo phép “Vô-Vi”
Dòng nước âm-thầm chảy ngày này qua ngày nọ, tháng này qua tháng nọ, năn này qua năm nọ theo sức hút của mặt trăng và do sự chuyển động không ngừng của trái đất chạy quanh nó và quanh mặt trời, mà nào có ai để ý đến đây!
Thánh-Nhơn có bảo rằng: ”Đạo-Pháp phải trường-lưu như dòng thủy-triều không ngừng nghỉ”
Đức Ngô-Minh-Chiêu cũng dạy về ”Đạo-Pháp trường-lưu” như sau: ”Nước nào đâu có tướng, Đạo nào đâu có tướng. Người tín-đồ Cao-Đài âm-thầm hành đạo, không nói, chỉ làm theo phép Vô-Vi là đạt được Đạo”
Bởi vậy Đức Lý-Giáo-Tông dạy: ”Thái-Thượng vô ngôn hữu đạo thành” (TNHT – 34)
Đức Chí-Tôn thì dạy: ”Đạo vốn Vô-Vi” (TNHT – 175) và “Thời-kỳ Mạt-Pháp nầy mới có Tam-Kỳ Phổ-Độ, các sự hữu-hình phải hủy phá tiêu diệt. Thầy đến chuyển Đạo, lập Vô-Vi” (TNHT – 121).
Như vậy, chiếc áo dài trắng của tín-đồ Cao-Đài thể hiện cái “Đạo Vô-Vi”.


4. Màu trắng là không màu mà cũng gồm 7 màu góp lại.
Ánh sáng màu trắng nhưng thật ra gồm có 7 màu chính-yếu mà cũng có thể nói là nó không có màu nào hết. Bằng một cuộc thí nghiệm quang-học, người ta phân-tách màu trắng của ánh-sáng ra 7 màu bằng cách chiếu qua một lăng kính.
Bảy màu này chiếu qua một lăng kính thứ hai thì trở lại màu trắng. Bằng một thí-nghiệm khác, người ta vẽ 7 màu nầy lên một cái dĩa carton tròn rồi đem quay nhanh cái dĩa, thì người ta sẽ chỉ thấy toàn là màu trắng. Như vậy, màu trắng của Đạo Cao-Đài nói lên:
- Nhứt bản biến vạn thù và vạn thù quy nhứt bản, theo thí nghiệm về phân tích ánh-sáng trên.
- Có đó rồi không có. Màu trắng biến thành 7 màu, rồi trở lại màu trắng, tức là “Sắc sắc không không. Hư Hư Thiệt Thiệt”. Bởi vậy trong kinh Ngọc-Hoàng có câu:”Nhược thiệt, nhược hư… Thị không, Thị Sắc”. Vì thế, Màu Trắng là không màu, vậy Đạo tức là “Vô”


5. Màu trắng là Đạo, Đạo vốn là Vô
Theo Vũ-Trụ-Quan của Đạo Cao-Đài thì:
“Khí Hư-Vô sanh ra có một Thầy – Thầy và ngôi của Thầy là Thái-Cực.
Thầy mới phân Thái-Cực ra Lưỡng-Nghi – Lưỡng-Nghi phân ra Tứ-Tượng.
Tứ-Tượng biến thành Bát-Quái – Bát-Quái biến-hóa vô cùng mới lập ra Càn-Khôn thế-giới.
Thầy lại phân Tánh Thầy sanh ra vạn-vật: vật-chất, thảo-mộc, côn-trùng, thú-cầm; gọi là chúng-sanh (TNHT – 170) và
Nếu không có Thầy thì không có chi trong Càn-Khôn Thế-Giới nầy, mà nếu không có Hư-Vô Chi-Khí thì không có Thầy” (TNHT – 28)
Con người là một phần Chơn-Linh của Thượng-Đế, vậy con người cũng từ Hư-Vô Chi-Khí mà ra, cho nên khi con người Đắc-Đạo trở về hội-hiệp cùng Thầy tức là trở lại “Vô-Vi Chi-Khí” chính là Niết-Bàn đó vậy (TNHT – 44)
Bởi vậy Đại-Thừa Chơn-Giáo có viết: “Luyện Tinh hoá Khí, luyện Khí hóa Thần”, “Luyện Thần huờn Hư, luyện Hư huờn Vô” (ĐTCG – 61), thì Huyền-Quan Nhứt-Khí sẽ được mở toát ra.”
Người tín-đồ Cao-Đài-Giáo mặc áo dài trắng là nói lên cái “Vô của Đạo, vì Đạo chính là Vô”. Nói cách khác “màu trắng thể-hiện cái Đạo”. Do đó màu trắng có ý nghĩa rất sâu-xa và còn có thể nói là rất “huyền-diệu”.
Chúng ta hãy liên-tưởng đến việc: “Tại sao đức Giáo-Tông và Thượng-Chưởng-Pháp mặc áo trắng, trong khi các chức sắc Đại-Thiên-Phong khác lại có phẩm-phục màu khác?”
Bởi vì áo của Giáo-Tông màu trắng tức là “màu nguồn gốc của Đạo” Đạo không màu sắc hay tượng-trưng một màu rất trong sạch là màu trắng, màu trắng có thể biến ra các màu vàng, xanh, đỏ.
Trở lại màu trắng tức là “Qui Hồi Căn Bổn” vậy. Còn Thượng-Chưởng-Pháp mặc phẩm-phục trắng vì Thượng-Chưởng-Pháp có quyền thay thế cho Giáo-Tông khi Ngài vắng mặt (CTĐ – 44)


KẾT LUẬN
Khi mặc áo dài trắng, người tín-đồ Cao-Đài tâm niệm phải nên hiểu là mình đang mang trong người không biết bao nhiêu ý nghĩa sâu-xa của Đạo của mình mà Đức Chí-Tôn đã kín-đáo gởi vào đó. Chúng ta phải hiểu bổn phận và trách-nhiệm của chúng ta khi ta mặc chiếc áo dài trắng nầy để không làm trái giáo-lý của Đức Chí-Tôn.
NGỌC HUỆ CHƠN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides